Phàm Nhân Tu Tiên

Chương 2031: Thánh chuyên và Huyết nha thành chủ



- Nga, quả nhiên trong đó có ẩn tình khác. Thỉnh Việt huynh giúp chúng ta biết một chút lai lịch.

Một gã Ma tộc cả người hắc khí lượn lờ sau khi nghe thấy, lộ ra một tia giật mình nói.

Tên Ma tộc này cũng là một tồn tại Luyện Hư hậu kỳ, tựa hồ thân phận địa vị so với Việt Liên Thiên có vẻ cao hơn một ít, những tên Ma tộc khác cùng tham gia đấu giá khi nghe lời ấy lập tức im bặt.

Cả phòng đấu giá chợt lặng xuống không thấy ai lên tiếng nữa.

- Nếu là Tân Giác huynh hỏi, Việt mỗ tự nhiên sẽ giải thích cặn kẽ, tuyệt không có gì giấu diếm. Thánh chuyên sở dĩ xuất hiện ở bản thành, lý do chính là chủ nhân vật này không mong vật ấy gây nên tiếng tăm quá lớn, không khỏi gây chuyện bất lợi tới bản thành, lý do thứ hai nữa là khối thánh chuyên này kỳ thật có một chút không trọn vẹn, bên trong ghi lại hai bộ công pháp nhưng khuyết thiếu khẩu quyết mấu chốt, hơn nữa cũng không phải là công pháp chủ tu của Khấp linh đại nhân. Nếu không, thánh vật giá trị bậc này như thế nào đến lượt lão phu chủ trì đấu giá.

Lão giả chắp hai tay phía sau hướng tên ma tộc gọi là Tân giác thong thả nói.

- Thì ra là thế, Khấp linh đại nhân năm đó thân phận tôn quý ra sao, cho dù trong thánh chuyên công pháp không được đầy đủ, nhưng thần thông tham ngộ trong đó cũng được một phần đủ để hơn xa tồn tại cùng giai. Luận giá trị đích xác có khi còn hơn cả Ám huyết ngũ sắc linh lúc đầu.

Tên Tân giác kia suy đoán, tựa hồ trong lòng đã giải trừ nghi hoặc lúc đầu.

Những tên Ma tộc khác sau khi nghe hai người đối thoại không có vẻ gì thất vọng, ngược lại càng háo hức nhìn khối tinh chuyên kia. Tuy rằng hai công pháp này không được đầy đủ, có vẻ như giá trị đại giảm tới bảy tám phần càng cho thấy điều tên Tân giác nói không phải là giả.

- Nhưng không biết Việt lão có hay không nói ra danh xưng của hai bộ công pháp đó để người khác được biết. Nếu như thế mà nói, ta mới biết được nó có tác dụng gì với ta không?

Một giọng nói bất chợt vang lên trong tòa đại sảnh nhưng căn bản không phát hiện vị trí của người nói, hiển nhiên có kẻ nào đó thi triển bí thuật để không lộ diện.

- Thật đáng tiếc! Điểm này lão phu không thể đáp ứng, bởi vì chủ nhân của Thánh chuyên này khi đem ra đấu giá cũng có kèm theo điều kiện là không thể nói lộ ra tên của hai bộ công pháp này. Được rồi, những điều có thể nói lão phu đều đã nói rồi, chúng ta bắt đầu đấu giá vật này.

Lão giả lắc đầu, bộ dáng hết sức quyết đoán nhanh chóng tuyên bố.

- Bốn mươi vạn, thánh chuyên này, bổn tọa nhất định phải lấy!

Một thanh âm nghe như tiếng lôi minh từ một góc của tòa đấu giá do một gã cự nhân mặt mũi hung tợn, thân cao tới ba trượng phát ra.

- Bốn mươi vạn đã lấy được thánh vật như thế, Thạch huynh không cảm thấy là quá si tâm vọng tưởng hay sao! Ta bỏ ra năm mươi vạn!

Một gã thư sinh râu quai nón trên đầu có một sừng cười lạnh một tiếng nói.

- Sáu mươi vạn!

Tân giác sắc mặt trầm xuống, không chút do dự cũng ra giá.

- Sáu mươi lăm vạn ma thạch!

- Sáu mươi tám vạn ma thạch!

Các phía khác của tòa đấu giá cũng không chịu kém thế, dồn dập ra giá. Chỉ trong một thoáng chốc, một vài tên cao giai Ma tộc ở gần trung tâm cũng lần lượt ra tay.

Hàn Lập hiển nhiên đối với công pháp của tồn tại Đại thừa cũng cảm thấy hứng thú, đáng tiếc là nó lại là công pháp của một Thánh tổ ma tộc hơn nữa lại không được trọn vẹn đầy đủ nếu không nó đúng là có không ít giá trị.

- Tám mươi vạn ma thạch!"

Một âm thanh lạnh như băng chầm chậm thốt ra, ngay lúc đó trong toà đấu giá bất chợt bao phủ bởi một luồng khí tức lạnh lẽo. Những kẻ có tu vi thấp kém trước khí tức mạnh mẽ này cả người cứng ngắc, giống như chìm vào nơi có băng tuyết ngập trời, ngay cả cấp bậc Luyện Hư cũng cảm thấy lạnh mình.

