Phàm Nhân Tu Tiên

Chương 1302: Thái Nhất Hóa Thanh Phù



"Hẳn đây là Phệ Viêm, cần phải gọi Thái Âm chân hỏa, dù sao trước kia đã hấp thu Thái Dương tinh hỏa, bây giờ lại hấp thu căn nguyên của một Linh tộc tên là Phệ Viêm, gọi ngươi là Phệ Linh Thiên Hỏa đi. May mắn là lúc ở Nhân giới, đã đem Tử La Cực Hỏa chuyển hóa thành Thái Âm chân hỏa. Nếu không thiếu chút nữa đã bị đắc thủ rồi" Hàn Lập nhìn hỏa điểu màu bạc trước mặt, trong mắt lộ ra một tia cổ quái, lầm bầm nói.

Trước kia Hàn Lập bị một người tên là Linh tộc Phệ Viêm xâm nhập vào cơ thể, cũng không bị cắn nuốt thần thức, ngược lại Linh tộc lúc này còn tiến thành hỏa giao lúc vừa tiến vào trong cơ thể, lập tức kích phát pháp lực khô kiệt trong cơ thể, khơi dậy Thái Âm chân hỏa tiềm tàng.

Ngọc lửa này trong thân thể Hàn Lập đã cắn nuốt hết ngọn lửa của bản năng, lúc này không cần Hàn Lập thúc dục, lập tức lao tới hỏa giao.

Nếu Hỏa Điểu này là như vậy, thì Phệ Viêm cũng không khác biệt thì tu sĩ hóa thần, Hàn Lập đương nhiên thì không phải là đối thủ.

Nhưng tên linh tộc này không ngờ rằng, Hàn Lập trước kia là tu sĩ cấp Hóa Thần, cộng thêm tu luyện Quá Đại Diễn quyết, thần niệm cường đại thậm chí còn cao mạnh hơn tu sĩ Hóa Thần trung kì một bậc.

Hắn chỉ là một linh tướng sơ cấp, cho dù bản thể có đặc tính cắn nuốt, nhưng khi tiến vào trong miệng của Hàn Lập, quả thật như là dê vào miệng cọp rồi.

Phệ Viêm đang cùng Thái Âm Hỏa Điểu tranh đấu đến mức khó hòa giải. Hàn Lập lập tức thúc giục thần niệm, bỗng nhiên đem thần niệm trối buộc chặt lại, sau đó lại cho Thái Âm Hỏa Điểu cắn nuốt sạch sẽ, thậm chí bản thể, một viên bảo châu Phệ Viêm, đều bị hòa tan vào cơ thể của hỏa điểu.

Đây mới là chân chính cắ nuốt, chẳng những hấp thu nguyên căn của đối phương, ngay cả trí nhớ cũng bị hỏa điểu hấp thu sạch sẽ, qua một lát liền biến thành Phệ Linh Thiên Hỏa.

Hàn Lập chờ sau khi quá trình cắn nuốt kết thúc, lập tức khống chế hỏa điểu bắt chước khí tức và khẩu khí của Phệ Viêm, cùng nói chuyện với đám người Linh tộc khác.

Nhờ thái âm hỏa điểu, Hàn Lập cũng biết được mục đích mà Linh tộc đến Lạc Nhật Chi Mộ, rồi tên Linh tộc phản bội cùng với Thần Huyết tồn tại.

Hắn nhất thời vừa mừng vừa sợ.

Còn cái tên Linh tộc phản nghịch kia, hắn không quan tâm chút nào, nhưng thần huyết Linh tộc lại là vật rất có lai lịch.

Máu này là từ một Linh tộc cấp Thánh Linh sau khi tiêu vong, căn nguyên của thân thể sinh ra một chất lỏng thần bí.

Chỉ cần một linh vật có ít thiên địa, nhỏ một giọt máu này lên, liền có thể cho chúng tự hành sinh ra linh trí, tiến hóa thành Linh tộc thấp giai.

Đương nhiên Linh tộc sinh sản không hoàn toàn dựa vào phương pháp này, hơn phân nửa đều là do linh vật tự vận hành linh trí mà chuyển hóa thành Linh tộc.

Nhưng chính là như vậy, thì cái được gọi là thần huyết gì đó, vẫn được Linh tộc dùng phương pháp cực kỳ quan trọng để bảo trì số lượng, là bí bảo cực kỳ quan trọng.

Mà có một lần, một người của Linh tộc không biết vì nguyên nhân gì, đã thừa dịp thủ vệ thần huyết lơ là, liền trộm ra một lọ vật này, rồi lập tức liên lạc với Nhân tộc, để đổi lấy từ Nhân tộc một cái gì đó.

Nếu chỉ là như vậy, Hàn Lập tuy rằng bất ngờ, nhưng sẽ không quá quan tâm. Điều làm cho hắn động tâm chính là, thần huyết này trừ việc giúp linh vật tiến hòa thành linh tộc thấp gia, còn rất có ích cho việc tu luyện của tu sĩ và luyện thể sĩ.

