Phàm Nhân Tu Tiên

Chương 1617: Kim ô chân hỏa



Ma cầm cầm đầu nhìn thấy tình hình này thì bốn mắt đồng thời chuyển động, ánh mắt từ phía xa sau khi chằm chằm nhìn vào Hàn Lập thì mơ hồ cảm thấy có chút không thích hợp. Sau khi chần chờ một chút thì bỗng nhiên trong miệng nó phát ra một tiếng kêu bén nhọn, muốn triệu hoán bốn gã thủ hạ trở lại nhưng có một điểm đó là chỉ một chút trì hoãn thì đã muộn.

Kiếm trận do Hàn Lập bố trí có chu vi chừng hơn trăm trượng, bốn đầu ma cầm kia độn tốc nhanh chóng, chỉ vỗ cánh vài cái là đã đâm đầu vào trong Xuân Lệ kiến trận. Chỉ thấy thanh quang lóe lên, một màn sáng bỗng nhiên hiện ra, thoáng một chút đã đem bốn đầu ma cầm bao vây ở phía trong. Bốn con ma cầm này chấn động, thân hình ào một cái xoay về sau, trảo thủ bốc lên hàn quang nhằm màn sáng chộp tới.

Tuy nhiên móng vuốt của chúng chỉ vừa mới chạm vào quang bích thì lại chỉ nghe thấy vài tiếng vỡ giòn vang! Màn sáng phảng phất giống nhưu thủy tinh thoáng một tý đã bị phá vỡ. Bốn con ma cầm vừa đại hỉ thì lập tức trợn mắt há mồm bởi vì màn sáng cũng không phải như chúng nó tưởng tượng mà chỉ là một không gian quỷ dị do vô số đóa thanh liên tạo thành. Những đó thanh liên này chỉ to cỡ ngón tay cái nhưng lại rậm rạm vô số chằng chịt chắn phía trước.

Bốn con ma cầm liếc mắt, trong đó một con đột nhiên há miệng phun ra một cột sáng màu ngà sữa. Chỉ thấy cột sáng sau khi léo lên thì đánh vào mấy đóa thanh liên. Chỉ nghe "Phanh" một tiếng trầm muộn, vài đóa thanh liên kia chẳng những không có biến mất mà ngược lại đột nhiên phình lên mấy lần, to cỡ nắm đấm. Nhìn thấy cảnh này, mấy con ma cầm này sợ hãi kêu lên một tiếng.

Cả toàn Xuân Lệ kiến trận sau lần công kích này uy năng đã bắt đầu được kích phát. Không riêng ở phía trước mặt mà ở các phương hướng khác màn sáng cũng tự hành biến mất rồi tất cả đều hiện ra vố số đóa thanh liên. Mà đám thanh liên này sau khi quay tít một vòng thì bỗng nhiên xuất hiện quang mang kỳ lạ lưu chuyển.

Bốn đầu ma cầm chỉ cảm thấy cảnh tượng trước mắt một chút mơ hồ đi, đỉnh đầu tối sầm, toàn thân như đang ở trong một khu rừng toàn cự mộc màu xanh. Mỗi một gốc cây đều có chu vi hơn trăm trượng, liếc mắt nhìn không thấy cuối, cành lá rậm rạp cơ hồ đem trọn cả bầu trời che kín. Bốn con ma cầm thấy đám cự mộc này thì cả kinh không nhỏ.

Phải biết rằng loại ma thú phi hành này sợ nhất là hãm ở trong rừng cây hoặc dòng sông vì trong không gian này thân pháp bị hạn chế nên cho dù có đại thần thông cũng sẽ suy yếu hơn phân nửa. Lúc này bốn con ma cầm cơ hồ đồng thời đều giương cánh lên. Lập tức bốn đoàn hỏa diễm màu trắng ào ạt từ trên người vọt ra, sau vài tiếng "phốc phốc" thì bạo liệt ra rồi hóa thành vô số hỏa điệp lớn cỡ bàn tay màu trắng hướng cự mộc bốn phía bay đi.

