Phàm Nhân Tu Tiên

Chương 1161: Côn Bằng chi vũ



Trong đỉnh phát ra tiếng khóc của đồng tử, vẻ oán hận Hàn lập lúc đó đã lợi dụng dùng Hư Thiên Đỉnh thu vào phân thân của Thiên Giải Thánh Thú.

Nguyên bản con thú này chỉ có bản năng của yêu thú nhưng bị giam trong Hư Thiên Đỉnh hơn trăm năm, bất giác linh trí tự khai mở, trí nhớ về Linh Giới khôi phục hơn phân nửa. Tuy nhiên, thân bị khốn trong Hư Thiên Đỉnh, con thú này tự nhiên không thể trốn, chỉ có thể thành thật nằm bên trong.

Sau khi Hàn lập tại Hư Thiên Điện tiến giai lên hậu kỳ, hắn đã lập tức đem Hư Thiên Đỉnh tế luyện lại. Kết quả hắn tu luyện thông suốt tầng thứ hai của Thông Thiên Bảo Quyết, rốt cục mở nắp Hư Thiên Đỉnh ra.

Nhân lúc đó, phân thân của Thiên Giải Thánh Thú đang bị nhốt bên trong, nhất thời thi triển một loại Linh Giới độn thuật, không xem Hàn Lập là cái đinh gì, phóng chạy ra, trong nháy mắt đã ở ngoài hơn trăm trượng. Độn tốc nhanh như vậy căn bản Hàn Lập không thể đuổi kịp.

Nhưng mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên, một chuyện bất khả tư nghị xuất hiện.

Không biết vì duyên cớ gì, khi con thú này đi được khoảng ba trăm trượng, bỗng nhiên tại tiểu đỉnh cùng con thú chợt lấp loé thanh quang, Thiên Lan thú liền khó hiểu biến mất, ngay sau đó quỷ dị xuất hiện trở lại trong đỉnh, bộ dáng không thể ly khai.

Hàn Lập thấy vậy tự nhiên kinh hỉ.

Thì ra do con thú nằm trong đỉnh trong một thời gian quá dài, hơi thở trên người vô tình bị Hư Thiên Đỉnh đồng hoá. Thành ra giống sự tồn tại của Ngân Nguyệt năm xưa, chính là dạng phi khí linh, bất thị vô hình chi thể, ngoài việc không thể rời xa Hư Thiên Đỉnh, tất cả cái khác đều có thể tự chủ, Hàn Lập cũng không thể sử dụng.

Hàn Lập lúc đó tự nhiên nổi sùng, một lần nữa thực hiện cấm chế, đem con thú này giam lại trong Hư Thiên Đỉnh, chờ một thời gian sau sẽ quyết định xử lý con thú này.

Nhưng bây giờ, khi hắn nghiên cứu Kim Phù văn tự, đột nhiên Thiên Giải Thánh Thú lại mở miệng, giải thích rõ loại Ngân Khoa văn tự này Phù văn hiếm có ở Linh Giới.

Điều này làm cho trong lòng Hàn Lập cả kinh.

"Ha, ha, Hoá Thần! Ta vì cái gì muốn tiến giai Hoá Thần. Ta đến ở Nhân Giới các ngươi đã mấy vạn năm, căn bản không nghĩ đến chuyện đột phá cảnh giới này" Trong đỉnh truyền ra tiếng cười to ha ha của ấu đồng.

"Không nghĩ chuyện đột phá? Thế gian còn có chuyện như vậy? Ngươi cho ta là đứa bé ba tuổi hẳn?" Hàn Lập ngẩn ra, giọng bán tín bán nghi.

