Phàm Nhân Tu Tiên

Chương 2016: Bảo Hoàng Thánh Hoa



Mà lúc này, độn quang của đám người Hàn Lập và Lũng gia lão tổ chỉ sau vài lần chớp động, rốt cục tới phía trước quang mạc màu đen khổng lồ, cũng bị chặn đường đi lại.

Phi phát nam tử Lâm gia không chút do dự hư không trảo một cái, một cự trảo màu xanh nhất thời phá không hiện lên, hung hăng trảo xuống.

Ầm!

Quang mạc phía trước trong nháy mắt cuồng hiện vài cái, nhưng lại bình yên vô sự.

Sắc mặt phi phát nam tử khẽ biến, sau khi hừ lạnh một tiếng liền định ra tay lần nữa.

Nhưng đúng lúc này, lão nho Tàng Hình trong Linh tộc thản nhiên nói một câu "Giao cho ta!", sau đó phất tay, bảy tám đạo phù lục màu sắc khác nhau bắn ra, chợt lóe liền nhập vào trong hắc quang không thấy bóng dáng.

Sau một khắc, nguyên bổn quang mạc nhìn như không gì phá nổi bỗng truyền đến một trận ầm vang, bề mặt run rẩy vỡ vụn thành từng mảnh, hiện ra một cái động khổng lồ trước mặt mọi người.

Một màn này khiến cho phi phát nam tử thầm rùng mình, có chút giật mình nhìn qua phía lão nho.

Xem ra lúc trước Thiên Thu thánh nữ không nói sai, vị lão nho gọi là Tàng Hình này quả thật tinh thông trận pháp cấm chế, nếu không tuyệt đối không thể dễ dàng phá vỡ quang mạc như vậy.

Vũ y thiếu nữ và đám tu sĩ Nhân tộc có chút ngoài ý muốn, nhưng tình cảnh trước mắt không cho phép suy nghĩ nhiều.

Toàn thân mọi người nổi lên linh quang, hóa thành từng đạo quang mang bay vào trong động.

Lúc này, quang mạc màu đen trước động mới lần nữa khôi phục như lúc ban đầu.

Bất quá chỉ trì hoãn một lát này, một số vệ sĩ Ma tộc đi tuần tra gần đó đã hung hãn bao vây lại.

Không cần ai chỉ huy, mười tên Hợp thể kỳ không hẹn cùng thúc dục pháp quyết, nguyên bổn độn quang phân tán liên kết cùng nhau, hóa thành một đạo trường hồng bảy màu dài hơn trăm trượng, quét về phía đội ngũ Ma tộc.

Vệ sĩ Ma tộc đối diện kinh hãi, nhưng căn bản không thể tránh, bị trường hồng quét qua biến thành tro bụi.

Nguyên bổn những Ma tộc khác đang từ gần đó kéo đến, sắc mặt đại biến, không tự chủ đều dừng lại, không dám liều mạng.

Mà trường hồng bảy màu chợt lóe, lấy khí thế không thể chống đỡ phá tan bảy tầng cấm chế, trong nháy mắt tới ngay phía dưới mây đen, không chút khách khí bay vào bên trong.

Nhưng đúng lúc này, từ trong mây đen truyền đến tiếng gầm giận dữ, xen lẫn tiếng sét đánh ầm ầm.

Trong điện quang chớp động, từng đạo điện hồ thô to như ngân xà loạn vũ từ trong mây bắn ra.

ngân quang đan vào nhau, tạo thành một lưới điện, đè xuống đám người bên dưới.

Nếu là tu sĩ Hợp thể kỳ bình thường, đối mặt với cấm chế kinh người đang mạnh mẽ đè xuống này, chỉ sợ không thể không tránh lui, phòng ngừa hai bên đều bị thương.

Nhưng trong đám người Hàn Lập, riêng Hợp thể hậu kỳ cũng có đến bốn người, mỗi người đều có thần thông rất lớn, sao có thể e ngại lôi võng trước mắt.

Lúc này Lũng gia lão tổ hừ lạnh một tiếng nói:

"Chỉ có chút tài mọn mà cũng dám lộng hành trước mặt lão phu!"

Chỉ thấy hắn phất tay, một cái bình nhỏ màu bạc từ trong tay bay ra, đón gió liền biến to một thước.

Miệng bình phát ra tiếng vù vù, một cổ khí trắng từ đó phun ra, hóa thành vô số quang ti bắn lên trời cao.

Tình cảnh quỷ dị xuất hiện!

Điện hồ đầy trời nọ bị khí trắng bao phủ, phút chốc đều bị hút vào tiểu bình màu bạc.

Trong nháy mắt, điện hồ đầy trời đều bị bình bạc hút hết không còn một mảnh, hư không nhất thời lại trở nên bình thường.