- Là Ma tôn đại nhân!

Một gã Luyện Hư tâm tư chuyển động, nhanh chóng phán đoán ra, thất thanh kêu buột miệng. Những tên Ma tộc khác trong lòng cảm thấy kinh hãi, ánh mắt cùng hướng tới nơi có khí tức lạnh lẽo kia xuất hiện. Chỉ thấy ở lối vào điện phủ, không biết từ lúc nào xuất hiện một lão giả mắt bạc khoác chiếc áo bào màu xám, mặt không biểu lộ, quanh người tỏa ra huyết khí.

- Thành chủ đại nhân?

- Bỉnh tiền bối?

Ngay khi thấy rõ ràng khuôn mặt ngân nhãn lão giả, cả phòng đấu giá lúc này cùng lên đứng lên nhận ra thân phận của lão giair không khỏi trở nên trợn mắt há hốc mồm.

- Thành chủ đại nhân, người như thế nào đến vậy.

Việt Liên Thiên đồng dạng dị thường khiếp sợ, vội vàng từ xa thi lễ hỏi.

- Như thế nào, lần đấu giá hội này bổn tọa không thể tham gia sao?

Ngân nhãn lão giả lại lãnh đạm hỏi lại một câu.

- Không dám, thành chủ đại nhân nguyện ý tham gia đấu giá, khiến cho thuộc hạ cảm thấy vinh hạnh và may mắn! Chỉ là không biết trước khiến cho thuộc hạ cảm thấy bất ngờ.

Việt Liên Thiên trong lòng rùng mình, vội vàng giải thích.

- Nếu như vậy, hiện tại bổn tọa đã ra giá cao nhất, có phải khối thánh chuyên kia sẽ thuộc tọa sở hữu của bổn.

Huyết nha thành chủ từ chối cho ý kiến nói.

- Cái này đương nhiên. Nếu không có ai ra giá cao hơn thành chủ đại nhân thì thánh chuyên đương nhiên do đại nhân sở hữu. Không biết có đạo hữu nào khác còn có nguyện ý ra giá?

Việt Liên Thiên liên tục gật đầu, trong tay cầm tinh chuyên lớn tiếng hỏi. Trong tòa điện phủ lặng ngắt như tờ khiến cho thanh âm của hắn vang vọng mãi không thôi. Đối với tình huống đặc biệt này, một bộ phận cao giai Ma tộc mắt vẫn nhìn dán chặt vào Tinh chuyên, thần tình tức giận nhưng tuyệt nhiên không kẻ nào dám nói ra một tiếng.

Không chỉ nói Bỉnh Thiên Nhận thân kẻ đứng đầu nơi đây hơn nữa còn có tu vi Ma tôn trung giai, tu vi đó đủ để kinh sợ chúng ma nơi đây. Cũng khó trách bọn chúng sao dám liều lĩnh cùng tranh đoạt.

Lão giả thấy tình hình này, hít sâu một hơi, muốn tuyên bố chủ nhân của Tinh chuyên trong tay, nhưng vào lúc này, bất chợt một thanh âm xa lạ vang lên:

- Chín mươi vạn ma thạch!

- Cái gì, thực sự có người dám cùng thành chủ đại nhân tranh đoạt!

- Là ai lớn gan như vậy, chẳng lẽ không biết sống chết như thế nào sao!"


Một âm thanh khác vang lên khiến cho chúng ma một trận xôn xao. Không ít người giật mình không ngừng nhìn xung quanh, muốn tìm ra kẻ to gan lớn mật kia.

Nhưng thanh âm vừa ra gia kia mơ hồ, trống rỗng giữa phòng đấu giá, lại căn bản không thể tìm ra vị trí chuẩn xác.

Huyết nha thành thành chủ nghe mà đến lời này, hai mắt nhíu lại, miệng nói ngay ra một giá.

- Chín mươi lăm vạn!

- Chín mươi chín vạn!

Vẫn là thanh âm vừa nãy, không chút do dự ra giá. Huyết nha thành thành chủ nghe vậy trên người hàn khí huyết sắc quay cuồng một trận, sắc mặt rốt cục âm trầm xuống.

Thấy biểu tình ngân nhãn lão giả như thế, cả phòng đấu giá Ma tộc không khỏi trong lòng run sợ đứng lên, ngay cả thở cũng không dám thở mạnh một chút.

- Nếu đạo hữu nhất quyết phải lấy vật này, lão phu sẽ không đoạt vật yêu thích của ngươi."

Vượt qua mọi suy đoán của chúng ma, Huyết nha thành thành chủ trầm ngâm một chút, bỗng nhiên buông bỏ, lập tức quay người lại, đi ra phía sau cửa, bộ dáng nhất quyế không chút do dự.

- Còn có người nào ra giá không? Không ai? Hảo, Tinh chuyên này liền về vị đạo hữu vừa ra giá.