"Sax, tên gia hoả này! Xem ra chỉ nói như vậy ngươi không tin. Vậy lão Đại ta để lộ một chút tin tức. Ta tại Linh Giới Yêu tộc cũng có chút tên tuổi, hơn nữa tu vi cũng ở một cảnh giới mà ngươi cũng khó có thể tưởng tượng. Nhưng lúc này đây, ta tốn sức chín trâu hai hổ, làm cho phân thần phủ xuống Nhân Giới chẵng lẽ là chuyện ăn no không có việc gì, đi làm thủ hộ thánh thú của nhân loại sao? Dưới tay ta ở Linh Giới sở hữu vạn Châu, sá gì một cái thảo nguyên của người Đột Ngột" Thiên Giải Thánh Thú vẻ khinh thường đối với Đột Ngột nhân không chút che dấu.

Hàn Lập nhướng mày, nhưng im lặng lắng nghe.

Thanh âm Đồng tử tiếp tục truyền đến:

"Sỡ dĩ ta tách một phần thần hồn phủ xuống Nhân Giới chỉ nhằm ứng phó với một đại kiếp nạn trong vạn năm sau. Nếu ở Linh Giới, bản thể ít có thể qua được kiếp nạn này, hồn phi phách tán. Còn lưu một phần thần hồn ở Nhân Giới thì sẽ còn một đường sinh cơ. Muốn trường tồn cùng thiên địa, chỉ cần không để thần hồn tu luyện quá nhanh mau chóng tiến giai Hoá Thần Kỳ, nếu không đại kiếp nạn cũng sẽ liên lụy đến thần hồn của ta trốn ở giới này".

"Có chuyện như vậy sao? Cái này đích thật là một phương pháp bảo mệnh. Các đại thần thông chi sĩ ở Linh Giới các ngươi chẵng lẽ đều dùng phương pháp này bảo mệnh?" Hàn Lập kinh hãi lắp bắp, bán tín bán nghi.

"Hừ! Ngươi cho là phân thần phủ xuống một giới là việc thoải mái à. Chưa nói đến tu vi phải ở một cảnh giới cho phép, phải tinh thông đạt thần thông để phân thần có thể rời khỏi thế giới này qua thế giới khác, mà còn phải tiêu hao một viên Hoá Giới Thạch mà bảo vật này chỉ có thể ngộ bất khả cầu. Tất cả điều này mới có thể vượt qua được giới diện chi lực, đem phân thần truyền qua cách giới. Hơn nữa hành động phân thần hàng lâm lại cực kỳ nguy hiểm, xác suất thành công trong mười lần thực hiện còn không biết có thành công một lần không nữa chứ. Nếu thất bại, phân thần tự nhiên tiêu thất trong Giới diện phong bạo. Mà mỗi lần thất bại phải bế quan một ngàn năm mới có đem phân thần hồi phục lại như cũ. Ta đã tốn hơn vạn năm thử được bảy tám lần, mới may mắn thành công mà có mặt nơi đây. Nhưng thật ra vẫn còn cách, tại mặt biên của cách giới lực, trực tiếp dùng pháp lực cùng truyền tống thần thông đễ vượt qua thì dễ dàng hơn" Thiên giải thánh thú hừ lạnh.

"Cho dù như thế, ngươi nái cho ta biết có dụng ý gì?" Hàn Lập ánh mắt chớp động hỏi.

"Hắc, hắc, rất đơn giản. Đơn giản thôi. Căn bản ta với ngươi không có xung đột lợi ích. Lúc trước bị ngươi thu vào trong linh bảo, khi đó linh trí chưa khai, tạm thời bị bọn Đột Ngột nhân lợi dụng một chút mà thôi. Hơn nữa ta lại cố ý không nhanh đột phá Hoá Thần Kỳ, ngươi sẽ càng không lo lắng hậu hoạ về sau." Con thú cười hắc hắc nói.

"Nếu như vậy, ta giết chết ngươi, chẵng phải đỡ phức tạp hơn sao?" Trên mặt Hàn Lập chợt động, một luồng sát khí hiện lên.