Tu sĩ dùng thần huyết này để làm nguyên liệu, có thể luyện chế thành một linh dược tên là "Huyết Dương đan", sau khi ăn ăn vào có thể giúp tu sĩ tăng lên vô anh, hơn trăm năm khổ tu. Còn đối với luyện thể sĩ, dùng máu này vẽ loạn lên toàn thân, có thể tu luyện một bí thuật chiến y huyết tinh cổ quái.

Nghe nói nếu bí thuật này được tu thành, uy lực to lớn thậm chí còn mạnh hơn cả Kim Cương quyết. Nhưng trong một thời gian ngắn, dưới sự công kích của bên ngoài, có thể bình yên vô sự.

Đương nhiên, khi mà uy năng của chiến y này tiêu hao hết, sẽ tự hành tiêu tán, là bí thuật tiêu hao duy nhất

Trừ cái này ra, nếu thần huyết này được luyện thể sĩ cao giai ăn vào, cũng có thể kích thích linh tính thần niệm, có tỷ lệ đột phá bình phúc tu luyện rất lớn, dễ dàng tiến giai thành công.

Dương nhiên, dùng sống loại linh vật dị tộc này, nhất định phải mạo hiểm phiêu lưu một chuyến.

Luyện thể sĩ cùng bậc càng thấp, thần thức càng yếu, sau khi ăn vào có khả năng bị phản phệ nổi điên mà chết. Nếu muốn dùng máu này để đột phá bình phúc, luyện thể sĩ phải tìm kiếm một linh đan tên là "Thiên Tâm đan" để gia tăng thần thức, mới có thể ăn thứ máu này vào được.

Nhưng cho dù như thế, nguy hiểm cũng không nhỏ, Hàn Lập theo trí nhớ của phệ viêm chiếm được mấy tin tức này, vui mừng quá đỗi. Bây giờ hắn có thần thức cấp Hóa Thần, muốn tuy luyện chính là công pháp của luyện thể sĩ, thần huyết đối với hắn rất là thích hợp.

Hàn Lập tự tin chỉ dựa vào ngộ đạo của bản thân, cũng có thể tu thành kim cương quyết tầng cuối, nhưng sẽ phải tốn chút thời gian.

Không biết tiểu thiên kiếp khi nào sẽ giáng xuống, hắn đương nhiên muốn khôi phục pháp lực càng sớm càng tốt.

Hắn làm người không có nhiều lo lắng, liền lập tức đưa ra một quyết định, dù sao bây giờ hắn tạm thời cũng có thể thi triển ra pháp lực.

Tuy rằng chỉ có được sáu bảy thành pháp lực ban đầu, nhưng pháp lực lúc trước dày đặc, cơ hồ sẽ không thấp hơn tu sĩ Hóa Thần.

Trước đó thái âm hỏa điểu cắn nuốt phệ viêm, một thân linh lực thuần thuộc tích hỏa, cũng tạm thời bị hỏa điểu hấp thu.

Hàn Lập bây giờ đem linh lực này tán ở trong người, đã có thể lấy ra sử dụng.

Nhưng mà linh lực này không phải do Hàn Lập tu luyện ra, hao tổn hết rồi thì sẽ không cách nào sinh ra nữa. Bởi vì tất cả đều là hỏa linh lực, cho nên hắn có thể vận chuyển được như ý, chẳng qua, chỉ bằng một thân thần thông quỷ dị cùng với bảo vật sắc bén, cũng đã đủ để ngạo thị đám tu sĩ cùng giai.

Hơn nữa, hỏa linh lực cho dù bây giờ không sử dụng, theo thời gian trôi qua, cũng sẽ chậm rãi tán mất, phỏng chừng sau một tháng, hắn sẽ lại một lần nữa biến thành một phàm nhân.

Hàn Lập cũng không muốn lãng phí cơ hội hiếm có này, quyết định mạo hiểm lấy thần huyết kia, hắn mượn khí tức của phệ viêm, giấu diếm Huyền Thiên, đi đến cốc hầu, theo phương pháp này trộn lẫn vào trong tộc.

Kết quả, bây giờ thừa dịp loạn lạc này tiến vào trong hỗn độn cốc, rồi từ đó trở đi, hắn sẽ một mình hành động, tìm kiếm cơ hội.

Giờ phút này, Hàn Lập nhẹ nhàng gọi ta phệ linh hỏa điểu.

Nhất thời, hỏa điểu màu bạc mở hai cánh ra, bắn vào trong thạch bích, một tiếng nổ nhỏ vang lên, rồi vách tường không thấy bóng dáng.

Mà Hàn Lập giơ tay lên, giữa ngón tay nhất thời bắn ra linh phù, hoàng quang trên người phóng ra, hai tay hắn bấm niệm pháp quyết, thân hình nhoáng lên một cái, trực tiếp thi triển thổ độn thuật lao vào, nhưng đã xảy ra một chuyện ngoài ý muố của Hàn Lập.

Hai chân còn chưa độn được một xích, liền không thể xuống thêm chút nào nữa, dưới chân phảng phất như có một phản lực quỷ dị, làm cho hắn không thể lặn xuống.

Trong lòng hắn chợt rùng mình.

