*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Linh Hồ Uyển Nhi nhìn Linh Hồ Tinh Phong mỉa mai: "Hay là anh đau lòng em gái Ngọc Nhu của mình? Làm sai thì phải bị phạt, đương nhiên anh cũng có thể ngăn lại, không cho xin lỗi, sau này bảo cô ta cút xa được bao nhiêu thì cút, đỡ làm bẩn mắt bổn tiểu thư!”
Sự kiêu ngạo, ương ngạnh thể hiện vô cùng rõ trên người Linh Hồ Uyển Nhi!
Cô cả nhà họ Linh Hồ được cụ tổ Linh Hồ che chở, hơn nữa là Tham Lang của đời này, cô ta có tư cách kiêu ngạo, ương ngạnh như thế!
Ngay cả Linh Hồ Tinh Phong cũng không quan trọng bằng cô ta!
Sắc mặt Linh Hồ Tinh Phong đột nhiên trở nên vô cùng khó coi, không ngờ chỉ sau vài ba câu, mâu thuẫn hai bên trực tiếp trở nên gay gắt, hơn nữa Linh Hồ Uyển Nhi không hề chừa cho chút mặt mũi!
Đôi mắt Linh Hồ Ngọc Nhu nhìn chằm chằm vào Linh Hồ Uyển Nhi, nhưng cô ta không dám cãi lại lời nào, cô ta sợ bị đánh lần nữa.
Linh Hồ Uyển Nhi nhìn cô ta cười lạnh, Linh Hồ Tinh Phong hít sâu một hơi, trầm giọng nói: “Ngọc Nhu, em nói chuyện không suy nghĩ, mau xin lỗi Uyển Nhi!”
“Đại sư huynh…”
"Xin lỗi!"
Linh Hồ Tinh Phong quát, cơ thể mềm mại của Linh Hồ Ngọc Nhu run lên, siết chặt tay, cúi đầu với Linh Hồ Uyển Nhi: "Cô cả, tôi xin lỗi!"
"Xin lỗi cái gì? Giọng nói quá nhỏ, nghe không rõ!"
“Cô cả, tôi nói chuyện không suy nghĩ, xin lỗi cô!”. Lần này, giọng Linh Hồ Ngọc Nhu rất lớn.
"Hừ, quy củ chính là quy củ, nếu không tuân theo quy củ, gia pháp chờ trị!"
Nghe Linh Hồ Uyển Nhi nhắc tới gia pháp, cơ thể mềm yếu của Linh Hồ Ngọc Nhu lại run lên, có chút kinh hãi.
Không còn cách nào, địa vị của Linh Hồ Uyển Nhi trong nhà Linh Hồ quá cao, ở một mức độ nào đó, trừ một số trưởng lão cấp cao, địa vị của Linh Hồ Uyển Nhi là cao nhất.
Cộng thêm việc Linh Hồ Tinh Phong là con chó theo đuôi cô ta, lời Linh Hồ Uyển Nhi nói, không ai dám cãi lại.
Linh Hồ Tinh Phong nặn ra nụ cười: “Uyển Nhi, anh mới xuất quan, chúng ta không cần tranh cãi căng thẳng như vậy”.
"Còn gì nữa không? Không có gì thì tôi đi trước!"
“Có việc!”, Linh Hồ Tinh Phong chặn trước mặt Linh Hồ Uyển Nhi đang định nhấc chân bước đi.
"Uyển Nhi, anh biết em không muốn chấp nhận anh, nhưng anh sẽ không từ bỏ. Nếu lúc nãy em đã nói là xem anh là anh trai thì anh muốn gặp tên nhãi đó, đây là yêu cầu duy nhất của anh, anh nhất định phải gặp hắn!”
Linh Hồ Uyển Nhi ngẩng đầu nhìn Linh Hồ Tinh Phong, thấy sắc mặt hắn ta lạnh lùng, biết rằng nếu trực tiếp từ chối, Linh Hồ Tinh Phong nhất định sẽ gây rắc rối.
Chỉ là Diệp Hạo không có ở đây, thế thì gặp thế nào?
Cô ta không thể nói Diệp Hạo đang ở trong một hang động ở khu cấm địa.
Lúc này, một người đàn ông chạy tới, sau khi hành lễ với mấy người liền vội vàng nói: "Cô cả, cụ tổ bảo cô đi một chuyến!”