Việt Liên Thiên tuy rằng đồng dạng cảm thấy bất ngờ, nhưng cũng không có quên chức trách của mình, hô to ba tiếng thấy không có ai khác ra giá cao hơn, rốt cục tuyên bố Tinh chuyên đã được đấu giá.

Một vài tên Ma tộc thần tình chớp động nhưng cuối cùng cũng không ra giá cạnh tranh, dù sao ai biết tại sao Huyết nha thành chủ từ bỏ vật này, biết đâu lại có ý định cướp lại sau đó, không dại gì mà mang đại họa đến đầu.

Bất quá với việc như vậy, chúng ma ở đây cũng không khỏi trợn mắt đánh giá khắp nơi muốn nhìn xem kẻ lớn mật đó là ai mà dám cùng tranh đoạt với một gã ma tôn.

Quả nhiên ở trong góc điện phủ, một đạo nhân ảnh bỗng nhiên đứng lên, cũng hướng chỗ bãi đá nghênh ngang đi tới. Hàn Lập trong mắt tinh quang chợt lóe, nhất thời đem tất cả bộ dáng tên Ma tộc kia đều nhìn thấy rõ ràng.

Đúng là một gã trung niên Luyện Hư sơ kỳ dung mạo bình thường, khoác trường bào màu lam nhạt, không có chút gì đặc biết.

Hàn Lập thấy vậy, khẽ cau mày.

- Di, đây không phải Dương lão nhị sao, hắn điên rồi, làm sao dám cùng thành chủ đại nhân tranh đoạt thánh vật?

Những người khác vừa nhìn thấy vị trung niên Ma tộc này hiện thân, giật mình kêu lên thất thanh thanh. Quả nhiên hơn phân nửa người ở đây nhận ra tên này.

- Xin hỏi đạo hữu! Vị Dương lão Nhị là ai? Hắn tu vi tựa hồ cũng không tính là cao, vì sao nhiều người như vậy lại không tìm ra hắn?

Hàn Lập gặp tình hình này, bỗng nhiên hướng một gã tráng niên Ma tộc ngay cạnh hỏi.

Tên ma tộc mặt người ngồi cạnh trên người có một lớp vảy mỏng màu xanh, vừa rồi cũng lộ ra vẻ khiếp sợ.

- A, xem ra các hạ nhất định là từ nơi khác đến. Vị này Dương lão Nhị ở bản thành là một luyện khí sư có chút danh khí, không ít người cần tìm đến hắn để sửa chữa hay luyện chế ma khí cấp thấp, bất quá hắn đã ở bản thành này hơn trăm năm, hết sức nhún nhường, không hiểu sao hôm nay lại cùng với thành chủ tranh đoạt thánh vật. Hay là vật này liên quan đến công pháp tu luyện của hắn? Điều này cũng không đúng, nếu không cũng không khiến hắn xuất một giá trên trời như thế để lấy về.

Gã Ma tộc quay lại nhìn thấy Hàn Lập có tu vi Luyện Hư hậu kỳ không khỏi khách khí dị thường đứng lên, nhưng sau khi nói xong, trên mặt đồng dạng tràn đầy vẻ nghi hoặc.

- Thì ra là thế, đa tạ đạo hữu giải đáp.

Hàn Lập nghe xong, trong mắt dị quang chợt lóe, gật gật đầu cảm ơn một tiếng, ánh mắt nhìn thấy Tinh chuyên đã giao cho kẻ gọi là Dương lão nhị kia.

Lúc này gã ma tộc kia sắc mặt đờ đẫn dị thường, xuất ra một cái túi trữ vật giao cho Việt Liên Thiên kiểm tra một phen, sau đó nhận lấy Tinh chuyên, ngay lập tức hắc quang chợt lóe thu lại.

Hiển nhiên, những kẻ khác khi nhìn thấy kẻ đoạt được Tinh chuyên là Dương lão nhị không hỏi cảm thấy bất ngờ, trên mặt tràn ngập vẻ kinh ngạc. Nhưng làm cho mọi người càng cảm thấy ngạc nhiên hơn nữa là vị Dương lão nhị kia sau khi đoạt được Tinh chuyên, lại không có lập tức rời đi, mà bình tĩnh quay lại chỗ ngồi cũ, tựa hồ còn muốn tiếp tục tham gia đấu giá các vật phẩm sau nữa. Hành động quỷ dị khiến cho những kẻ nhạy cảm không khỏi mơ hồ cảm thấy có gì đó không hợp lý, tuy nhiên khi hội đấu giá vẫn đang diễn ra, cảm giác này nhanh chóng bị vứt bỏ ra khỏi đầu.

Rốt cục, cuối cùng Việt Liên Thiên cũng đưa ra vật phẩm áp trục của hội đấu giá lấn này. Chỉ thấy hắn vẫy tay một cái, gọi một Ma tộc nữ tử cách đó vài bước đi đến.

Cổ tay của cô nàng run lên, một hình tròn xanh biết bắn ra, quay tròn trên không rồi từ từ hạ xuống, cùng lúc một mảnh bạch quang cuồn cuộn phun ra.

Trên bãi đã nhất thời hiện ra một kiện đồ vật dài và rộng đến chục trượng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.