Xem ra Hỗn Độn cốc này cũng có chổ quỷ dị, phải cẩn thận một chút.

Hắn nghĩ vậy, do dự một chút, rồi từ trong trữ vật rta1c lấy ra một cái phù lê tử sắc, trên mặt có ẩn ẩn một ký hiệu màu bạc, dĩ nhiên ở Linh giới cũng có không ít người có thể nắm giữ Ngân Khoa Linh Văn.

Đây là Kim Khuyết Ngọc Thư mà Thiên Nhuận Thú phân thuần đưa cho Hàn Lập, cộng thêm một số sự tìm hiểu, và vô số lần thất bại ở Nhân giới, đã luyện thành bán tiên gia linh phù.

Linh phù này tuy rằng là loại đơn giản nhất được ghi lại trong Tàn Trang, loại phù ẩn núp! " Thái Nhất Hóa Thanh Phù", nhưng tài liệu luyện chế cần thiết lại rất khó kiếm ở Nhân giới.

Hàn Lập sau khi nếm thử vài lần, mới miễn cưỡng tìm được một phần tài liệu thay thế, luyện chết thành một bán thành phẩm.

Bởi vì quý hiếm, hơn nữa lại là phù lê duy nhất, nên hắn không dám tùy tiện thí nghiệm.

Bây giờ, Hàn Lập tính thừa nước đục thả câu, cướp lấy thần huyết, những ẩn nấp thuật khác, không thể giấu diếm được những người có tu vi cùng giai, đương nhiên là nghĩ đến cái phù lê này.

Hàn Lập xuất phù lê ra, vốn không còn chần chờ nhiều, nhẹ giơ tay lên trước người, lập tức buông lỏng ngón tay ra.

Phù lê tử sắc nổ ra, mấy đạo văn tự sắc lập lòe hiện lên, bay lượn quanh người Hàn Lập.

Lập tức vang lên vài tiếng nhỏ, những ký hiệu kia hóa thành từng đoàn ngân vụ, trong chớp mắt đã bao phủ lấy ngưởi của Hàn Lập.

Một lát sau, ngân vụ tan hết, chổ đó đã không còn bóng người.

Lúc này, ngoài cốc khẩu đã truyền đến những tiếng động lớn, xa xa nhìn lại, có mấy đạo độn quan đang vọt vào trong cốc, hướng đến chổ này.

Bọn họ trong nháy mắt đã xẹt qua chổ mà Hàn Lập vừa ẩn núp, lao vào trong sơn cốc. Bây giờ Hàn Lập đang rất vui! Bây giờ hắn đứng yên một chổ không nhúc nhích, những tên Nhân tộc và Yên tộc này không phát hiện ra hắn, trong đó có một đầu đà, là tu sĩ Hóa Thần kỳ. Bất quá tình hình bây giờ của Hàn Lập rất cổ quái, cả người dường như hóa thành trong suốt, thân thể như vô hình, Hàn Lập thử âm thầm bấm tay niên thần chú thử, cảm thấy bí thuật, linh lực hao phí cùng với pháp bảo đều không thể dùng được.

Điều này làm cho hắn có chút nuối tiếc.

Chẳng qua cái này cũng không sao.

Chỉ cần có thể che dấu bản thân, hắn cũng đã cảm thấy rất mỹ mãn.

Dù sao cái "Thái Nhất Hóa Thanh Phù" trong tài liệu, kỳ thật vẫn chưa hoàn thành, có thể đạt hiệu suất này, cũng đã ngoài ý muốn rồi.

Chờ cho hắn hoàn toàn hiểu được, luyện chế ra đồ xịn, thì chổ thiếu hụt sẽ được bổ sung ngay.

Chợt nhớ ra, trong ngọc trang còn có vài cái phù tiên gia hữu dụng khác! Trong lòng Hàn Lập không khỏi nóng lên.

Nhưng tất cả, phải đợi cho hắn có thể thuận lợi khôi phục lại pháp lực, vượt qua tiểu thiên kiếp đầu tiên ở Linh giới, thì mới có thể tính tiếp được.

Cho nên Hàn Lập nhanh chóng thu liễm tinh thần, cử động thân thể, nhẹn nhàng đi vào trong. Hỗn Độn cốc cũng không quá lớn, chỉ hơn trăm dậm. Ánh sáng duy nhất nằm ở trung tâm sơn sốc, bốn phía đều được bao phủ bởi sương mù dày đặc. Hàn Lập mặc dù trước đó đã biết đại khái vị trí, nhưng vì sợ bại lộ hành tung, nên không dám thả thần niệm ra để nhìn quét.

Kết quả làm cho hai mắt hắn tỏ sáng, mười dặm trước mắt xuất hiện một thủy đàm, mà bên cạnh thủy đàm có hơn mười người cao giai của hai tộc Yêu Nhân đang đứng đó, chia làm hai phía đứng hai bên.

Bên Nhân tộc là Lam thành chủ có sắc mặt âm trầm cùng đầu đà, mà bên Yêu tộc thì có Hắc Phượng Hòa Cung Trang thiếu phụ, cùng với ba người giống nhau, dường như là anh em song sinh thì phải.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.