Trong đỉnh nhất thời trầm xuống, nhưng trong giây lát tiếng thanh âm bình tĩnh của đồng tử truyền ra:

"Hiện tại tu vi ta thua xa ngươi, đương nhiên ngươi có thể làm được. Nhưng bản thể của ta ở Linh Giới đã mang một tia cảm ứng phân thần, thực hiện theo bí thuật quỷ dị ngoài sức tưởng tượng của ngươi. Chưa nói đến việc chưa khi chết ta sẽ thi triển thần thông liều mạng làm cho ngươi bị thương nặng, cho dù ngươi may mắn không chết, ta cũng còn biện pháp trước khi chết đem ấn ký thả vào Nguyên thần ngươi. Trừ phi ngươi không có ý định phi thăng Linh Giới, toạ hoá tại Nhân Giới. Nếu không chỉ cần ngươi vừa bước chân đến Linh Giới, dù ngươi có đoạt xá trọng sinh, bản thể của ta cũng có biện pháp truy tìm được. Đến lúc đó…" Thiên Lan thánh thú ngừng nói, nhưng ý tứ lộ vẻ uy hiếp rõ rệt không thể nghi ngờ.

Hàn Lập có chút á khẩu!

Lấy kiến thức hiện giờ của hắn, tự nhiên biết lời con thú này nói vừa rồi tuy rằng hư hư thật thật, nhưng bán phần là không giả.

Tình huống phát sinh này khiến hắn có chút khó giải quyết. Hắn cũng không muốn khi phi thăng lên Linh Giới, tự nhiên lại có sẵn một Đại Cừu Gia. Mà nghe khẩu khí của con thú này, phỏng chừng tu vi bản thể của nó, tuyệt đối bóp chết hắn như bóp một con kiến.

Về phần đối phương có nói sẽ thi triển thần thông liều mạng kéo hắn cùng toi mạng theo, thì hắn cũng không để ý lắm.

Đối phương không thể rời Hư Thiên Đỉnh, chỉ cần hắn chuẩn bị tốt hẳn không sợ đối phương phản phệ gây tổn thương cho mình.

Hàn Lập vẫn tiếp tục độn quang, tiếp tục từ từ đi, nhưng bản thân cau mày, sau một lúc lâu vẫn không mở miệng nói câu nào.

Mà con thú trong Hư Thiên Đỉnh cũng đồng dạng im hơi lặng tiếng, tựa hồ muốn cho Hàn Lập cân nhắc kỹ lưỡng.

"Ngươi nói Côn Bằng Linh Vũ, vật này có tác dụng gì?" Hàn Lập bỗng nhiên mở miệng chuyển đề tài.

"La Miên Thú cùng Du Thiên Côn Bằng đều là loại thiên địa yêu linh, nghe nói đều là do thiên địa từ lúc hoang sơ, hỗn độn đản sinh ra sinh vật thượng cổ này. Theo một ý nghĩa nào đó, xem bọn chúng là thần linh cũng không sai, giá trị cực kỳ to lớn, ngươi có thể hảo hảo cân nhắc. Bản thể ta ở Linh Giới, chỉ biết đứng xa xa mà dòm bọn chúng, nào dám có ý định trêu chọc. Chẳng qua Du Thiên Côn Bằng cùng La Miên Thú trời sinh là tử địch với nhau. Côn Bằng trong lúc du lịch qua các giới, thì phát hiện La Miên Thú đang ẩn nấp ở Nhân Giới các ngươi, bèn tại bên ngoài giới diện thi triển thần thông, muốn giết chết La Miên Thú. Tuy nhiên theo lý thuyết, thần thông của hai yêu linh này lại không sai biệt lắm. Bản thể của La Miên Thú đang ở Nhân Giới không bị ảnh hưởng của Cách Giới Lực, khi giao thủ đã cho Côn Bằng ăn phải quả đắng. Liền cấp cho ngươi một cái đại tiện nghi. Du Thiên Công Bằng trời sinh là yêu linh Phong thuộc tính, từ lúc sinh ra đã có khả năng tự lĩnh ngộ Phong hệ thiên địa pháp tắc. Mặc dù linh vũ của nó rơi xuống đã có chút hư hỏng, nhưng cũng là tài luyện tốt nhất để luyện chế Linh Bảo thuộc tính Phong. Hơn nữa một khi luyện chế thành công, công hiệu tuyệt đối viễn siêu hơn linh bảo bình thường. Ta còn nhớ năm xưa, ở Linh Giới, có người dùng một cái vảy của Hỏa Kỳ Lân, luyện chế ra một kiện linh bảo Hỏa Long Tráo, uy lực to lớn, có thể tiến vào trong một trăm linh bảo đứng đầu" Thiên giải thánh thú lạnh nhạt nói.

