Khi Hàn Lập bay đến phường hội, cũng là gần giữa trưa, thoáng chốc, liền dùng bí thuật biến đổi thành một đại hán cầu tu, đi về phía điện thái huyền
Chỗ cửa ra vào đã có người đến nộp linh thạch đang lục tục đi vào, lĩnh một miếng độ quang bội đi vào trong điện.
Những người này, không một ai không là tu sĩ hóa thần trở lên.
Hàn Lập thậm chí còn tận mắt nhìn thấy hai ba vị tu sĩ luyện hư cũng đã đi vào trong.
Hắn suy tính một chút, rồi cũng bắt chước đi về phía trước, vứt cho người canh cửa một cái áo khoác da chứa đầy linh thạch.
Người giữ cửa sau khi thần niệm trên chiếc áo da, lật qua lật lại một lúc, gật đầu, đưa cho một miếng ngọc bộ, mở cửa cho vào, đồng thời lạnh lùng nói: "vào bên trong, đi về bên trái".
Hàn Lập nghe vậy có chút ngạc nhiên, đi vào trong mà trong lòng có chút hoài nghi.
Sau khi đi vào con đường một hướng, hắn đột nhiên phát hiện ra rằng, lần trước tới đây con đường này còn khá bằng phẳng, mới chốc lát đã trở nên xấu xí gập ghềnh vặn vẹo khác thường, và từ giữa lại phân ra thành hai con đường nhỏ nữa, hướng về hai hướng tối tăm khác nhau.
Dường như điện thái huyền lần trước đến và lần này không phải là cùng một nơi.
Xem ra những cạm bẫy trong điện này đã bị thay đổi một lượt rồi.
Nhưng, canh cửa đã có nhắc nhở.Hàn Lập đương nhiên không cần suy nghĩ nhiều cứ đi thẳng về hướng con đường nhỏ bên trái.
Một lát sau, hình bóng đã dần dần chìm vào trong bóng đêm, cuối cùng biến mất không dấu vết.
Sau khi ăn một trận đòn, Hàn Lập đã thấy mình ở trong một căn phòng bằng đá đen riêng biệt.
Căn phòng chỉ có kích thước vài trượng, ba mặt là tường, một mặt là đại sưởng,trong phòng phía tây ngoài một cái giường bằng đá, một cái ghế tre, một hồng oánh trên bàn oánh thanh bàn ra, không còn một vật nào khác.
Gian thạch thất như vậy, đầy bí ẩn, lần lượt phân bố trong tầng không cao khoảng trăm trượng, dĩ nhiên là 1 gian thạch thất phi thiên.
Cả không gian căn phòng lớn nhất rộng cả nghìn trượng, không gian rộng rãi đến mức có thể đặt trong đó gần nghìn căn phòng thạch thất.
Mặt ngoài những căn phòng bằng đá này lúc nào cũng lúc ẩn lúc hiện những ký hiệu có ánh chớp sáng màu xanh lạnh, mỗi một gian cách rất xa nhau, dường như một chiếc đèn trời màu xanh vắt ngang trên khoảng không tầm thấp, lộ vẻ dị thường thần bí.
Hàn Lập ngồi trong thạch thất, dùng ánh mắt bao quát toàn bộ nhìn về phía đài đấu giá ở trên mặt đất phía xa,tấm tắc thán phục.
Khi hắn vừa bước vào gian phòng này, người trong nháy mắt đã bị đặt vào trong cửa của một pháp trận kì quái, đưa tới nơi này. Hắn đã thử qua, phi thiên thạch thất lần này, không chỉ có thể treo lơ lửng,di động, mà đồng thời còn có thể chống được thần niệm nhìn trộm, thêm nữa bản thân che quang bôi đeo trên người có thể che dấu thân thủ, đủ để bảo vệ thân thế bí mật cho người đấu giá.
Xem ra chủ nhân của lần đấu giá này sớm biết rõ cái tâm kiêng kị của các tu sĩ với các tội nghi ngờ, do vậy bảo đảm được bí mật của người đấu giá phải tốn rất nhiều tâm tư.