"Tinh Lôi bình! Ngươi là người của Lũng gia Nhân tộc!"

Ma tộc mới vừa rồi gầm lên trong mây đen, thấy cảnh này, giọng nói trở nên cực kỳ kinh sợ, dường như nhận ra ngân bình trong tay Lũng gia lão tổ.

"Không ngờ lại nhận ra trấn tộc chi bảo cũng Lũng gia chúng ta, xem ra có lẽ là tên Tôn giả Ma tộc nào đó. Chúng ta không cần quan tâm đến hắn, trực tiếp xông vào là được". Lũng gia lão tổ không thèm để ý, thản nhiên nói, phất tay một cái, liền thu bình nhỏ vào trong tay áo.

Hàn Lập và đám người Thiên Thu thánh nữ hiển nhiên không có ý kiến, lúc này mười người hợp pháp lực lại, thúc dục trường hồng bay vào trong mây đen.

Trong đám mây cho dù còn một số cấm chế khác, nhưng lấy mười người đồng loạt ra tay, khí thế không thể chống đỡ, giống như đậu hũ bị một kích phá tan, sau vài lần chớp động, trường hồng bảy màu liền xuất hiện phía trước một thông đạo phát ra dị quang màu xám.

Nhưng phía trước thông đạo, mấy trăm tên Ma tộc tinh nhuệ dưới sự dẫn đầu của một ma ảnh cao lớn, đang chắn phía trước.

Mặc dù cả người ma ảnh bị hắc khí lượn lờ, không thể nhìn thấy rõ khuôn mặt, nhưng trong đôi mắt sáng sau khi nhìn thấy nhiều tồn tại Hợp thể kỳ như Hàn Lập, rõ ràng hiện lên vẻ hoảng sợ khó tin.

"Hừ, quả nhiên là Tôn giả Ma tộc!"

Trường hồng tán đi, đám người Lũng gia lão tổ và Thiên Thu thánh nữ hiện ra thân hình. Sau khi nhìn lướt qua ma ảnh, Thiên Thu thánh nữ nhướng mày nói một câu: "Chỉ là một gã Ma tôn, sao có thể ngăn cản chúng ta, nếu hắn thật sự dám ra tay thì đúng là tự tìm đường chế. Không cần để ý tới hắn, mau đi qua thông đạo thì tốt hơn, tránh để đêm dài lắm mộng". Thánh Linh trong ngân quang nhìn ma ảnh đối diện một cái, cười lạnh nói.

Thiên Thu thánh nữ gật đầu đồng ý, dẫn đầu hóa thành một đoàn linh quang bay về phía đối diện.

Lão nho và mấy tên Thánh Linh khác không nói hai lời bay sát theo sau.

"hiện tại không phải lúc dây dưa, chỉ cần ma đầu này không ra tay, chúng ta cũng không cần để ý đến hắn".

Trong mắt Lũng gia lão tổ chợt lóe tinh quang, không chút chần chờ nói với đám người Hàn Lập, tiếp theo hóa thành một đạo kim hồng bay đi.

Đám người Hàn lập hiển nhiên cũng không chần chờ, phát ra tiếng xé gió bay qua.

Bộ dáng không coi trọng đám Ma tộc kia.

Ma ảnh phía đối diện thấy đám Hợp thể kỳ khí thế hung hãn xông tới, sắc mặt thoáng chốc tái nhợt, trong lòng sau khi chần chờ một lúc, cuối cùng cắn răng khoát tay, mang theo đông đảo thủ hạ né qua hai bên, để lộ một thông đạo vào cửa.

Thánh Linh trong ngân quang cuồng tiếu một tiếng, liền dẫn đầu chợt lóe bay vào thông đạo, biến mất trong tiếng ầm ầm.

Đám người Thiên Thu thánh nữ, Hàn lập ở phía sau cũng không chút do dự, trước sau bay vào trong.

Trong thông đạo sau khi ba động kịch liệt một trận, tất cả tiếng động liền biến mất, lần nữa khôi phục như lúc đầu.

Nhưng ma ảnh bên ngoài nhìn vào trong thông đạo, sắc mặt âm u một trận, đám thủ hạ phía sau có người cảm thấy bất an, vội tiến lên cẩn thận hỏi:

"Đại nhân, có nhiều cường giả dị tộc xông vào Ma giới chúng ta như vậy, khẳng định là có ý đồ không tốt. Chúng ta có nên lập tức đuổi theo không?"

"Hừ, đuổi theo ư? Vạn nhất mấy kẻ nọ mai phục tại lối ra, bổn tọa đi qua chẳng phải là tự tìm đường chết sao!" Ma ảnh cao lớn hừ lạnh một tiếng, không tức giận nói.

