Phàm Nhân Tu Tiên Chi Tiên Giới Thiên (Phàm Nhân Tu Tiên 2)

Chương 1054: Mỗi người một ngả



Converter: Tiểu tử

Dịch: Chưởng Thiên

Trùng vân thoáng cái đã đến rất gần, đột nhiên chúng dừng lại phía trên nơi đám người Tô An Thiến ẩn thân, bắt đầu bay thành vòng tròn, không tiến không lui.

Dưới tình hình này, đám người tuy có hoàng vụ bao phủ nhưng trong lòng đều chấn kinh, trái tim dường như đã nhảy lên mắc ở cổ họng, ngay cả Hàn Lập cũng bất giác chau mày.

May thay, sau khi bay quanh một lát, trùng vân tự hành phân liệt thành những bầy trùng nhỏ hơn, rồi lần lượt bay về các phương hướng không giống nhau.

Một chút dung nham núi lửa phun lên bầy trùng, nhưng chúng nào có nửa điểm sợ hãi, kêu lên chi chi vui mừng như cỏ non tắm mưa xuân, rồi nhanh chóng biến mất nơi chân trời xa xăm.

Mọi người bên dưới giờ này mới dám thở phào nhẹ nhõm.

"Xem ra ngọn nguồn của bầy Hỏa Tuế Huỳnh Trùng kia đúng là nằm sâu trong khu vực núi lửa rồi. Không sai, Tuế Nguyệt Chi Diễm của bọn chúng mặc dù ẩn chứa Pháp Tắc Thời Gian, nhưng thân là Linh trùng thuộc tính Hỏa, trùng này phi thường ưa thích nơi có nhiệt độ cao." Cận Lưu gật gù nói.

"Đi, chúng ta vào trong xem xét." Tô An Thiến chợt lên tiếng, sau đó dẫn đầu bay vào bên trong.

Những người khác thấy thế cũng nhao nhao đuổi theo, gã chủ trì Mặc Hương Lầu khẽ nhíu mày một chút rồi cũng bám theo.

Một đoàn người đã bay được gần nửa canh giờ, đột nhiên trước mặt họ hiện ra hai tòa sơn phong vô cùng đồ sộ, cao tận chín tầng mây, ở giữa một sơn cốc.

Trong sơn cốc nơi nơi đều là Hỏa Tuế Huỳnh Trùng đang bay múa rợp trời.

So với tình huống nơi này, những bầy trùng lúc trước bọn họ từng gặp quả thật không có gì đáng kể.

Trên bề mặt thạch bích là hằng hà sa số những lỗ nhỏ, thoạt trông không khác tổ ong là bao. Cơ man là Hỏa Tuế Huỳnh Trùng đang ra ra vào vào thông qua những lỗ nhỏ đó, hai ngọn núi phảng phất giống như hai cái tổ ong khổng lồ.

Mà sâu bên trong sơn cốc, có một sơn động đen sì nằm im lìm, nhìn không thấy đáy.

Trong sơn động tràn ngập một loại năng lượng đặc thù, giống như là cấm chế, thần thức không tài nào xâm nhập quá nhiều, nhưng vẫn có thể cảm giác được từng trận Pháp Tắc Thời Gian mãnh liệt đang không ngừng truyền ra từ bên trong, hơn nữa, còn xem lẫn một chút ba động không gian nhè nhẹ.

Một đoàn người núp đằng sau một ngọn núi thoai thoải cách sơn cốc khá xa, đồng loạt thi triển thủ đoạn che giấu vết tích hoạt động.

"Xem ra trong sơn động này nhất định ẩn giấu bảo vật chứa lực lượng Pháp Tắc Thời Gian, có lẽ số lượng còn không ít, rốt cuộc chuyến đi này cũng không uổng phí. Hơn nữa, loại ba động không gian kia hoàn toàn tương tự với cánh cửa không gian lúc trước, xem ra cửa vào tầng thứ ba cũng ở bên trong rồi." Tô An Thiến nhìn về phía hai tòa sơn phong cự đại phía xa, thanh âm có chút hưng phấn.

Hàn Lập liếc nhìn sơn cốc một chút, nội tâm cũng âm thầm bị kích động.

Tu vị hiện tại của hắn mặc dù cao, nhưng thể nội lại thiếu hụt Pháp Tắc Thời Gian Tinh Ti, bằng không lúc trước chiến đấu với Kỳ Ma Tử sẽ không bị động như vậy. Nếu như có thể thu lấy chút bảo vật ẩn chứa Thời Gian Chi Lực rồi luyện hóa, sau này nhất định có chỗ tốt lớn lao.

