Vừa dứt lời bỗng nhiên một cánh tay của Hắc Lân mờ đi vỗ một cái về phía sau lưng.
Một tiếng nổ chói tai vang lên, một cỗ sức mạnh vô hình hóa thành một tấm lưới lớn chụp xuống bên kia với tốc độ nhanh như chớp giật.
"Phốc phốc" một tiếng!
Một bóng người mờ ảo màu vàng không kịp đề phòng bị tấm lưới chụp phải lập tức phải hiện thân ra, kẻ này tỏ ra kinh hãi nhưng ngay lập tức uốn éo thân hình sử dụng một loại thần thông nào đó giãy giụa thoát ra, vòng sáng bảo vệ quanh thân sáng lên lập tức biến thành một đạo cầu vồng phá không bay đi.
" Hừ, bây giờ còn muốn chạy, ngươi nghĩ ta là ai". Thần sắc dữ tợn hiện ra trên mặt Hắc Lân, năm ngón tay từ thủ chưởng vừa đánh ra của hắn hơi cong lại rồi kéo trở về.
Một tiếng "Phanh" trầm đục vang lên, xa xa hư không phía trên bóng người màu vàng bỗng chấn động, một cự chưởng màu đen kịt bỗng hiện ra rồi lập tức chụp xuống nhanh như điện.
Lần này mặc cho bóng người màu vàng có dốc sức liều mạng cũng không thể tránh thoát được nữa.
Chỉ thấy khí đen cuốn tới, bóng người màu vàng lập tức bị cự chưởng mạnh mẽ nắm trong lòng bàn tay.
Hắc Lân cuồng tiếu một tiếng, một cánh tay khẽ vẫy, cự chưởng đã bắt lấy bóng người màu vàng kia liền bay trở về phía hắn.
Lúc này bọn người Hàn Lập cũng đã nhìn rõ diện mạo của bóng người màu vàng, đó là một gã thanh niên dáng người khô gầy mặc áo choàng màu vàng.
Tuy nhiên trên mặt hắn vẫn còn hiện lên vẻ kinh hoàng, rõ ràng đã hiểu rằng mình đã bị bắt lại, hắn do dự một chút bỗng nhiên trong miệng quát khẽ một tiếng cố gắng bấm niệm pháp quyết, bên ngoài thân bỗng nhiên ánh sáng vàng lưu chuyển liên tục, thân hình hắn cũng điên cuồng bành trướng lên.
" Không tốt"
Hắc Lân dù sao cũng là tu sĩ Đại Thừa, vừa thấy cảnh này liền gầm lên một tiếng, một ngón tay hướng hư không phía xa bắn ra. Tiếng xé gió " xuy xuy" vang lên một đạo hắc mang làm cho hư không trăm trượng xung quanh như sụp đổ hướng tên thanh niên kia đánh tới.
Nhưng đã muộn, chỉ thấy hắc mang kia vừa xuyên thủng thân thể tên thanh niên kia thì một tiếng nổ mạnh chói ta cũng đồng thời truyền đến. Tên thanh niên áo vàng vậy mà đã đi trước một bước tự bạo thân thể.
Vầng sáng vàng chói mắt cùng sự chấn động kịch liệt khiến cho bàn tay màu đen cũng lắc lư không thôi.
" Thật can đảm, vậy mà dám tự bạo trước mặt bổn tọa. " Sắc mặt Hắc Lân trở nên vô cùng khó coi, oán hận nói một câu.
Cự chưởng màu đen lóe lên một chút liền tán loạn biến mật.
" Ẩn Nặc Thuật của người này cũng có chút cao minh, hắn quyết đoán tự bạo thân thể chỉ sợ là có điều huyền diệu gì khác ở đây. " Ánh mắt của Hàn Lập quét qua chỗ tên thanh niên kia tự bạo một chút bỗng nhiên cười nói.