Tên trung giai Ma tộc kia thấy vẻ mặt băng hàn của ma ảnh, thầm rùng mình, sau khi vâng vâng dạ dạ vài câu, liền lui trở về, không dám nói thêm gì.

Nhưng đúng lúc này, trong mây đen truyền đến một tiếng huýt dài!

Tiếp theo mây mù quay cuồng, một cổ lục sắc ma phong gào thét cuồn cuồn mà đến, xoay chuyển một vòng liền dừng phía trước ma ảnh không xa, hiện ra một lục sắc nhân ảnh cao gầy.

Đúng là một trung niên nam tử hai hàng lông mày dựng thẳng đứng, sau lưng có hai cánh.

"Khách huynh, đám tu sĩ dị tộc nọ, sao ta lại không nhìn thấy bóng dáng một tên nào?" Nam tử có cánh sau khi nhìn xung quanh, vẻ mặt lo lắng vội vàng hỏi ma ảnh.

"Hóa ra là Phong huynh, ngươi tới chậm rồi, những kẻ đó đã tiến vào trong thông đạo". Ma Ảnh nhìn nam tử, trầm giọng trả lời.

"Cái gì, sao ngươi không ngăn cản chúng lại, vạn nhất việc này bị Thánh Tổ đại nhân biết thì chúng ta bị trách phạt không nhẹ đâu". Nam tử có cánh vừa nghe nói thế, sắc mặt không khỏi đại biến.

"Ngăn cản bằng cách nào đây? Đám người đó hơn mười tên, hơn nữa cảnh giới đều ngoài Hợp thể kỳ, thậm chí Hậu kỳ cũng có vài tên. Nếu không phải bọn chúng vội vàng tiến vào thông đạo, ta sợ rằng đã bị chúng tiện tay giết chết, đâu còn có thể đứng ở chỗ này nói chuyện với Phong huynh". Ma ảnh sau khi trầm mặc một chút, mới lạnh lùng nói một câu.

"Cái gì, đều ngoài Hợp thể kỳ? Chẳng lẽ Khách huynh nói giỡn!" Nam tử có cánh thất kinh, kinh ngạc hỏi.

"Không riêng gì ta, những kẻ khách đều tận mắt nhìn thấy, nếu không thì ta sao dám không sợ Thánh tổ đại nhân trách phạt?" Ma ảnh thở dài một hơi, bộ dáng bất lực.

Nam tử có cánh sau khi nhìn lướt qua đám Ma tộc phía sau ma ảnh, nhìn ra đồng bạn không nói giỡn, không khỏi có chút trợn mắt.

Một lúc lâu sau, hắn mới thì thào nói một câu:

"Phiền toái lớn rồi, mặc kệ nói thế nào thì nhiều cao giai dị tộc xông vào Thánh giới cũng không phải chuyện nhỏ, ta nhất định phải bẩm báo chi tiết cho Thánh tổ đại nhân mới được".

Ma ảnh nghe xong, ánh mắt chớp động quỷ dị, vừa định trả lời thì đột nhiên một giọng nói nữ tử vang vọng khắp hư không:

"Việc này các ngươi không thể bẩm báo lên cấp trên, cứ thành thật giấu trong lòng là được".

"Là kẻ nào?"

Lần này, ma ảnh và nam tử có cánh giật nảy mình, lập tức thân hình chớp động đứng tựa vào nhau, đồng thời ma quang trên người chớp động, một kẻ lấy ra một trường kiếm màu bạc, một kẻ lấy ra một trường thương màu đen.

Bộ dáng hai người cực kỳ đề phòng.

Bọn họ hiểu rất rõ, có thể giấu diếm được tai mắt của mình, ẩn thân gần như thế, thần thông tuyệt đối lớn không dưới bản thân, trong lòng hiển nhiên mười hai phần cảnh giác.

Nhưng đúng lúc này, không biết từ nơi nào truyền đến một mùi thơm mát, tiếp theo trên trời cao ba động, một cây hoa thật lớn cao hơn mười trượng không chút dấu hiệu hiện ra.

Cây hoa này toàn thân trong suốt, trên thân trải rộng những đóa hoa lạ màu hồng, có vẻ cực kỳ diễm lệ!

"Bảo Hoàng thánh hoa, là Bảo Hoa đại nhân!"

Nam tử có cánh vừa thấy đóa hoa này, khuôn mặt vặn vẹo giống như bị người ta đánh một cái, trong mắt tràn đầy vẻ cực kỳ sợ hãi, tiếp theo rướn người, hai cánh sau lưng đột nhiên vỗ một cái, hóa thành một trận cuồng phong bỏ chạy.

Nhưng đúng lúc này, kỳ hoa trên thân cây bắt đầu bốc cháy, từng cánh hoa trong nháy mắt hóa thành vô số ngọn lửa hồng từ không trung bốc cháy rơi xuống.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.