Phàm Nhân Tu Tiên

Chương 1646: Đánh chết Lục Phát



Dưới tình thế cấp bách, nữ tử này quát to một tiếng rồi há miệng phun ra một đạo sáng mờ bắn về phía cây quạt nhưng đạo sáng còn chưa kịp tiến nhập vào mặt quạt thì trên mặt ngọc phiến huyết quang chợt loé rồi bỗng nhiên phát ra một tiếng vỡ vụn giòn tan, sau đó cứ như vậy mà hoá thành một đống mảnh vụn tan đi trong hư không.

Lúc này ngân diễm đối diện đã đem huyết diễm cắn nuốt không còn một mảnh. Thấy vậy nữ tử trong huyết quang nhất thời lộ ra thần sắc cực kỳ kinh sợ. Huyết phiến này không phải là bảo vật bình thường, huyết diễm nó thả ra kỳ thật là môt loại âm hoả ác độc dị thường, tồn tại bình thường chỉ cần dính phải một chút thì cho dù có bảo vật hộ thân thì cũng sẽ lập tức bị âm độc lực trực tiếp thấm nhập vào pháp thể rồi từ bên trong đó mà bắt đầu phát tác, cho nên căn bản khó lòng phòng bị được.

Bình thường nàng thả ra loại huyết diễm này thì căn bản mọi việc đều thuận lợi nhưng thứ huyết diễm này còn chưa kịp tiếp cận với Hàn Lập thì đã bị đối phương thả ra hoả diễm quỷ dị đem toàn bộ cắn nuốt sạch sẽ, thật sự khiến nàng hoảng sợ dị thường, đồng thời bởi vì bảo vật này có mối liên hệ tâm thần tương liên với nàng nên huyết quang ngoài thân rối loạn một trận, nhất thời không nhịn được mà phun ra một ngụm tiên huyết mà sắc mặt cũng tái nhợt đi ba phần.

Bất quá nàng cũng không dám lơi lỏng chút nào bởi vì hoả điểu màu bạc đối diện đã đem ngân vũ đầy trời thu lại sau đó hùng hổ bắn lại đây. Cung trang nử tử đưa tay gạt vết máu nơi khoé miệng, lông mày nhíu lại rồi đột nhiên đưa tay vỗ lên thân hình mảnh mai của mỉnh. "Bịch" một tiếng, một đoàn huyết quang nhất thời phi ra, sau khi xoay quanh một vòng thì biến thành một cái huyết hồng hồ lô to cỡ bàn tay. Đây đúng là một kiến chí bảo khác của nàng.

Chỉ thấy trong miệng nàng lầm bầm sau đó miệng hồ lô nhất thời mở ra, bên trong huyết quang đại phóng. "Phốc" một tiếng, một đám huyết thuỷ tuôn ra sau đó hoá thành một cỗ huyết lãng ngập trời nhắm thẳng đến ngân điểm đối diện cuốn đến. Huyết lãng này toả ra mùi tanh gay mũi đồng thời bên trong còn có hắc khí nhè nhẹ ngầm ẩn bên trong đó, tất cả đều tản ra một khí tức băng hàn âm trầm dị thường.

Phệ Linh hoả điểu vừa thấy đám huyết lãng này thì lại có vài phần kiêng kị, thân hình không có trực tiếp xông tới huyết sắc cự lãng mà né sang một bên sau đó há mồm phun ra một đạo sáng màu trắng ngà (bạch hà).

Ở giữa không trung bạch hà, huyết thủ va chạm vào nhau mà phát ra thanh âm xì xì quái dị, sau đó từng bộ phận huyết thuỷ một chút hoá thành hơi nước mờ mịt mà bay đi. Bạch hà này là do Kim Ô chân hoả biến thành, bởi vì là vật thuần dương cho nên khi đối mặt huyết thuỷ có thuộc tính âm tà thì có sự khắc chế. Từ miệng ngân điểu, bạch hà liên tục được phun ra mà từ trong huyết sắc hồ lô huyết thuỷ cũng được phun ra thao thao bất tuyệt.

