Phàm Nhân Tu Tiên

Chương 832: Đắc quả



Có chuyện quan trọng trong người nên Hàn Lập tự nhiên sẽ không tiến hành nghiên cứu yêu đan của cổ thú ngay lúc này mà đảo tay một cái. Sau khi thanh quang lóe lên, nó đã biến mất vô ảnh vô tung.

Hàn Lập phất tay, ba cái túi linh thú rỗng bay ra. Hắn điểm chỉ về phía Phệ Kim Trùng, trong miệng phát ra một thanh âm dài rõ ràng.

Nhất thời đàn phi trùng kêu lên vù vù rồi hóa thành ba đạo kim vân bay vào trong ba cái túi linh thú rồi bị Hàn Lập nhất nhất thu hồi.

Về phần Đại Canh Kiếm Trận, thần niệm Hàn Lập vừa động thì lập tức biến trở lại thành ba mươi sáu thanh phi kiếm. Sau khi thu nhỏ lại thì tự động chui vào trong cổ tay áo hắn.

"Chúng ta đi hái linh quả thôi! Động tác phải nhanh lên vì ta cũng không biết huyễn trận bố trí lúc trước có thể mê hoặc được tu sĩ Quỷ Linh Môn bao lâu." Hàn Lập nói xong, cả người hóa thành một đạo hào quang bay về phía hồ nước.

Tử Linh thấy vậy vội vàng bay sát theo sau.

Sau khi độn quang thu liễm, thân hình hai người Hàn Lập đã xuất hiện phía trên Linh Chúc quả tầm hơn một trượng.

Sau khi liếc mắt nhìn nó một cái, Hàn Lập cũng không có vội vàng hái ngay mà xoay đầu nhìn Tử Linh bên cạnh bình tĩnh nói:

"Ngươi hái trước đi, nhất định phải cẩn thận một chút. Linh Chúc quả này vô cùng kỳ lạ, phải cất trong đồ vật bằng gỗ, nếu không chỉ cần vài ngày là mất hết dược tính."

"Đa tạ Hàn huynh nhắc nhở. Ta sẽ cẩn thận!" Tử Linh miễn cưỡng chế trụ hưng phấn trong lòng, sau khi nhìn Hàn Lập cười quyến rũ thì nhẹ nhàng tạ ơn nói.

Sau đó nàng không do dự phất tay, một cái hộp gỗ màu xanh biếc liền xuất hiện.

Nàng nhẹ nhàng đưa bàn tay ngọc điểm xuống phía dưới.

Nhất thời một đạo bạch quang chớp lóe, một quả trên linh thảo rơi xuống.

Do nàng đã chuẩn bị từ trước nên hộp gỗ lật lại, một luồng ánh sáng màu trắng cuốn lấy linh quả vào trong.

Sau đó Tử Linh giơ tay phất một cái. Nắp hộp tự động đóng lại.

Sau khi làm xong hết mọi việc, Tử Linh mới thở phào một hơi, thu vào Túi Trữ Vật.

"Tại sao Tử Linh cô nương lại chỉ lấy có một quả?" Hàn Lập nhìn thấy vậy thì nao nao hỏi. Mặt lộ một tia cổ quái.

"Đa tạ ý tốt của Hàn huynh. Ta chỉ lấy một quả là đủ. Ta ngoại trừ việc thám thính một chút tin tức ra thì căn bản không ra sức gì. Toàn bộ đều dựa vào thần thông của Hàn huynh mới có thể lấy được linh quả. Tiểu nữ mặc dù cùng Hàn huynh có chút giao tình nhưng cũng không mặt dày mày dạn phân chia công bằng. Số còn lại Hàn huynh hãy thu lấy đi. Dù sao linh quả này ngoại trừ việc luyện chế tạo hóa đan ra thì việc phục dụng trực tiếp cũng có một chút hiệu quả khác, có thể tăng tu vi." Tử Linh thản nhiên cười nói.

Nghe Tử Linh nói năng có tình có lý như thế, trong lòng Hàn Lập có chút ngoài ý muốn.

Nói thật tuy vị mỹ nữ nổi tiếng Loạn Tinh Hải trước mặt vô cùng kiều mị, động lòng người, là người đẹp nhất trong số những nữ tu sĩ hắn đã từng thấy nhưng tâm cơ nàng thật sự có chút thâm trầm. Sau sự tình Diệu Âm Môn bị chiếm đoạt thì tính tình lại càng trở nên cố chấp. Điều này làm cho Hàn Lập có chút kính nhi viễn chi (chỉ dám đứng xa nhìn).

Nhưng bây giờ nàng đã nói vậy, mặc kệ là thật tâm hay là cố ý tạo mối quan hệ tốt với hắn thì việc này cũng khiến cho ấn tượng của Hàn Lập đối với mỹ nhân này cải thiện không ít.

Dù sao đối mặt loại Thiên địa linh quả quý giá như thế mà nàng còn có chế trụ được lòng tham thì đó thực sự là một chuyện không hề dễ dàng.