Những đóa bạch sắc hỏa diễm này vốn là thần thông ẩn giấu của những ma cầm này, nguyên lai tưởng rằng những cự mộc này tự nhiên sẽ như củi khô lập tức bị quét sạch nhưng hỏa điệp sau khi bổ nhào về phía trước thì chỉ là một chút mơ hồ rồi phảng phất như không có gì ào ào xuyên thủng mà qua, một chút hiệu quả đều không có.

"Ảo thuật!"

Những ma cầm này cũng có tu vi Luyện Hư sơ giai, tuy linh trí không bằng gã cầm đầu kia nhưng cũng không thấp, thoáng một chút là bừng tỉnh đại ngộ. Trong đó một gã có chút gấp gáp, không nói gì đột nhiên hướng về phía cự mộc trong đó đánh tới. Bất quá những gì do Xuân Lệ kiếm trận huyễn hóa thành như thế nào lại giống ảo thuật bình thường có thể so sánh được, là thật là giả, trong hư có thật, trong thật có hư.

Sau một tiếng vang thật lớn, ma cầm vừa rồi mới đụng vào cự mộc kia thì lập tức bị hất bắn ngược trở lại. Cự mộc này phảng phất như bằng thép tinh tạo thành, cứng rắng vô bỉ mà con ma cầm kia cho dù thân thể coi như cường đại thì sau khi lắc lắc đầu ổn định thân hình thì cũng cảm thấy đầu đau như muốn nứt ra, trước mắt đầy sao rơi mà ba con ma cầm kia thấy tình hình này thì không khỏi trợn mắt há mồm.

Bên ngoài kiếm trận, con ma cầm cầm đầu kia đột nhiên thấy bốn gã thủ hạ của mình bị màn sáng quấy lại rồi bỗng nhiên biến mất thì tự nhiên là vừa sợ vừa giận. Nó há miệng kêu to một tiếng, hai cánh đột nhiên mở ra, "phạch phạch" một tiếng rồi một vòng bạch sắc quang quyển bỗng nhiên từ thân hình nó toát ra. Tùy theo mặt ngoài lông vũ màu trắng như tuyết lập tức hóa thành hỏa diễm rào rạt.

Hoàn toàn khác bốn con ma cầm kia, những đóa bạch sắc hỏa diễm này bên trong lại ẩn hiện có chứa phù văn màu bạc lấp lóe quay cuồng chớp động, nhiệt độ trong không gian phụ cận thoáng một chút đã tăng vọt hơn mười lần.

Xuân Lệ kiếm trận vốn đang ẩn nấp lúc này dưới nhiệt độ cao mà cũng bị bức bách khiến linh quang lóe lên rồi một lần nữa hiện ra.

"Hàn huynh chú ý, đây là Kim Ô Chân Hỏa, ngàn vạn lần đừng để nó lại gần. Ma cầm này có khả năng có một ít huyết mạch của Chân linh Kim Ô."

Tiêm Tiêm thấy Hàn Lập thoáng một cái đã vây khốn được bốn con ma cầm thì trên mặt lộ ra vẻ vui mừng nhưng vừa thấy ma cầm cầm đầu thi triển bạch hỏa quái dị thì sắc mặt lại ngưng trọng truyền âm nhắc nhở.

"Kim Ô Chân Hỏa."

Hàn Lập nét mặt bất động thanh sắc nhưng trong lòng lại mừng rỡ. Lúc này, ma cầm đối diện đã triệt để hóa thành một con hỏa điểu cực lớn hùng hồ nhằm phía Hàn Lập phi đến.

Nó chưa bay vào mà một cỗ sóng nhiệt đã cuồn cuộn mà đến, Hàn Lập chỉ cảm thấy trong không khí phụ cận hồng quang chợt thiểm, vô số đoàn hỏa diễm to cỡ hạt đậu lăng không mà hiện. Lấy Hàn Lập làm trung tâm, phảng phất trong không gian hơn mười trượng hoàn toàn bị đốt cháy. Hàn Lập thấy tình hình này thì tỏ vẻ như không thấy, chỉ thở sâu một hơi rồi đột nhiên há miệng phun ra một đoàn ngân hỏa, chỉ sau mấy cái chớp động liền biến thành một con hỏa điểu dài hơn một thướng.