Là bạch hà đem toàn bộ huyết lãng cho bốc hơi sạch sẽ hay là huyết thuỷ sẽ đem toàn bộ bạch hà làm cho tiêu hao thì trong lúc nhất thời còn chưa thể biết được. Huyết hồ lô và ngân sắc hoả điểu bên nào có thể kiên trì lâu hơn, hai bên nhất thời lâm vào thế giằng co.

Bất quá Hàn Lập đảo mắt nhìn qua nữ tử không ngừng thúc dục huyết hồ lô sau đó lại lập tức quay nhìn dị tộc nhân tóc xanh cùng lão giả họ Ngạn, cuối cùng trong mắt hắn hàn quang chợt loé lên rồi chĩa về phía dị tộc nhân tóc xanh.

Tuy rằng ba người này đều có tu vi Luyện Hư đỉnh giai nhưng rõ ràng lão giả họ Ngạn có khí tức yếu nhất, huyết sắc cung trang nữ tử cao nhất mà người này có nằm giữa ba người. Chỉ cần có thể đánh chết người này thì thế ba người liên thủ lập tức bị phá.

Trong lòng nghĩ như thế, lúc này Hàn Lập hít sâu một hơi, sau lưng đột nhiên có tiếng lôi minh, sau đso một đôi cánh trong suốt hiện lên đồng thời trên người kim quang chợt loé, từng miếng kim sắc lân giáp hiện lên. Hắn khẽ vẫy hai cánh một cái rồi thân hình bỗng nhiên hoá thành một đạo hồ quang xanh trắng biến mất trong hư không đồng thời đoá thanh liên dưới chân Hàn Lập kia cũng hoá thành hơn trăm đạo thanh quanh kích bắn ra. Sau đó cũng chia làm lưỡng đạo kiếm quang nhằm hướng lão giả họ Ngạn cùng cung trang nữ tử kia kích tới.

Lão giả họ Ngạn cùng nữ tử thấy đạo kiếm quang mênh mông bắn đến, kiếm chưa đến mà thanh âm kiếm khí phá không như xé vải đã vọng đến trên không trung khiến sắc mặt của hai người đều biến đổi. Thân hình lão giả họ Ngạn đột nhiên quay tròn, trên người có cái ngân bàn bay ra, sau khi nhoáng lên một cái thì biến ảo thành hơn mười cái, ngân quang chói mắt bay tới đương đầu với kiếm quang màu xanh.

Trong huyết quang, cung trang nữ tử há mồm phun ra một chùm tơ máu, sau khi bắn ra thì hoá thành một cây tế châm nhỏ như sợi lông màu đỏ tươi ướt át. Thanh âm "leng keng đương đương" liên tục vang lên, tế châm cùng vô số đạo kiếm quang va vào nhau, chỗ hai bên va chạm phát ra vô số đoá hoa lửa. Kể từ đó, nữ tử này và lão giả họ Ngạn đều lâm vào khổ chiến với thanh sắc kiếm quang mà không còn tâm trí chiếu cố đến mặt khác nữa.

Dị tộc nhân tóc xanh vừa thấy Hàn Lập biến mất thì lập tức cảm giác không ổn, lúc này hắn quyết đoán, một tay bắt quyết, đầu vai run lên, hoàng mang đại phóng rồi một cây giáo màu vàng chợt hiện lên mà cơ hồ đồng thời trên đỉnh đầu hắn trời không mây mà đột nhiên có một tiếng sét đánh vang lên, điện quang chớp động rồi một đạo nhân ảnh màu xanh hiện lên, tay áo nhân ảnh này khẽ phất một cái rồi thò ra một cái bàn tay trắng như ngọc.