Hàn Lập dựa lưng vào ghế, sau khi nhắm mắt dưỡng thần một khắc, lại có hàng trăm tu sĩ khác tiến vào phòng lớn, tất cả thạch thất hình như đều đã vào đông đông.
Khi Hàn Lập mở mắt ra thở nhẹ một hơi.
Phàm là người có thể vào được cuộc đấu giá này, ít nhất cũng là hóa thần tu sĩ trở lên, không phải nói chủ là một cuộc đấu giá nhỏ hay sao, lại có thể đễ dàng quy tụ một lượng gần nghìn tu sĩ hóa thần.
Điều này nếu ở nhân gian, căn bản là việc muốn cũng không dám vọng tưởng.
Nhưng đây cũng là vì bản thân có duyên với thành thiên uyên, nếu là loại thành phố tu chân những người khác trong tam giới, trừ phi là tam đại chủ thành, nếu không vẫn là việc chẳng dám nghĩ đến. Đột nhiên vài tiếng chuông du dương vang lên, thì ra cửa lớn đã mở, âm thanh chầm chậm phát ra, rồi chầm rãi tan ra.
Đại sảng vốn u ám bỗng chốc không còn nữa.
Ngay lập tức, trên đài đấu giá đột nhiên có hằng trăng viên ánh sáng thạch nguyệt quang lớn nhỏ hiện ra, tỏa ra ánh sáng trắng vào dịu dàng lành lạnh, làm chho mọi thứ quanh đó trở nên rõ ràng lạ thường, và rất bắt mắt.
Ánh mắt tất cả mọi người đã ý thức được, chốc lát đều hướng lên đài đấu giá.
Chỉ thấy trên đài cao tầm hơn mười trượng, bỗng nhiên xuất hiện một đài pháp trận lơ lửng trên không, tiếp thep là một chớp sáng linh quang màu trắng, một ông lão trong chiếc áo khoác trắng xuất hiện trên đài.
Vừa nhìn thấy người này xuất hiện, mọi tu sĩ trong thạch thất được một trận kinh ngạc, có vài người càng kinh ngạc đã gọi tên của lão giả.
Xích đại sư!
Ông ta tại sao lại xuất hiên ở đây!lẽ nào lần đấu giá này…
Nhưng tiếng xì xầm bán tán cứ thế rào rào vang lên.
Hàn Lập nghe thấy những âm thanh chói tai, trong lòng giật mình, cũng suy nghĩ một cách hiếu kì.
Trưởng lão là một vị tu sĩ trong kì hóa thần, nhưng tóc bạc trắng,mặt mũi từ bi hiền lành, đôi mắt quắc như có thần, một bộ cốt cách tuấn tú như tiên. Nghe những lời bàn tán của như người khác, vị được xưng là đại sư này, hẳn là người trong những lĩnh vực như luyện đan hoặc trận pháp, đều là người tạo nghệ kinh người.
Lúc này, trưởng lão áo trắng nhẹ ho một tiếng, dùng âm thanh ôn hòa nói:
Xem ra lão phu không cần giới thiệu nhiều nữa, chư vị đạo hữu phần lớn đều nhận ra xích mỗ. kì thực dựa theo tên tuổi tại hạ, không nên xuất hiện trong trường hợp này, nhưng lần đấu giá này, có những thứ do đích thân tại hạ làm giám định, hơn nữa bản thân cũng rất có hứng thú, cho nên chủ động đề xuất ý kiến chủ trì phiên đấu giá của giới này. Hi vọng các chư vị đạo hữu sẽ không có ý kiến chứ!
Xích lão lại nói đùa rồi, ông là vị sư tông luyện khí tự mình chủ trì cho phiên đấu giá này, tôi đợi để cầu xin cũng còn khó nữa.
Không sai, không sai! Nếu là xích huynh tự mình làm giám định, ngẫm ra tuyệt đối không phải giả. Tôi đây càng yên tâm.
Trưởng lão vừa cất lời,lập tức có những âm thanh tán đồng vang lên trong phòng phi thiên.
Tu sĩ còn lại ở trong phòng dù rằng không nói gì nhưng cũng không ai có ý kiến phản đối, xem ra trưởng lão áo trắng rất có quyền thế uy danh ở đây.