"Nếu Tử Linh cô nương đã có lời, vậy Hàn mỗ cũng không khách khí nữa." Hàn Lập gật đầu, đưa tay vỗ vào túi trữ vật đeo bên hông, bạch quang lóe lên, một cái hộp gỗ xuất hiện, còn tay kia nhẹ nhàng phất về phía Linh Chúc quả.

Một mảnh thanh quang chụp xuống. Ba quả còn lại của linh thảo rung lên rồi tự động tách ra, rơi xuống và lập tức bị thanh quang bao bọc lấy.

Dưới sự điều khiển của Hàn Lập, tất cả Linh Chúc quả đã bị thu vào trong hộp gỗ.

"Đi thôi! Chỗ này không thể ở lâu vì không biết lúc nào Quỷ Linh Môn sẽ đuổi đến đây. Ta mặc dù không sợ bọn họ nhưng cũng không muốn đánh nhau sống chết. Dù sao chuyện luyện đan cũng quan trọng hơn." Hàn Lập cất hộp gỗ rồi mở miệng nói.

"Hàn huynh nói phải. Linh quả không thể để lâu quá. Nhưng chúng ta cũng không thể phản hồi theo đường cũ, nếu không sẽ dễ chạm trán với tu sĩ Quỷ Linh Môn. Không bằng tùy tiện tìm một phương hướng, bay ra xa cách mấy ngàn dặm rồi tìm một chỗ bí mật luyện đan. Về phần đi chỗ nào thì tự nhiên do Hàn huynh quyết định." Tử Linh chớp chớp đôi mắt đẹp, khẽ hé đôi môi đỏ mọng nói.

"Đi về phía…" Hàn Lập nhướn mày, nhìn xung quanh.

Đột nhiên hắn như nhớ tới cái gì, tay vỗ vào Túi Trữ Vật, lấy ra một đồ vật gì đó chẳng giống lụa cũng chẳng giống vải. Đó chính là tấm bản đồ Trụy Ma cốc tìm được trong Thanh Tàm bào.

Hắn nhìn kỹ bản đồ này và xem xét cảnh vật xung quanh và vị trí của mình. Sau đó trên mặt lộ ra một tia ngoài ý muốn. Sa mạc nơi hắn đứng dường như cách tiêu ký trên bản đồ không quá xa. Chỉ cần ra khỏi sa mạc rồi phi hành thêm hai ngày nữa là có thể đến nơi.

Nhìn ký hiệu thô to trên bản đồ, sắc mặt Hàn Lập trở nên trầm ngâm.

Tử Linh thấy hắn không có trả lời ngay mà ngược lại còn thò tay vào túi lấy ra một đồ vật gì đó thì không khỏi có chút kỳ quái. Nhưng nàng cũng là một người vô cùng thông minh, không thúc giục Hàn Lập mà lẳng lặng đứng một bên chờ đợi.

"Theo ta đi thôi. Trước tiên hãy đem luyện chế đan dược đã." Hàn Lập trong lòng đã định, thu lại bản đồ rồi lạnh nhạt nói. Bất quá hắn sau khi nhìn cây linh thảo trước mặt một chút thì đột nhiên nhướn mày, vung cánh tay trảm vào hư không, thanh quang hiện lên, một nhánh cây nhỏ rơi xuống.

Nhưng nhánh cây này vừa tiếp xúc với mặt đất thì đã trở nên vàng khô, trong nháy mắt liền hóa thành tro bụi.

Hàn Lập nhìn thấy vậy, trong mắt hiện lên một tia tiếc nuối.

Xem ra điển tịch ghi lại không sai. Loại Linh Chúc quả này khác loại cây khác. Đây là một trong số ít vài loại linh mộc căn bản không có cách nào di chuyển được. Một khi bị di động khỏi vị trí ban đầu thì linh mộc lập tức sẽ héo rũ, căn bản không có cách nào nhân giống.

Hàn Lập không hề chần chờ nữa, tế xuất ra Ngự Phong xa rồi bay lên đó.

Tử Linh thấy thế, không nói gì, cũng bay lên pháp bảo kia.

Bạch quang chợt lóe, Ngự Phong Xa hóa thành một đoàn quang cầu phá không bắn đi, trong nháy mắt đã hóa thành một điểm sáng nhỏ màu trắng phía chân trời.

Hàn Lập quyết định trước tiên tìm một chỗ trên đường đi để luyện chế Tạo Hóa đan rồi nhanh chóng phục dụng. Chờ sau khi thuận lợi thể nghiệm qua dược tính thần kỳ của nó thì mới đi theo bản đồ xem thử cuối cùng có bí bảo gì ẩn giấu ở đó.

Dù sao tấm bản đồ này khá thần bí, nếu có bảo vật, chắc chắn không phải là loại tầm thường mới đúng.

