Phàm Nhân Tu Tiên

Chương 552: Tái sấm Diệu Âm Môn



Với tu vi hiện tại của Hàn Lập thì không cần phải dùng Phong Lôi Sí cũng đã nhanh kinh người.

Hơn nửa tháng sau, Hàn Lập xuất hiện tại hoang đảo của phường thị Diệu Âm Môn.

Nhưng khi hắn dùng thần thức đảo qua thì quả nhiên là không có một bóng người, do vậy đành phải tìm người để hỏi thăm.

Hàn Lập điều chỉnh phương hướng, hóa thành một đạo cầu vồng bay đi mất dạng.

Nếu Diệu Âm Môn phường thị từng được bố trí tại nơi này thì nó sẽ tuyệt đối không rời đi khỏi phụ cận hải vực. Hơn nữa, trên những hòn đảo trên biển này cũng có thể có người là thành viên của nó.

Hắn tin tưởng bằng thần thức cường đại của mình sẽ rất nhanh chóng tìm ra tu sĩ nhân loại.

Không ngoài dự đoán, bay hơn nửa ngày lộ trình, tại một hòn đảo đã có tung tích của tu sĩ nhân loại.

Hơn nữa lại không chỉ có một người

Đứng ở trên cao, Hàn Lập nhìn thấy vài tu sĩ nam nữ đang vây công một yêu thú cấp bốn.

Trong đó còn có hai người có chút quen thuộc, Hàn Lập đầu tiên là ngẩn ra nhưng sau đó lại cười rộ lên.

Hàn Lập dùng Hoán hình quyết, tùy tâm mà biến dạng khuôn mặt thành một vị trung niên đen đúa, không chút nóng vội phóng ra hai đạo kiếm khí màu xanh, hào quang mang chợt lóe, xuyên thủng đầu của hai con yêu thú cấp bốn, tiêu diệt chúng ngay lập tức.

Hắn vừa ra tay cũng làm cho tu sĩ bên dưới vô cùng kinh hoảng, lập tức phát hiện ra thân ảnh Hàn Lập bên trên, lập tức gây ra một trận xao động, đều biết rằng đó là cao nhân đã ngoài Kết Đan Kỳ.

Mấy người bên dưới thương lượng một chút rồi một vị đại hán cẩm y bay về phía Hàn Lập.

"Tham kiến tiền bối, đa tạ người ra tay tương trợ. Không biết có phải bọn vãn bối đã quấy rầy công việc của người tại nơi này không" Đại hán cẩm y thái độ mặc dù vô cùng cũng kính nhưng trên khuôn mặt lại không che giấu nổi sự sợ hãi, không biết vị tu sĩ Kết Đan Kỳ này có dụng ý gì.

Nhìn đại hán họ Dịch, người đã từng cùng truyền tống tới với mình này, Hàn Lập chưa vội trả lời mà hai mắt nhíu lại, đưa ánh mắt nhìn xuống những người tập trung ở bên dưới. Có vị tu sĩ Hứa Vân mặt sẹo, nhưng những người cùng truyền tống lúc đầu là Lưu phu nhân và một tu sĩ khác lại không thấy đâu.

Về phần đại hán cẩm y cùng Hứa Vân, nhiều năm như thế mà vẫn còn ở Trúc Cơ hậu kì, xem ra tám chín phần là Kết Đan thất bại.

Biểu tình âm trầm không nói của Hàn Lập khiến cho tên đại hán có chút khẩn trương.

Hắn chần chừ một chút, định lên tiếng nói cái gì đó nhưng Hàn Lập lại chậm rãi mở miệng.

"Ta muốn tìm Diệu Âm Môn bí thị, các người có biết bao giờ nó diễn ra và diễn ra ở đâu không?" Hàn Lập lạnh nhạt nhìn đại hán cẩm y hỏi.

Nghe thế, tên đại hán mới buông lỏng, khuôn mặt cung kính đáp.