Trưởng lão áo trắng lại mở miệng nói:
"Để trong lòng mọi người được hiểu rõ, xích mỗ có thể nhắc nhở trước một việc quan trọng,ba đồ vật quan trọng được đấu giá lần này có thể quý giá hơn những vật báu trước đây rất nhiều, e rằng là một món đồ hiếm có khó tìm trong cả trăm năm. Trong đó có một vật liệu cấp cao lấy được từ trong thế giới hoang dã, cũng có 1 linh bảo thông thiên của vạn linh bảng, cuối cùng là một bộ võ công chủ tu được truyền lại của vị tiền bối đã thành công trong kỳ hợp thể tên tuổi chấn động cả hai tộc người yêu năm nào.
Tất cả tu sĩ đều ngạc nhiên kinh hãi, dương như không dám tin vào những lời mình vừa nghe thấy. cả gian phòng lớn bỗng chốc yên tĩnh không một âm thanh.
Vật liệu cực phẩm hoang dã đó không biết là thứ gì, nhưng cũng cứ cho thế, còn linh bảo thông thiên trên vạn bảng và võ công chủ tu của tu sĩ hợp thể kỳ cái này là những vật đáng quý biết bao.bất cứ cái nào lưu lạc bên ngoài e rằng đều có thể tạo ra một cơn phong ba mưa gió tranh cướp.
Tất cả mọi người đều như bùng nổ lên, không khí phòng bỗng chốc trở nên ngưng đọng lạ thường.
Xích huynh, phiên đấu giá lần này đã có những thứ quan trọng đến vậy, tại sao không có tin gì ngay từ đầu, để cho ta biết để chuẩn bị một lượng linh thạch. Lẽ nào trong đó có điều gì mờ ám? Trong căn phòng thạch thất, đột nhiên vang lên một âm thanh quỷ dị sắc lạnh.
"Đạo hữu yên tâm,sở dĩ những vật đem đấu giá hôm nay có thể được giữ kín đến hôm nay,và chủ nhân của cả 3 báu vật được áp trục này là một người, hơn nữa chính ông ta đã tự mình đưa ra yêu cầu với buổi đấu giá. Còn về trong đó rốt cuộc có nguyên nhân đặc biệt nào, lão phu cũng không biết, buổi đấu giá cũng không cách nào từ chối. Nhưng lão phu tự mình đảm bảo, những đồ vật này là những bảo vật thật sự, tuyệt đối không có chút giả mạo nào.
Đương nhiên bảo vật áp trục lần này đều rất khá, đấu giá lần này quả thật có chút cấp bách, cuối cùng đấu giá 3 thứ bảo vật, đặc biệt cho phép dùng các vật phẩm quý khác đổi, gán nợ cho linh thạch làm giá ban đầu.
Đương nhiên, giá cả chắc chắn thấp hơn giá thị trường một mức. giá cả có tam đại giám định sư và lão phi cùng thương lượng đưa ra, chư vị đạo hữu cứ yên tâm, là được rồi." trưởng lão áo trắng dường như sớm định liệu được sẽ có người hỏi như vậy, mỉm cười đáp.
Nghe thấy trưởng lão trả lời như vậy,tất cả tu sĩ có chút chút ngạc nhiên, nhưng nhiều người trong lòng thấy vui mừng, không ai hỏi thêm những vấn đề tương tự nữa.
Xích lão trưởng thấy không còn ai có ý kiến gì nữa, liền tuyên bố phiên đấu giá bắt đầu, rồi giơ tay vỗ nhẹ hai bàn tay vào nhau.
Sau một tiếng "ba" vang lên, lập tức từ dưới đài, bay độn lên một vầng sang hơn mười loại màu sắc dị thường khác nhau.
Sau khi ánh sáng quang mang thu hồi, sau lưng ông lão xuất hiện mười nữ tu mặc trang phục trong cung dung nhan xinh đẹp như hoa.
Mỗi một người đều có kết đan tu vi trở lên, đứng yên lặng, trong tay cầm một chiếc hộp gấm lớn nhỏ không giồng nhau đang tự khoe bản thân.
