Phá Quân Mệnh

Chương 877



Trái tim Lâm Mậu Quốc run lên kịch liệt, trầm giọng nói: "Diệp Phù Sinh, giết nhiều người  trong nhà họ Lâm tôi như vậy, cho dù có oán hận chất thành đống thì cậu cũng nên dừng tay rồi!"  

“Dừng tay?”, Diệp Phù Sinh liếc nhìn Lâm Hồng Hải: “Chính chủ vẫn còn sống, làm sao có thể dừng lại?”  

Thân hình Lâm Hồng Hải run lên vì sợ hãi, liên tiếp lùi lại phía sau.  

"Diệp Phù Sinh, việc này cũng không thể trách nhà họ Lâm tôi hoàn toàn, con của cậu suýt gi ết chết Thanh Đế, làm nó bị phỏng toàn thân, liệt hai chân. Nó muốn báo thù con cậu thì có vấn đề gì chứ?”, Lâm Mậu Quốc giận mắng.  

Không phải ông ta không sợ, mà là ông ta biết Diệp Phù Sinh sẽ không giết mình, dù sao ông ta cũng đang là gia chủ nhà họ Lâm, nếu như bị Diệp Phù Sinh giết…  

Thì sẽ gây ra phản ứng dây chuyền, nhưng nếu là Lâm Hồng Hải, Diệp Phù Sinh tên điên này có thể thực sự dám!  

“Không vấn đề, một thù báo một thù!”. Ngoài dự kiến của bọn họ, Diệp Phù Sinh trực tiếp thừa nhận.  

Tuy nhiên, ông ta lập tức nói: "Tôi không quan tâm cháu trai ông làm như thế nào, Tiểu Phàm đấu không lại là do kỹ năng nó không bằng người. Nhưng con trai ông nhúng tay vào, vậy người làm bố như tôi nếu không quản thì tôi là cái gì?”  

Diệp Phù Sinh đột nhiên nheo mắt lại: "Là cha kế à?"  

Sát khí dâng lên trong phút chốc khiến Lâm Mậu Quốc như ngã vào hầm băng, ông ta cũng là một cao thủ tiểu tông sư, nhưng ở trước mặt Diệp Phù Sinh, lại có cảm giác như một đứa trẻ đang ngẩng đầu nhìn người khổng lồ!  

Tuy nhiên, Lâm Mậu Quốc vẫn phải nói, phải kéo dài thời gian một lúc, chậm rãi nói: “Diệp Phù Sinh, đây là trận chiến của lớp trẻ, nếu cậu xen vào thì sẽ phá vỡ quy tắc của năm gia tộc lớn!"   

"Năm gia tộc có cạnh tranh khốc liệt đến đâu thì cũng chỉ là giữa các lớp trẻ. Tôi tin rằng Chấn Thiên sẽ không để cậu làm như vậy!"  

"Hơn nữa, nếu giết tôi, cậu sẽ làm ảnh hưởng tới thế lực phía sau chúng ta, những việc này cậu đều đã cân nhắc kỹ càng chưa?"  

"Ha ha, quy củ của năm gia tộc liên quan gì đến tôi?"  

"Thế lực sau lưng liên quan gì đến tôi?"  

Diệp Phù Sinh lắc đầu cười nhẹ: "Tôi muốn giết ai thì giết kẻ đó, ông hay là năm gia tộc lớn hoặc là thế lực phía sau, đối với tôi mà nói cũng như nhau thôi!"  

"Tôi chỉ biết con trai rơi xuống biển mất tích, con dâu lấy nước mắt rửa mặt, vậy là đủ rồi!"  

“Chẳng lẽ đến tôi, cậu cũng muốn giết sao?”, Lâm Mậu Quốc rống lên.  

“Nếu ông ngăn cản, tôi sẽ giết ông!”, Diệp Phù Sinh ánh mắt sâu thẳm nhìn chằm chằm Lâm Mậu Quốc.  

Thần ngăn cản tôi, tôi sẽ giết thần!  

Ma ngăn cản tôi, tôi sẽ giết ma!  

Mặc dù thế lực đứng sau năm gia tộc rắc rối phức tạp, ngay cả Diệp Phù Sinh cũng phải cân nhắc, ngay từ đầu, ông ta đã đi theo lão tổ để chống lại thế lực đằng sau rồi.  

Bị truy đuổi hơn mười năm thời gian nhưng ông ta vẫn sống đó thôi, mặc dù kiêng kỵ nhưng cũng không e sợ!  

Lâm Mậu Quốc cả người run lên, há miệng không biết phải nói gì.  

Diệp Phù Sinh cũng không cho ông ta cơ hội để nói, đi thẳng về phía Lâm Hồng Hải. 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.