"Ah, Hàn đạo hữu có ý gì, chẳng lẽ tên kia vừa rồi tự bạo cũng không phải bản thể của hắn sao? ". Ánh mắt Huyết Nhiên lóe lên, cực nhanh nghĩ đến điều gì nói.
Mạc Giản Ly nghe vậy cũng tỏ ra hơi kinh ngạc.
"Quá nửa là như thế, tuy nhiên có lẽ cũng không phải là khôi lỗi hay hóa thân bình thường, rõ ràng là với tu vi Hợp Thể kỳ tự bạo sẽ không có chỉ từng ấy uy năng đấy ". Hàn Lập nhàn nhạt nói một câu.
"Ân, đúng là có chút cổ quái, vừa rồi khi tên này tự bạo ta thấy rõ là trong thể nội của hắn không có Nguyên Anh tồn tại " Huyết Nhiên gật gật đầu, suy nghĩ một chút nói.
Mà lúc này Hắc Lân tỏ ra không cam lòng, hắn giẫm chân một cái, cả người hóa thành một đám mây đen khuếch tán ra bốn phương tám hướng mà dò xét. Trong nháy mắt mây đen đã đem tất cả mọi nơi trong phạm vi vạn dặm xung quanh lục soát hoàn toàn nhưng cũng không phát hiện ra điều gì, chỉ có thể một lần nữa nhao nhao ngưng tụ trở lại thành hình người quay về trên đỉnh núi.
"lá gan của tên tiểu tử kia thật nhỏ nên không trốn ở gần đây, xem như hắn may mắn tránh được một kiếp chứ nếu thực sự mà rơi vào tay ta thì…" Trên mặt Hắc Lân tức thì lóe lên vẻ giữ tợn, hậm hực nói.
" Ha ha, được rồi. Ở đây sớm đã bày ra cấm chế, người nọ tuy rằng âm thầm rình trộm chúng ta thì cũng không thể biết được chuyện gì đâu" Huyết Nhiên khoát khoát tay, từ chối cho ý kiến nói.
"Nhưng tên này liệu có phải do Tộc Mẫu Tu La Thù phái ra hay không a?" Mạc Giản Ly vân vê chòm râu rồi cẩn thận hỏi một câu.
"Yên tâm, cho dù là thám tử của Tu La Thù kia ở xa như thế cũng có thể nhìn thấy được gì đó thì kết quả cuối cùng của trận chiến này vẫn phải dựa vào thực lực tuyệt đối quyết định mà thôi. " Hắc Lân bộ dáng lại chẳng thèm để ý.
" Hắc Lân huynh nói rất có lý, nhưng mà xem ra để đạt được mục đích chúng ta cũng không cần phải ở lại đây nghỉ ngơi nữa mà đi suốt đêm tới gần sào huyệt của đối phương rồi nói sau, như thế thì cho dù chúng có được tin tức gì cũng chẳng kịp giở ra thủ đoạn nào nữa." Hàn Lập hai mắt nhắm lại một chút rồi nói.
" Đi suốt đêm tới! " Huyết Nhiên chân mày nhíu lại một chút bộ dạng dường như không quá tình nguyện
"Tu vi như chúng ta chỉ cần ở trên phi hành pháp khí nghỉ ngơi một chút có lẽ cùng đủ rồi, lại còn có thể đánh cho Tu La Thù trở tay không kịp thì vô cùng có lợi đối với chúng ta đấy. Nói không chừng một chút tiên cơ này có thể giúp chúng ta chiếm thượng phong lớn trong trận chiến chính thức cũng nên" Hàn Lập mặt không đổi sắc nói thêm một câu.
"Tốt, vốn dĩ Huyết mỗ còn muốn dùng nửa ngày thời gian tế luyện một loại bí thuật vô cùng uy lực nhưng nghe Hàn huynh nói như vậy có lẽ chiếm được tiên cơ vẫn quan trọng hơn ". Huyết Nhiên nghe Hàn Lập khuyên bảo rốt cuộc cũng động tâm đáp ứng.