Trên đầu ngón tay ngũ sắc quang diễm tuôn ra, sau khi chợt loé lên thì trong nháy mắt ngưng kết thành một cái ngũ sắc đại thủ quang mang mênh mông rồi hung hằng vỗ xuống. Mà trong lúc nhất thời, phía xa xa tử Hư Thiên đỉnh đột nhiên có tiếng ầm ầm vang lên rồi từ trong có một chùm thanh ti bắn ra, nhưng sau khi bay ra khỏi nắp đỉnh thì lại loé lên mà biến mất không thấy bóng dáng.

Dị tộc nhân tóc xanh sớm đã cảnh giác vạn phần, Hàn Lập vừa xuất hiện đã bị thần niệm của hắn phát hiện. Khi vừa mới thấy ngũ sắc đại thủ vỗ xuống thì không chút do dự thúc giục chiến giáo màu vàng vừa mới tế ra. Cây giáo này run lên thì trên thân liền bộc phát ra hoàng mang chói mắt rồi bỗng nhiên hoá thành một đạo hoàng hồng phóng lên cao, chỉ thấy loé lên một cái rồi nhằm thẳng đại thủ trảm tới.

Cây giáo này là một kiện dị bảo do dị tộc nhân tóc xanh tìm được trong một di tích thời thượng cổ, chẳng những sắc bén dị thường mà còn có uy năng chuyên môn phá pháp diệt công, nếu đụng tới huyền công biến hoá bình thường thì một trảm như vậy hơn phân nửa liền lập tức kiến công, có thể phá vỡ được nhưng ngũ sắc đại thủ này chính là do Hàn Lập dùng ngũ sắc quang diễm ngưng kết mà thành, huyền công bình thường sao mà có thể sánh bằng.

Hoàng hồng vừa trảm lên thì chỉ làm cho hoả diễm trên đại thủ nhoáng lên một cái, nó chỉ chạm được một chút vào lớp da thì liền bị ngăn lại không thể tiến thêm được nữa. Trong lúc này, trong mắt Hàn Lập tinh quang chợt loé, trong lòng nhanh chóng thúc dục pháp quyết. Nhất thời thể tích ngũ sắc đại thủ bành trướng, năm ngón tay đột nhiên hợp lại đem chiếc giáo gắt gao giữ lại.

Dị tộc nhân tóc xanh hít vào một luồng lương khí, pháp lực trong cơ thể vừa chuyển đã nghĩ muốn thi triển thần thông khác. Đúng lúc này, trong hư không phụ cận có sóng dao động rồi một chùm thanh ti quỷ dị hiện lên, chỉ chợt loé lên thanh ti liền như thuấn dị đem dị tộc nhân tóc xanh trói lại.

Dị tộc nhân tự nhiên chấn động, không kịp nghĩ ngợi gì nhiều, trong lòng mãnh liệt thúc dục pháp quyết, nhất thời một tầng hoả diễm màu xanh biếc từ trên người hiện ra.

Nhưng một màn quỷ dị xuất hiện. Mặc cho hoả diễm màu xanh biếc tăng vọt quay cuồng thì trên thanh ti nọ chỉ thấy linh quang chớp động không chừng mà không bị thiêu đốt chút nào.

Trên không trung, Hàn Lạp thấy vậy thì khoé miệng lộ ra một tia châm biếm, một tay vừa lật thì đột nhiên thanh âm vù vù phát ra rồi một cái tiểu đỉnh hiện lên. Hư Thiên đỉnh ở phía xa hơn mười trượng bỗng nhiên bị nhiếp lại đây. Tay kia của Hàn Lập vừa nhấc, một ngón tay búng ra.

"Đương" một tiếng vang nhỏ từ trên đỉnh truyền ra. Thanh ti nguyên bản đang bám trói trên người dị tộc nhân tóc xanh nhất thời hào quang đại phóng, mỗi sợi thanh ti chợt phình to hơn lúc trước mấy lần đã làm cho dị tộc nhân không thể nhúc nhích mảy may.

Theo sự tăng lên của pháp lực của Hàn Lập, uy lực của Hư Thiên đỉnh này cũng tăng lên nhiều so với trước kia, có thể nói là thần diệu hơn van phần. Mà đồng thời ngũ sắc đại thủ cũng ập xuống.