Nhưng gã chủ trì Mặc Hương Lầu thấy số lượng Hỏa Tuế Huỳnh Trùng nhiều như thế, rốt cuộc không giấu nổi thoái ý trên mặt.

"Chủ trì Mặc Hương Lầu không cần lo lắng, ta đã có biện pháp đối phó Hỏa Tuế Huỳnh Trùng này." Tô An Thiến nhìn ra thoái ý trong mắt đám người Mặc Hương Lầu bèn cất tiếng.

"Tô tiên tử, các ngươi đều là những kẻ tài cao gan lớn, có lẽ sở hữu biện pháp xông qua số lượng lớn như vậy Hỏa Tuế Huỳnh Trùng. Nhưng Mặc Hương Lầu ta chỉ là một tiểu môn phái, thần thông có hạn, hành động lần này đối với chúng ta thật sự quá mức nguy hiểm. Tô tiên tử, Cận đạo hữu, xin thứ cho Mặc Hương Lầu chúng ta không thể tiếp tục tiến bước cùng các ngươi rồi." Gã chủ trì Mặc Hương Lầu trầm mặc một chút rồi kiên quyết lắc đầu.

Khu vực bên trong mảnh núi lửa này hẳn là rất nhiều bảo vật. Đoàn người trên đường đi tùy tiện tìm kiếm một chút, tuy không thể dò xét một khu vực lớn, nhưng vẫn hơn là mạo hiểm xông vào hang ổ Hỏa Tuế Huỳnh Trùng, chi bằng loại trừ khu vực núi lửa tìm một chút bảo vật.

Những linh tài thuộc tính Hỏa tuy không trân quý bằng tài liệu chứa Pháp Tắc Thời Gian trong sơn động, nhưng tối thiểu là an toàn hơn rất nhiều.

Tô An Thiến cùng Cận Lưu nghe vậy đồng thời nhíu mày, đang định mở miệng nói thêm điều gì.

"Nhị vị đạo hữu, Ba mỗ tự hỏi cũng không nắm chắc đột phá nơi này, cũng đành phải cáo từ, chúc nhị vị may mắn. " Lão giả lưng còng đột nhiên lên tiếng, ôm quyền với hai người Tô An Thiến, cất bước đi đến bên cạnh đám người Mặc Hương lầu.

Có lão giả dẫn đầu, những người khác cũng lập tức đứng lên, lần lượt đi ra, trong chốc lát đã có chừng hai mươi mấy người đứng sau lưng gã chủ trì Mặc Hương Lầu và lão giả lưng còng.

Còn đứng tại chỗ chỉ có ba người Thiên Thủy Tông, Hàn Lập, chủ trì Thanh Tác Cốc, đại hán lạc mang, còn có bảy tám tên tán tu Kim Tiên cảnh, tổng cộng mười mấy người.

"Ha ha, dù gì chư vị ở bên ngoài cũng là những nhân vật có uy danh, chẳng ngờ mới gặp một chút khó khăn đã lập tức lùi bước?" Sắc mặt Cận Lưu khó coi, cười lạnh một tiếng.

Đám người Mặc Hương Lầu chẳng buồn mở miệng phản bác, mặc cho Cận Lưu mỉa mai, chỉ khẽ gật đầu rồi quay người, bộ dáng sẽ lập tức rời khỏi nơi này.

Hàn Lập vẫn thờ ơ đứng ở một bên, chẳng hề quan tâm.

Đám người Mặc Hương Lầu chưa lâm trận đã lui bước, tuy khiến người khác cảm thấy bọn họ nhát gan, chung quy vẫn là một loại quy tắc giữ mình.

Số lượng Hỏa Tuế Huỳnh Trùng Phía trước thật sự quá nhiều, muốn xông qua khẳng định sẽ dấy lên phong hiểm không nhỏ, nếu Hàn Lập không tu luyện là Pháp Tắc Thời Gian, có hậu thủ bảo mệnh, cũng sẽ không ngu ngốc mà chọn lựa nguy hiểm.

"Chư vị đạo hữu, xin hãy dừng bước." Chợt có một đạo lam quang ngăn cản trước mặt đám người, chính là Tô An Thiến.

"Tô đạo hữu có ý gì, không lẽ muốn cường ngạnh lưu lại chúng ta?" Sắc mặt của chủ trì Mặc Hương Lầu chợt trầm xuống, nhíu mày lên tiếng.