Lần này hỏa điểu vừa hiện thân thì bên ngoài thân ngân diễm lóe lên rồi nhắm ngọn lửa màu đỏ vừa mới hiện kia mà lao vào như lao vào chỗ chết. Ào một cái, nó đã chui vào hỏa diễm không thấy bóng dáng.

Không khí vốn đã nóng bức do nhiệt độ cao thoáng một chút nó đã vô ảnh vô tung biến mất, tiếp theo ngân sắc hỏa diểu thể tích thoáng một chút đã tăng vọt lên non nửa, thân hình nho nhỏ vừa động đã hướng bạch diễm đối diện cuồn cuộn kéo đến.

Ma cầm tuy đồng dạng cũng biến thành hỏa điểu nhưng thân thể to lớn cơ hồ là gấp bảy tám lần ngân sắc hỏa điểu. Tuy nhiên ngân sắc hỏa điểu lại không có ý sợ hãi chút nào. Ma cầm thấy biểu hiện của ngân sắc hỏa điểu thì trên mặt thoáng một chút trở nên cực kỳ kỳ quái. Vừa có ý e ngại xen lẫn vui mừng nhưng cái nhiều hơn là vẻ tham lam không che dấu được.

Mắt thấy ngân sắc hỏa điểu xong đến, bốn mắt ma cầm chớp động một chút tựa hồ có chút chần chờ nhưng sau đó một khắc thì ánh mắt lại tràn đầy vẻ điên cuồng. Lúc này trong miệng nó kêu lên vài tiếng, hỏa diễm bên ngoài thân thoáng một chút đã tăng vọt lên vài thước, sau đó không hề do dự phóng tới phia Phệ Linh hỏa điểu.

Sau một tiếng "oanh" thật lớn, hai con hỏa điểu đã đánh tới cùng một chỗ. Lập tức bạch quang, ngân diễm đan vào nhau, hai con hỏa điểu tranh đấu cùng một chỗ. Vô luận là bạch hỏa hay là ngân diễm thì sau khi hai bên tiếp xúc liền bộc phát ra thanh âm "đùng" quái dị, phảng phất như nước với lửa tiếp xúc với nhau mà không ngừng bạo liệt ra. Ngân sắc hỏa điểu lấy thân hình nhỏ bé cùng thân hình khổng lồ của ma cầm va chạm mà lại không rơi vào thế hạ phong.

Hai loại hỏa diễm đan vào nhau, thôn phệ nhau không ngừng.

Trong chốc lát ngân diễm không ngừng thôn phệ bạch hỏa, mà bạch hỏa lại đem ngân diễm triệt để bao lấy bên trong. Bất quá Hàn Lập chỉ nhìn một lát thì đồng tử có chút co rụt lại.

Hắn đã nhìn ra mặc dù uy năng của Phệ Linh Thiên Hỏa vượt qua đối phương một bậc nhưng vì số lượng quá ít nên chỉ sợ một lát công phu nữa là sẽ bị hỏa diễm của đối phương cắn nuốt sạch nhưng hắn đương nhiên sẽ không để cho việc này phát sinh.

Chỉ thấy hắn đột nhiên hai tay bấn pháp quyết, một nóng tay nhắm phía xa xa hư không điểm một cái. "Phốc phốc" một tiếng, một đạo ánh sáng màu xanh to như ngón tay bắn ra, chỉ thoáng một cái đã nhập vào thân thể ngân sắc hỏa điểu đang tranh đấu. Những cột sáng này dày đặc mà màu sắc lại càng thanh bích dị thường, tất cả đều là chân nguyên tinh thuần của Hàn Lập biến thành.

Một màn kinh người xuất hiện.

Hình thể ngân sắc hỏa diểu bắt đầu đại phóng. Hai thước, bốn xích, nửa trượng, một trượng,.

Cơ hồ trong thời gian mấy hơi thở, thân thể ngân sắc hỏa điểu huyễn hóa to thành ba bốn trượng, hình thể còn lớn hơn cả ma cầm. Theo đó, bạch hỏa lại bị ngân diễm phản kích mà rơi xuống hạ phong. Bạch hỏa từng chút bị ngân diễm thôn phệ.