" Đạo hữu thật sáng suốt, chúng ta liền đi ngay thôi", Hàn Lập nhẹ nhàng cười cười, tay áo run lên, lập tức hào quang lóe lên, một chiếc Phi Thuyền màu trắng xanh xuất hiện ở giữa không trung. bọn Huyết Nhiên Hắc Lân thấy vậy không chút khách khí thân hình lắc lư một cái thi nhau bước lên phi thuyền.
Hàn Lập tay bấm niệm pháp quyết, phi thuyền màu trắng nổ vang một tiếng lập tức hóa thành một đoàn bạch quang phá không mà đi.
Thời gian một chén trà sau, tại bên ngoài một khu rừng rậm cách đỉnh núi mà bọn người Hàn Lập vừa rời xa khoảng mười vạn dặm, ánh sáng màu vàng nhạt hiện lên, một gã thanh niên mặc áo khoác vàng từ trong một cây đại thụ bước ra, ngẩng đầu nhìn về hướng phi thuyền biến mất, mặt mũi vẫn còn vương sự sợ hãi thì thào nói:
" May mà ta đủ cơ trí trốn xa như thế, nếu không bây giờ thật đúng là phải lo cho cái mạng nhỏ này rồi. Lại nói ngoại nhân tiến vào giới này không ngờ lại cường đại như vậy, thậm chí có tới hơn bốn gã Đại Thừa. Đáng tiếc cỗ phân thân cách quá xa không thể nghe được nội dung nói chuyện của đối phương, cũng không biết chúng có phải vì Tu La Thù nhất tộc mà đến hay không nữa? "
Thanh niên mặc áo khoác vàng trầm ngâm một lát nhưng không lâu sau bỗng nhiên lại cười lạnh một tiếng:
" Được rồi, mặc kệ những tên này có xông vào Tu La Thù nhất tộc hay không ta cũng chỉ cần đem tin tức truyền về là đủ, mấy ngày nay ta cứ trốn ở bên ngoài đã, cho dù có kiếp nạn gì cũng có thể thoát được ".
Sau khi quyết định hắn há miệng ra, một khối mộc bài màu trắng ngà hiện ra trên bàn tay, một tay hắn vẽ vào hư không vài cái, lập tức bên ngoài mộc bài ngân quang hiện lên hình thành một ít phù văn lớn cỡ hạt gạo, chúng mơ hồ một cái liền chìm vào sâu trong khối mộc bài không thấy bóng dáng.
Cùng thời gian tại bên trong Thạch Thành nơi sào huyệt của Tu La Thù, Tu La Thù Tộc Mẫu cùng lão giả họ Dịch đang ở trong một tòa mật thất thương thảo chuyện gi đó.
Đột nhiên trên một tòa bệ đá đen kịt trước mặt hai người bỗng truyền ra thanh âm vù vù, những sợi tia sáng màu bạc trắng dần dần hiện ra.
Tu La Thù Tộc Mẫu khẽ giật mình nhưng lập tức giơ hai tay lên, một đạo pháp quyết bắn ra vừa vặn đánh ngay vào phía trên bệ đá.
Bệ đá màu đen lúc này hào quang ngưng tụ thành một đoàn ngân văn quay tròn rồi hiện ra. Tu La Thù Tộc Mẫu cùng lão giả họ Dịch tự nhiên đều nhìn rõ nội dung trên đó, kết quả thần sắc cả hai đều biến đổi
"Bốn gã Đại Thừa kỳ. lại có nhiều như vậy" lão giả họ Dịch thì thào một tiếng
" không nghĩ tới người nọ còn có những tên Đại Thừa kỳ khác giúp đỡ, thế này thì đúng là khó giải quyết rồi. " Sắc mặt của Phụ nhân cũng trở nên âm trầm bất định.