Nhất thời một cỗ cự lực từ hư không xuất hiện áp lên thân thể dị tộc nhân tóc xanh khiến thân thể hắn phát ra thanh âm "dát băng" liên tục. Giống như bất cứ lúc nào đều có thể bị ép đến tan xương nát thịt.

Đây cũng là do gã dị tộc này có tu luyện một bộ công pháp đặc thù, thân thể cũng có chút mạnh mẽ, nếu là một gã tu sĩ bình thường khác thì thân hình sớm đã bị cự lực ép cho hỏng mất. Bất quá, như vậy thì trên mặt gã dị tộc nhân này cũng đỏ tươi như máu, chỉ có thể trơ mắt nhìn đại thủ ngưng tụ mà hạ dần xuống đỉnh đầu mình mà căn bản không thể tránh né mảy may.

Sau một tiếng "phanh", đầu của dị tộc nhân giống như quả dưa hấu bị đại thủ vỗ nát vụn, trên người hắn thanh quang tán loạn rồi thân hình lập tức không còn hơi thở xoay người ngã quỵ, nhắm thẳng mặt xuống đất mà rơi xuống nhưng tàn thi mới rơi được hơn một trượng thì có thanh âm muộn hưởng truyền ra rồi một đoàn lục hoả bỗng nhiên từ trong thân thể bay ra, sau khi loé lên thì bỗng nhiên biến mất ở xa xa.

Ngay sau đó, ở một chỗ cách đó hơn ba mươi trượng, không gian đột nhiên dao động rồi lục hoả hiện lên, bên trong mơ hồ có một nhân ảnh tồn tại nhưng không chờ cho nhân ảnh này làm phép thuấn di mà đi thì bỗng nhiên trước mắt thanh quang chợt loé, một thanh phi kiếm dài vài thước quỷ dị hiện lên rồi chém xuống, động tác cực kỳ nhanh như chớp giật.

Sau khi làm xong hết thảy, hắn xoay người chuyển ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía huyết sắc cung trang nử tử cùng lão giả họ Ngạn xa xa, trên mặt tràn ngập sát khí. Lão giả họ Ngạn cùng nữ tử vừa bị một trận tấn công điên cuồng thì có chút luống cuống tay chân nhưng một màn Hàn Lập thoáng cái đã dễ dàng chém giết một gã cùng giai với bọn họ thì tự nhiên đều lọt vào trong mắt.

Hai người trong lòng đều trầm xuống rồi không khỏi liếc mắt nhìn nhau một cái, cả hai đều nhìn thấy vẻ kinh sợ trong mắt đối phương. Hàn Lập hai mắt nhíu lại, tiểu đỉnh trong tay vừa động thì trên không trung xa xa bỗng nhiên có từng trận rống lớn truyền đến, thanh âm vang lên ầm ầm không ngừng. Cả ba người thấy vậy thì đều ngẩn ra nhất tế nhìn ra hướng xa xa.

Chỉ thấy phía xa xa, hắc thuỷ cùng hoả vân nguyên bản đang va chạm cùng nhau thì giờ phút này đã chia ra làm hai nửa rõ ràng mà lại cùng hướng về phía bọn họ hùng hổ cuồn cuộn kéo đến.

Bất quá Hàn Lập khống nói gì, tiểu đỉnh trong tay nhoáng lên một cái rồi biến mất, tiếp theo hai tay bấm quyết nhằm hướng lão giả cùng cung trang nữ tử ngưng trọng điểm ra một chỉ.

Ở phía nữ tử trong huyết quang, sau khi vang lên tiếng muộn hưởng thì bên ngoài thân hoả diễm màu bạc linh quang lưu chuyển một trận rồi đột nhiên vỡ tung ra mà hoá thành vô số đoá ngân diễm tiêu tán trong hư không. Mà trên đỉnh đầu lão giả họ Ngạn, vân đoàn đang đè xuống cùng với ngọn núi màu đen cũng nhoáng lên một cái rồi biến mất.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.