"Căn cứ theo tục lệ trước kia, trước tiên bắt đầu từ các bảo vật đơn dược làm từ các loại khác nhau, tiếp theo là các bí thuật võ công từ các nguyên liệu hiếm có, cuối cùng là các vật đấu giá có giá trị nhất.vật đầu tiên của cuộc đấu giá ngày hôm nay, là 3 bình hóa tâm đơn tinh luyện do hóa thần tu sĩ tiến hóa tạo ra, giá khởi điểm là 30 vạn linh thạch, mỗi lần tăng giá, không được ít hơn 5 vạn. Ông lão áo trắng nói một cách chậm rãi, sau đó hướng về phía sau vung tay lên.
Một nữ tu mặc bộ đồ trong cung nhanh chóng, thướt tha đi tới trước mặt lão, bàn tay ngọc ngà nhẹ hạ xuống, mặt hướng về phía đám đông mở nắp chiếc hộp, để lộ ra một cái bình ngọc màu xanh cao chừng mấy tấc.
Ông lão áo trắng cầm một hộp gấm trên một tay, một bình ngọc xanh từ trong bay ra,được nhẹ nhàng hạ xuống trong tay ông.
Ông lão mở bình đóng nắp một cách vô cùng thành thục, nghiêng xuống một chút, đổ ra một viên đơn hoàn lai trong suốt trắng nõn.
Một dược sảnh sâu thẳm lập tức tản ra bốn phía.
Ông lão áo khoác trắng dùng hai ngón tay cầm lấy đơn dược, mặt hướng về phía mọi người nhẹ nhàng đưa lên.
Một màn trình diễn khó tin xuất hiện.
Mặt ngoài đơn dược trong suốt, nhưng lập tức phản xạ 2 màu sắc hồng xanh, quang mang chói mắt, giống như một viên trân châu cực lớn vậy.
Đồng thời trong không trung tràn ngập một mùi hương thơm mát, càng ngày càng tỏa ra nồng nặc, tăng lên hơn trước nhiều lần.
"Lão phu sẽ đưa đặc trưng của hoán tâm đơn biểu diễn cho mọi người xem, chư vị đạo hữu sẽ không còn hoài nghi nữa, sau đây cuộc đấu giá bắt đầu."
"Ba mươi lăm vạn "
"Bốn mươi vạn "
"Bốn mươi lăm "
Trên đài đấu giá đột nhiên xuất hiện hai vầng sáng màu tím một lớn một nhỏ, trong từng quầng sáng chuyển động tròn hiện ra các linh thạch đem đấu giá được hiện ra và giá cả của từng mục mà các tu sĩ ra giá trong phòng phi thiên.
Cuộc đấu giá vừa bắt đầu, những con số lập tức nhanh chóng tăng lên vùn vụt, những linh đơn có tác dụng lớn đối với những hóa thần tu sĩ đột nhiên trở nên được ưa chuộng náo nhiệt, những người tranh đoạt lạ thường.
Điều này cũng khó trách. Dù rằng những đồ vật được áp trục ai ai cũng thích thú, nhưng phần lớn tu sõ đều tự biết căn bản chỉ là vô vọng đạt được. chẳng bằng cứ nhân khi như người có thế lực hung hậy đang tập trung ánh mắt về những vật đấu giá cuối cùng, cẩn thận mua về cho bản thân những vật có ích, đỡ tốn công một chuyến đến lần đấu giá này.
Sau khi Hàn Lập tự nhủ với bản thân khi trở về, có thể lập tức tu luyện những viên ngọc thanh đơn đó, đương nhiên sẽ không tam gia vào sự cạnh tranh này. Chỉ cần âm thầm lặng lẽ quan sát 3 bình đơn dược và cái giá 60 vạn đã được một tu sĩ mua về.
Giờ phút này trong tâm hắn cũng giống như nhiều người khác, đang thầm suy tính 3 loại đồ vật áp trục trong cuộc đấu giá.
Nói thật, Hàn Lập cũng có hứng thú với nguyên liệu hoang dã thậm chí tất cả linh bảo thông thiên, nhưng dù thế cũng chỉ là hiếu kì mà thôi, trái lại không thật sự muốn tham gia tranh đấu giá với bọn họ.
Nhưng bí kíp của võ công chủ tu của tu sĩ hậu kì hợp thể lại khiến cho hắn động lòng.