"tiến bối, từ bây giờ cho tới khi Diệu Âm Môn phường thị triển khai còn hơn một tháng. Địa điểm là tại hòn đảo ở hướng tây, cách đây mấy ngày lộ trình. Tiền bối nếu muốn thì vãn bối có thể dẫn đường". Người này quả thực vô cùng thức thời.

"Cái này không cần, đưa hải đồ cho ta là được" Hàn Lập dấu diếm giọng nói trong tiếng gió.

Hắn không có tâm tình cùng đối phương ôn lại chuyện quá khứ.

Người này cũng là mạng lớn, trải qua thú triều vẫn có thể sống sót, nhưng những người còn lại chỉ sợ là dữ nhiều lành ít. Điều này không khỏi làm cho hắn có chút cảm khái trong lòng.

"Vâng! Vãn bối lập tức đưa cho tiền bối bản đồ cùng vị trí của đảo" trên mặt tên đại hán cẩm y có chút thất vọng. Hắn định trước mặt vị cao nhân này tìm cơ hội kiếm chút giao tình. Ngoại Tinh Hải bây giờ càng ngày càng hỗn loạn, kết bạn cùng một vị tu sĩ Kết Đan Kỳ sau này sẽ có nhiều lợi ích.

Chẳng qua sau khi nhìn thấy đôi mắt lạnh lẽo của Hàn Lập, tên này mất hết hy vọng, rút từ trong áo ra một khối ngọc giản, chỉ ra vị trí của phường thị Diệu Âm Môn, cung kính đưa cho Hàn Lập.

Hàn Lập cầm lấy, kiểm tra rồi gật đầu, không dừng lại mà hóa thành một đạo cầu vồng mà bay đi.

Để lại tại đây vài tên tu sĩ cấp thấp, khuôn mặt đầy vẻ hâm mộ.

Hiện tại, ngoài tu sĩ Kết Đan Kỳ ra thì không một kẻ nào dám rời khỏi động phủ của chính mình mà đi quá xa. Nhưng Hàn Lập sẽ không ngu ngốc mà chờ đợi tận một tháng.

Đến lúc đó chỉ sợ hắn muốn đi cũng khó, Liệt Phong Thú kia rất có thể tìm tới tận cửa.

Bởi vậy, hắn trực tiếp tìm Phạm phu nhân cùng Vân Thiên Khiếu xem có thể bỏ ra chút tiền tài để nhanh chóng truyền tống hay không.

Nếu đối phương đòi giá quá cao thì hắn đương nhiên cũng sẽ không khách khí mà xông vào.

Mấy ngày sau hắn đã tới được hòn đảo đó. Diện tích đảo không nhỏ, bên trên có hai ngọn núi cao gần bằng nhau.

Hắn bay quanh ngọn đầu tiên vài vòng, theo địa đồ mà tìm thấy lối vào.

Do dự một chút, Hàn Lập biến khuôn mặt trở về hình dạng lần trước.

Sau đó trực tiếp dừng tại sườn núi, đến bên một thân cây đại thụ lớn chừng vài trượng mới dừng bước.

Mặt hắn không đổi xem xét cái cây có niên kỉ hơn nghìn năm này, khóe miệng không khỏi cười lạnh, ngón tay nhẹ nhàng bắn ra ba quả quang cầu màu trắng không khách khí đánh lên vỏ cây, "băng, băng" ba tiếng khẽ vang lên.

Một hồi lâu sau, lục quang chớp động, trên thân cây hiện ra một cái lỗ hổng.

Bên trong bay ra một lão giả áo trắng Trúc Cơ hậu kì, đúng là người ngày trước từng thủ hộ tại thạch môn của phường thị.

Lão giả liếc mắt liền nhận ra tu vi Kết Đan Kỳ của Hàn Lập.

Dù sao tới nơi này, tu sĩ Kết Đan Kỳ chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay. Mà hình như cũng từng nghe nói, vị này có thể chế trụ hơn mười tu sĩ Kết Đan Kỳ, không chừng có thể là tu sĩ Nguyên Anh Kỳ cũng nên.