"Những người này chưa chắc đã vì chúng ta mà đến nhưng vẫn nên đề phòng thì tốt hơn. Đúng rồi, thủ hạ của ngươi đã triệu hồi trở lại toàn bộ rồi hả."
" Dịch đạo hữ yên tâm, ngoại trừ vài tên có nhiệm vụ khác không cách nào phân thân, những người bên ngoài khác đã bị ta triệu hồi toàn bộ về trong thành rồi. Ngay cả chín tên Âm Thi vẫn một mực đặt trong Địa Âm Đầm Lầy ta cũng đã cho người đi giải trừ cấm chế rồi, nhiều nhất hai ngày nữa những tên Âm Thi này sẽ trở về trong thành thôi" Tu La Thù Tộc Mẫu không cần suy nghĩ nói.
"Ân, thế là tốt, lão phu cũng đã truyền tin ra ngoài chuẩn bị gọi vài đầu linh sủng vẫn thả ở bên ngoài kia trở về nhưng cũng đồng dạng cần một ít thời gian đấy, sợ rằng không thể chắc chắn thắng được mấy tên ngoại lai này được. Như vậy đi, lão phu cùng tên Xa Khấp Tử kia lúc trước có qua lại mấy lần, chi bằng cho hắn một vài chỗ tốt để hắn ở lại trong thành một thời gian ngắn ngươi thấy thế nào?" lão gỉa họ Dịch ánh mắt chớp động vài cái chậm rãi nói.
" Cái gì, Xa Khấp Tử! Không được, tên này sớm đã nhìn chằm chằm vào Tu La Thù nhất tộc chúng ta từ lâu, để hắn vào trong thành có khác gì đuổi hổ cửa trước rước beo cửa sau cơ chứ?" Tu La Thù Tộc Mẫu sau khi nghe xong lời này sắc mặt lập tức trầm xuống, từ đầu tới cổ đều run lên.
" La đạo hữu yên tâm, ta biết rõ nghiệt khí của tên Xa Khấp Tử kia hơi có chút khắc chế với quý tộc, nhưng nó dù lợi hại cũng chỉ là một đầu hung vật mà thôi, bằng vào ta và ngươi liên thủ còn sợ không thể kiềm chế nó hay sao, người vẫn nên lấy đại sự làm trọng thì hơn" lão giả họ Dịch nhíu mày nói.
"Hừ, cho dù muốn mời hắn tới cũng phải trả một cái giá không nhỏ đâu " Phụ nhân dường như đã bị lão giả họ Dịch thuyết phục chậm rãi nói.
"Ân, như ta nói không bằng như vậy đi…" lão giả họ Dịch tựa như đã sớm cân nhắc, bờ môi khẽ nhúc nhích trực tiếp truyền âm tới.
"Cái gì, ngươi lại muốn thiếp thân làm vậy, cái giá không khỏi quá lớn đi." Tu La Thù Tộc Mẫu mới chỉ nghe vài câu đã thoáng nghẹn ngào.
"Đối với nhất tộc các ngươi mấy khỏa trứng chết không thể ấp được dù có giữ lại cũng vô dụng. Ta rất hiểu Xa Khấp Tử, những thứ này nhất định có thể đả động được nó đấy: lão giả họ Dịch cười hắc hắc nói.
" Điều này phải để ta tự đánh giá một chút cho tốt mới được". Phu nhân lại không lập tức đáp ứng ngay mà âm trầm nói.
" Tốt, trước tiên La đạo hữu cứ hảo hảo tự đánh giá một chút rồi nói sau, ngoài ra cũng đừng quên vị đang ở trong Huyết Trì, cũng nên đưa tin qua cho hắn, vạn nhất nảy sinh sự việc không thể đoán trước được nói không chừng phải nhờ tới thần thông của hắn đấy" lão già họ Dịch suy nghĩ một chút bỗng nhiên chuyển chủ đề, chợt lại nhắc đến một nhân vật thần bí khác.