Phá Quân Mệnh

Chương 480



“Tôi sẽ đánh chết loại giả uy hùm như anh!”  

Cũng đúng lúc đó, Âu Dương Ngọc Quân hét lớn lên, hai chân giẫm mạnh, phi thẳng về phía Chung Dật Phi như một viên đạn.  

“Bịch bịch bịch…”  

Advertisement

Chân phóng ra!  

Âu Dương Ngọc Quân dùng các động tác phóng chân, sức bật phi thường, tốc độ nhanh chóng, hai chân cậu ta như hai chiếc búa tạ đập đá vào Chung Dật Phi.  

Advertisement

Vừa đấm vừa đá liên tục, Âu Dương Ngọc Quân vô cùng dũng mãnh, trước đó cậu ta đã bị thương và đã khôi phục nhờ dùng linh nhũ thạch dược, tiềm lực vô hình trong cơ thể cũng vô tình được khai phá  

Với thực lực của bản thân, đợi thêm một thời gian nữa, cậu ta chắc chắn sẽ chinh phục được bát đạo ám kình.  

Khi Âu Dương Ngọc Quân và Chung Dật Phi chiến đấu, Hàn Bách Hào và Hàn Tử Hiên đi đến tập đoàn Phục Hổ.  

“Cậu Diệp, cậu Lâm…”  

Vừa vào cửa, Hàn Bách Hào đã vội vàng lên tiếng, nhìn thấy chỉ có hai người họ quay lại, Lâm Thanh Đế đã lập tức đứng dậy.  

“Thế bốn người kia đâu rồi?”, Lâm Thanh Đế hỏi.  

“Đã bị bắt rồi! Diệp Phàm đã bắt bọn họ, bây giờ đang bị trói nhốt ở nhà họ Hàn!”  

“Vậy có nghĩa là hai người trốn về đây?”  

Giọng nói của Lâm Thanh Đế lạnh lùng, Hàn Bách Hào rụt cổ lại: “Chúng tôi đến đây để báo tin, nếu không Diệp Phàm sẽ gi3t chết chúng tôi!”  

“Bốp…”  

Lâm Thanh Đế giáng cho Hàn Bách Hào một cái bạt tai, hét lên: “Thứ tham sống sợ chết, anh chạy đến đây, lẽ nào hắn ta sẽ không giết anh?”  

“Dám dẫn nguy hiểm đến đây, đúng là cái loại óc lợn!”  

Hàn Bách Hào cảm thấy rất tủi thân, mạng của mấy người đó chắc chắn là không quan trọng bằng mạng của gã ta rồi.  

Nhưng gã ta vẫn phải cố nhẫn nhịn không dám phản bác lại: “Cậu Lâm, anh nghe tôi nói rõ đã, tên khốn Diệp Phàm đó đã truy tìm chúng tôi, nhưng được nửa đường đã bị thế lực khác ngăn cản, cậu ta không biết là chúng tôi đã chạy đến đây!”  

“Hả?”, Lâm Thanh Đế hiếu kì: “Là thế lực của bên nào? Chúng ta có thể kết thân với họ, kẻ thù của kẻ thù chính là bạn!”  

Hàn Bách Hào lúng túng nhìn vào Hàn Tử Hiên, lúc đó Hàn Tử Hiên chỉ muốn chạy thoát thân, nếu như nghe lời gã ra quan sát tình hình xung quanh, nghe ngóng thử thì đã biết được là thế lực nào nhúng tay vào.  

“Làm ăn không đến nơi đến chốn, chẳng được cái tích sự gì!”, Lâm Thanh Đế tức giận mắng, lại giáng lên mặt Hàn Bách Hào thêm một cái bạt tai, làm cho gã ta càng cảm thấy mình thấp kém.  

Hứa Thuyên, người phụ trách của tiểu đội Bọ Cạp tiến lại, cất giọng nói: “Cậu chủ, xem ra chuyện này chúng ta phải tính kế lâu dài, hắn ta không gi3t chết bốn người trong đội chắc chắn là do trong lòng còn kiêng dè gì đó, lúc này chúng ta không thể manh động được!”  

“Yên tâm đi, như vậy thì mới thú vị chứ!”  

Lâm Thanh Đế cười lạnh, hắn ta chuẩn bị đổi phương án khác, không trực tiếp giết Diệp Phàm ngay, cái giá phải trả cho việc này là quá lớn.  

Đã đến lúc để suy nghĩ đến chuyện “gạo nấu thành cơm” rồi, một khi Hàn Tuyết trở thành người phụ nữ của hắn ta, Diệp Phàm nhất định sẽ phát điên lên.  

Khi ông trời muốn ai phải chết, việc đầu tiên sẽ làm cho hắn ta phát điên, một khi Diệp Phàm phát điên lên rồi, chắc chắn tên này sẽ phạm nhiều sai lầm và tạo ra nhiều sơ hở, thậm chí lúc đó sẽ phải đau lòng đến chết. 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.