"Trong một trăm linh bảo đứng đầu?" Nghe vậy Hàn Lập ngẩn người ra.

"Ngươi cũng đừng nên coi thường điều này. Ta biết trong tay ngươi có một kiện Bát Linh Xích linh bảo và một số kiện phỏng chế linh bảo khác. Nhưng ta muốn nói cho ngươi biết, cho dù là Bát Linh Xích hay Thất Diễm Phiến ở Linh Giới đều khó xem là bảo vật, chi là loại linh bảo cấp thấp mà thôi. Chỉ linh bảo nằm trong Hỗn Độn Vạn Linh Bảng mới là chân chính Thông Thiên Linh Bảo, còn lại chỉ là linh bảo bình thường. Trong Vạn Linh Bảng, sẽ sắp xếp một trăm loại linh bảo có uy lực lớn" Thiên Giải Thánh Thú giải thích cho Hàn Lập.

"Hỗn độn Vạn Linh Bảng! Quên đi, hiện ta không có hứng thú tìm hiểu cái này, có đề cập tới cũng thế. Chẳng qua nghe khẩu khí của ngươi, Nhân Giới cực kỳ thưa thớt Thông Thiên Linh Bảo, mà ở Linh Giới có vẻ lại luyện chế không ít. Ta nhớ rõ tại thời điểm thượng cổ, các Nhân giới Cổ tu sĩ cũng không luyện chế ra nhiều Thông Thiên Linh Bảo. Ngươi nói cùng ta thực hiện giao dịch, chẳng lẽ có liên quan đến Côn Bằng chi vũ?" Hàn Lập sờ sờ cằm, vẻ mặt ngưng trọng.

"Phong Lôi Sí của ngươi tuy có thể thi triển Lôi độn thuật, nhưng lại luyện chế chưa hoàn hảo. Tựa hồ trong Phong Lôi Sí còn chứa đựng một ít linh lực Phong hệ?" Thiên Giải Thánh Thú không trực tiếp trả lời mà đột nhiên hỏi đến Phong Lôi Sí làm Hàn Lập ngạc nhiên.

"Ngươi có ý gì? Chẳng qua Phong Lôi Sí khi luyện chế ra, chính là nghĩ muốn có thể sử dụng đồng thời phong lôi chi lực. Nhưng trong cơ thể ta chỉ có Ích Tà Thần Lôi, nên chỉ có thể sử dụng được Lôi độn thuật. Về phần nó đã được luyện chế hoàn hảo hay không, bản thân ta cũng không rõ lắm" Trong lòng dao động, Hàn Lập bèn trả lời như vậy.

"Ta có thể nói cho ngươi biết cách lợi dụng Côn Bằng chi vũ và phương pháp Phong Lôi Sí luyện chế hoàn hảo. Bởi vì trong linh vũ chứa đựng hòa phong có liên quan đến một ít đến thiên địa pháp tắc, không cần ngươi có linh lực phong thuộc tính, liền có thể trực tiếp sử dụng. Tuy tu vi của ngươi và các tài liệu phụ trợ bị hạn chế, không có khả năng luyện chế ra một kiện Thông Thiên linh Bảo chân chính. Nhưng chỉ là một kiện linh bảo cấp thấp vẫn mượn lực của Linh Vũ này thì tuyệt không có vấn đề" Thiên Giải Thánh Thù cười ngạo nghễ nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.