Bởi thế, sau khi nhìn thấy khuôn mặt Hàn Lập, lão giả lập tức thân hình thấp xuống ba phần, bước nhanh tới thi lễ hỏi:

"Thì ra là tiền bối. Vãn bối không biết, mong tiền bối thứ tội. Lần này người đến có chuyện gì quan trọng? Hiện tại cách thời điểm mở phường thị còn hơn một tháng, cũng chưa có hàng hóa gì để cho tiền bối xem cả".

Lão giả kính sợ nói xong, trong mắt hiện lên vẻ khó hiểu.

"Ta lần này không tham gia phường thị mà định đến gặp Phạm Môn chủ hoặc Vân Trưởng lão" Hàn Lập liếc mắt đánh giá lão giả một chút, đầu ngẩng lên ngạo nghễ nói.

"Muốn gặp Môn chủ hoặc Vân Trưởng lão?" lão giả hơi chần chừ hỏi lại.

"Không được sao?" thanh âm của Hàn Lập bỗng phát lạnh, thần sắc âm trầm.

"Đương nhiên không phải" Lão giả thấy tình cảnh này không khỏi rùng mình, lập tức cười tươi nói, trên trán mơ hồ toát mồ hôi lạnh.

"Nếu là người khác đương nhiên không thể nhưng tiền bối một mình đến đây hẳn là có chuyện vô cùng quan trọng cần thương lượng, nên vãn bối cũng nên bẩm báo. Vừa hay Phạm Môn chủ cũng đang ở đây, xin mời tiền bối chờ một chút" Lão giả thành thật nói, quyết định giao chuyện này cho cấp trên xử lý, hắn cũng không dám chống lại người này.

"Vậy mau đi. Ta không có khả năng chờ lâu đâu" Biết Phạm phu nhân ở nơi này, Hàn Lập trong lòng vui vẻ, lúc này thần sắc mới hòa hoãn nói.

"Vâng, vãn bối sẽ dùng Truyền âm phù thông báo cho Môn chủ, một lát là được!" Lão giả tâm lý thoải mái, vội vàng đáp.

Nếu mà đối phương muốn xông vào, hắn cũng chỉ có thể trừng mắt nhìn mà thôi, cũng không có gan mà tiến lên chịu chết mà ngăn cản.

Vì vậy lão giả áo trắng lập tức phát ra một đạo Truyền âm phù, hướng trong động bay đi.

"Vân Trưởng lão hiện ở nơi nào, vì sao lại không ở cùng với Môn chủ của các người"Hàn Lập nhìn theo đạo Truyền âm phù, thần sắc lạnh nhạt thuận miệng hỏi.

"Cái này… Vân Trưởng lão ở nơi nào, vãn bối không biết. Sự tình của phường thị gần đây đều là do Môn chủ tự tay gánh vác" Lão giả mặt lộ vẻ khó xử, trù trừ thì thào nói.

Thấy đối phương như thế, Hàn Lập làm sao không biết đối phương có ý trốn tránh, cười lạnh vài tiếng cũng không có ép hỏi.

Điều này khiến cho lão giả thở phào một hơi.

Một lát sau, lão giả nhận được một đạo Truyền âm phù, dùng thần thức xem qua, rồi cung kính nói với Hàn Lập.

"Lệ tiền bối, môn chủ mời người vào. Vãn bối xin dẫn đường".

"Đi trước đi" Hàn Lập bình thản nói.

Thế giới bên dưới cây đại thụ cũng giống so với lúc trước, phân ra hai tầng khác nhau, là một thế giới ngầm không nhỏ chút nào.

Nhưng hiện tại, ngoại trừ hơn mười tu sĩ Diệu Âm Môn nam nữ đang chuẩn bị thì không có một người nào khác.

Lão giả dẫn theo Hàn Lập nhanh chóng đi tới một gian thạch bích, bên ngoài có hai nữ tu sĩ nhan sắc hơn người đứng gác.

"Tham kiến Lệ tiền bối. Môn chủ đang ở bên trong chờ người" Hai nữ tu thi lễ với Hàn Lập, bộ dạng vô cùng kiều mị.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.