Những người bên cạnh cũng là bất động thanh sắc.

"Chư vị đạo hữu hiểu lầm rồi, mỗi người đều có chí hướng riêng, các ngươi đã muốn đi, ta đương nhiên không ngăn cản. Có điều, ta muốn thỉnh chư vị giúp đỡ một chuyện." Tô An Thiến bình tĩnh nói.

"Là chuyện gì, mời Tô tiên tử nói qua một chút." sắc mặt chủ trì Mặc Hương Lầu cũng hòa hoãn hơn.

"Chủ trì Mặc Hương Lầu đã nói, số lượng Hỏa Tuế Huỳnh Trùng ở nơi này quá nhiều, muốn ẩn nấp rồi xông vào sơn động quả thực cực kỳ khó khăn, cho nên muốn nhờ chư vị tại thời điểm ly khai, giúp chúng ta dẫn dắt một chút Hỏa Tuế Huỳnh Trùng ở nơi này đi." Tô An Thiến mỉm cười, nói.

"Để cho chúng ta hiện thân dẫn dắt Hỏa Tuế Huỳnh Trùng rời đi? Hành động này khác nào chơi với lửa có ngày chết cháy, Tô tiên tử đang nói đùa sao?" Lão giả lưng còng cười lạnh.

"Chư vị không cần lo lắng, ta có mấy tấm phi thiên huyễn ảnh phù ở đây, có thể đề cao tối thiểu ba thành độn tốc trong thời gian ngắn, cũng giúp che đậy khí tức, tuyệt đối có thể trốn thoát sự truy đuổi của Hỏa Tuế Huỳnh Trùng." Tô An Thiến lật tay một cái, lấy ra năm cái tấm phù lục màu xanh, trên mặt khắc họa rõ ràng từng đạo linh văn hình dạng phong vân phức tạp, tản mát ba động pháp tắc thuộc tính Phong rất mãnh liệt.

Lưng còng lão giả lông nhướng mày lên, cũng không nói gì thêm, tiếp tục đứng lặng tại chỗ.

"Đương nhiên ta sẽ không để chư vị làm việc không công, mấy món tiên khí này là vật trân tàng của ta, vị nào nguyện ý ra tay, có thể tùy ý chọn lấy một kiện." Tô An Thiến lần nữa vung tay lên, trước mặt lại có thêm năm sáu kiện tiên khí bình bát, thước ngọc các loại, đều mang thuộc tính Thủy, tản mát ba động pháp tắc cường đại, hiển nhiên phẩm cấp của chúng không hề thấp.

"Nếu như Tô tiên tử đã bày ra thành ý như vậy, chúng ta đương nhiên nguyện ý giúp đỡ, chẳng biết cụ thể Tô tiên tử muốn chúng ta phải làm thế nào?" Ánh mắt lão giả lưng còng lão giả hiện lên vẻ vui mừng, phất tay quơ lấy một kiện tiên khí bình bát màu thủy lam cùng một tấm phù lục phi thiên huyễn ảnh.

Chủ trì Mặc Hương Lầu và những người khác rốt cuộc cũng động tâm.

"Năm khối Huyết Vân Châu này sau khi phát nổ có thể phát ra một mảng lớn huyết vân. Hỏa Tuế Huỳnh Trùng vô cùng mẫn cảm đối với lực lượng khí huyết, liên tiếp dẫn nổ mấy khối này, hẳn là có thể hấp dãn quá nửa Hỏa Tuế Huỳnh Trùng bên trong sơn cốc. Chuyện này cần năm vị đạo hữu hỗ trợ." Tô An Thiến vung cánh tay nõn nà, lòng bàn tay lóe lên huyết quang, rồi hiện ra năm viên châu huyết sắc nhỏ như trứng gà, bề mặt có huyết quang lấp lánh chớp động.

Hàn Lập nhìn năm viên huyết châu, ánh mắt cũng lóe lên.

Viên châu ẩn chứa lực lượng khí huyết cực kỳ dồi dào, còn có một sợi huyết chi pháp tắc, tương tự một loại huyết lôi.

"Tô tiên tử cân nhắc thật chu toàn, Huyết Vân Châu này đúng là vật tốt nhất để lôi kéo Hỏa Tuế Huỳnh Trùng, việc này để ta giúp ngươi làm cho thỏa đáng." Lão giả lưng còng lại lấy đi một viên Huyết Vân Châu, rồi vỗ ngực cam đoan, thái độ còn đâu vẻ lãnh đạm như trước.