Hỏa điểu do ma cầm hóa thành thấy vậy thì trên mặt lập tức lộ ra vẻ sợ hãi, bốn mắt chớp động rồi đột nhiên há miệng phun ra một viên châu màu ngà sữa. Viên châu này tinh khiết hoàn mỹ, tỏa ra tia sáng trắng chói mắt. Đúng là ma hạch do ma cầm này tu luyện không biết bao nhiêu năm mà thành, giờ phút này thấy tình hình không ổn thì trực tiếp phun ra.

Cái ma hạch nà to bằng nắm đấm nhưng sau khi thả ra thì tia sáng trắng thoáng một chút đã hóa thành mấy ngàn vạn cái châm nhỏ, cũng nhoáng một cái đã tự hành chia làm hai bộ phận.

Một bộ phận lập tức nhằm Phệ Linh Hỏa Điểu bắn mạnh tới, thoáng một chút đã đem thân hình ngân sắc hỏa điểu xuyên thủng vài ngàn lỗ. Một bộ phận khác nhằm thẳng phía Hàn Lập bắn tới, sau một cái chớp động đã xuất hiện tại màn sáng màu xanh.

Cũng không biết những cái châm nhỏ này là loại thần thông không thể tưởng tượng nổi nào mà lại đơn giản xuyên thủng được màn sáng màu xanh, lại lóe lên một cái đã đột nhiên xuất hiện trước mặt Hàn Lập, ào ạt như gió bão mưa rào hướng hắn vọt tới.

Hàn Lập đầu lông mày nhướng lên, thân hình bất động nhưng thủy tinh thuẫn trước thân thể thoáng một chút đã phóng ra. Những cái châm nhỏ kia sau khi kích lên phía trên thì run lên, phương hướng bị biến đối trượt theo hai bên tiểu thuẫn mà qua rồi bắn vào hư không. Cơ hồ cùng lúc đó, Hàn Lập cũng không quay đầu lại giơ một cánh tay hướng về phía sau đánh ra một trảo.

Năm hư ảnh ngón tay bạch cốt màu trắng lóe lên, năm đạo hào quang màu sắc khác nhau bắn ra rồi ngưng tụ thành một mảnh ngũ sắc quang điểm đem những cái châm nhỏ kia cuốn vào. Tiếp theo quang diễm cuốn về, những cái châm nhỏ kia đột nhiên biến mất vô ảnh vô tung.

Mà bên kia, Phệ Linh hỏa điểu sau khi bị mấy trăm cái châm nhỏ xuyên qua thì trên người nó ngân diễn lại lóe lên, thân hình lại khôi phục như lúc ban đầu nhưng tự nhiên không có khả năng là lông tóc không bị tổn hao gì, uy năng tự nhiên đại giảm. Kim Ô Chân Hỏa cùa ma cầm thoáng một chút thừa cơ cùng ngân diễm giằng co không dứt.

Hàn Lập chứng kiến cảnh này thì thần sắc vừa động, đột nhiên hay tay bấm quyết, thân hình hướng trên mặt đất lăn đi một vòng. Trong chốc lát ngũ sắc quang mang đại phóng, rồi đột nhiên có một tiếng phượng minh vút lên trời cao truyền đến, một con ngũ sắc Thải phượng thân dài hai trượng xuất hiện ở chỗ Hàn Lập vừa đứng.

Lần này Thải phượng đột nhiên nhằm hướng trước người vung cánh phất một cái, một đạo bạch tuyến trong hư không hiện ra, sau khi ở trên không trung vặn vẹo một chút thì hiện ra một cái khe hở. Thải phượng vỗ hai cánh, thân hình thoáng một chút đã chui vào trong đó một nửa. Mà cùng thời gian đó, bên cạnh Phệ Linh hỏa điểu đang run rẩy không ngừng trên không đồng dạng một đạo bạch tuyến quỷ dị xuất hiện mà phía dưới, nửa khúc thân trên của Thải phượng thò ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.