Thấy lão giả lưng còng trước ngạo mạn sau cung kính, những người khác đều âm thầm xem thường.

Chủ trì Mặc Hương Lầu suy nghĩ một chút rồi tiến lên đi một viên Huyết Vân Châu, một kiện tiên khí, và một tấm phi thiên huyễn ảnh phù.

Lập tức có ba gã tán tu Kim Tiên tự nhận độn tốc rất nhanh tiến lên, lần lượt từng người lĩnh một viên Huyết Vân Châu, một kiện tiên khí và một tấm phi thiên huyễn ảnh phù.

Trừ năm người lão giả lưng còng ra, những người khác có ý định rời lập tức ly khai, đồng loạt phi thân ra ngoài, rất nhanh biến mất ở chân trời phía xa.

"Vậy xin nhờ cậy năm vị đạo hữu." Đợi những người kia đi xa, Tô An Thiến mới lên tiếng nhờ vả năm người lão giả lưng còng.

"Tô đạo hữu yên tâm, để ta xuất thủ trước tiên." Lão giả lưng còng tiên phong xông trận, bay về phía sơn cốc trước mặt.

Sau đó vài nhịp thở, một tiếng "oanh" trầm đục cực lớn truyền ra từ sơn cốc bên trong, lập tức có một mảng lớn huyết vân sền sệt hiển hiện, phảng phất như kinh đào hải lãng quét sạch bốn phương tám hướng.

Hỏa Tuế Huỳnh Trùng trong sơn cốc lập tức đại loạn, miệng phun ra Tuế Nguyệt Chi Diễm, huyết vân đầy trời sau mấy hơi thở liền biến mất vô tung.

Thân ảnh lão giả lưng còng hiện ra tại phụ cận sơn cốc, sau đó hóa thành một đạo độn quang sáng ngời, còn có một tầng thanh quang đặc thù bao bọc, bay vọt về đằng xa như tên bắn, tốc độ nhanh hơn nhiều so với trước đây.

Quần trùng trong sơn cốc thét lên chi chi, lập tức có một mảng lớn Hỏa Tuế Huỳnh Trùng tách ra đuổi theo, ước chừng chiếm một phần mười số lượng quần trùng trong sơn cốc.

Ở rặng núi thấp phía xa, Tô An Thiến lộ vẻ vui mừng, lập tức nhìn sang phía bốn người kia.

Chủ trì Mặc Hương lầu không nhiều lời, dẫm mạnh xuống đất rồi đột ngột lao vút đi, đồng thời một tầng linh quang một bao trùm thân hình gã, tận lực che giấu khí tức, từ một hướng khác tiếp cận sơn cốc.

Sau đó gã cũng giống như lão giả lưng còng phóng thích Huyết Vân Châu, hấp dẫn không ít Hỏa Tuế Huỳnh Trùng, rồi lập tức hiển lộ thân ảnh chạy trối chết.

Lại có một mảng lớn Hỏa Tuế Huỳnh Trùng tách ra đuổi theo gã, số lượng cũng tương đương với đám bị lão giả lưng còng dẫn dụ.

"Nanh! Tất cả cùng lên!" Tô An Thiến vội vàng thúc giục.

Kế sách dùng năm người dẫn dụ Hỏa Tuế Huỳnh Trùng, nhất định phải tiến hành thật nhanh, nếu để bầy trùng truy tung kịp phản hồi thì sẽ cực kỳ phiền toái.

"Chư vị bảo trọng!"

Một tên tán tu Kim Tiên nhoáng một cái hóa thành một đoàn bạch quang bay ra ngoài, nhanh chóng tiếp cận sơn cốc, sau đó cũng dẫn nổ Huyết Vân Châu, rồi lập tức tháo chạy, dẫn dụ một bộ phận hung trùng.

Hai tên Kim Tiên còn lại cũng hành động y chang, sử dụng Huyết Vân Châu hấp dẫn một mảnh Hỏa Tuế Huỳnh Trùng.

Lúc này, số lượng quần trung trong sơn cốc đã giảm đi rất nhiều, còn lại không tới một nửa.

"Chúng ta lập tức xông vào!"

Tô An Thiến khẽ quát lên, lần nữa tế ra kia mặt tiểu phiên màu vàng, phất lên một cái hóa thành một mảnh hoàng vân bao bọc lấy cả đám hơn mười người bao gồm Hàn Lập, quang mang lóe lên một chút rồi tiến nhập vào mặt đất phía dưới, nhanh chóng độn thổ tiếp cận sơn cốc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.