Nếu không gặp phải nguy hiểm lớn lao gì thì Hàn Lập tự nhiên sẽ không dễ dàng bỏ qua bí bảo cất giấu trong đó.

Ước chừng một thời thần sau, đám người Quỷ Linh Môn rút cuộcc cũng đã đến ốc đảo.

Nhưng khi đứng ở bên hồ nhìn hồ băng vẫn chưa tan cùng một gốc cây linh thảo trơ trọi nọ, đám đệ tử Quỷ Linh Môn ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, còn trưởng lão họ Chung thì sắc mặt xanh mét.

Lúc này, Hàn Lập sớm đã bay ra ngoài ngàn dặm, phi độn về phía có tiêu ký.

Không bao lâu sau, hai người đã ra khỏi sa mạc, tước mắt xuất hiện một vùng cao nguyên màu vàng chập chùng.

Thấy cảnh tượng này, Hàn Lập không khỏi thở than.

Một góc của Trụy Ma Cốc mà đã bao la vạn tượng, cơ hồ như đã bao quát hết địa hình thiên hạ bên trong, thực sự là một điều khó có thể tin được. Không biết loại địa hình này là tự nhiên hay do thượng cổ tu sĩ thi triển đại thần thông tạo thành.

Qua gần nửa ngày sau, Hàn Lập khống chế Ngự Phong Xa bay đến dãy núi.

Nhìn thấy dãy núi không quá to lớn kia, Hàn Lập lập tức đi sâu vào hơn mấy trăm dặm, tìm được một đỉnh núi nhỏ nhìn rất bình thường rồi dừng Ngự Phong Xa lại.

"Tử Linh đạo hữu, dừng ở đây đi! Hai người chúng ta chia nhau nhau ra luyện đan. Nơi này ta đã dùng thần thức quét qua một lần, không có cấm chế thượng cổ hoặc khe hở không gian nên khu vực quanh đây khá an toàn." Hàn Lập phiêu phù bên trên sườn núi nhìn Tử Linh bình thản nói.

"Đa tạ Hàn huynh! Tử Linh trước tiên cáo lui." Tử Linh quan sát bốn phía một chút rồi lập tức mỉm cười đáp. Theo sau thân hình hóa thành một đạo hào quang, bay tới một ngọn núi khác gần đó, xem ra nàng đang chuẩn bị khai mở một cái mật thất để luyện chế đan dược.

Mắt nhìn kỹ Tử Linh chui vào phía trong ngọn núi nhỏ không thấy bóng dáng, Hàn Lập mới thu ánh mắt lại, thân hình nhoáng lên, rời khỏi Ngự Phong xa.

Hắn bắt quyết, phất tay về phía Ngự Phong Xa một cái. Pháp bảo phi hành này nhanh chóng thu nhỏ lại rồi trực tiếp bị thu vào trong cổ tay áo.

Sau đó Hàn Lập mới hóa thành một đạo hào quang, bay thẳng về phía ngọn núi trước mặt.

Một lát sau, Hàn Lập điều khiển hơn mười khẩu phi kiếm đồng thời cắt gọt núi đá tạo thành một cái động phủ đơn giản.

Tại cửa động khẩu, hắn bố trí một tòa pháp trận nhỏ rồi tiến vào bên trong.

Cẩn thận hơn, hắn còn xuất ra bảy tám con Khôi Lỗi Kết Đan Kỳ ẩn nấp phía sau cửa phủ để phòng ngừa sự cố phát sinh ngoài ý muốn.

Tiếp đó Hàn Lập mới an tâm đi vào một gian mật thất, ném Túi trữ vật lên không trung, dùng thần thức điểu khiển, lấy ra rất nhiều tài liệu phụ trợ cho việc luyện chế Tạo Hóa đan.

Cuối cùng Hàn Lập đem hộp gỗ chứa Linh Chúc quả cùng một cái tiểu đỉnh cổ xưa ra, để chúng nhẹ nhàng phiêu phù ở trước người.

Hai mắt Hàn Lập nhíu lại, nhìn qua tất cả nguyên liệu rồi hít sâu một hơi, khoanh chân ngồi xuống.

Tuy đây là lần đầu tiên Hàn Lập luyện chế Tạo Hóa đan nhưng lấy cảnh giới luyện đan tông sư của hắn thì tự nhiên đã tính trước mọi thứ. Huống hồ vì lần đi Trụy Ma Cốc này, hắn đã sớm chuẩn bị cực kỳ đầy đủ, vô luận là chủ nguyên liệu Linh Chúc quả hay là nguyên liệu phụ trợ và tài liệu khác, hắn đều đã thu thập rất nhiều. Cho dù có thất bại mấy lần cũng không sao.

Về phần Tử Linh liệu có thể sử dụng một quả Linh Chúc quả nọ luyện chế thành Tạo Hóa đan hay không thì Hàn Lập cũng không rõ. Dù sao nữ nhân này chưa bao giờ hiển lộ qua Luyện đan thuật ở trước mặt hắn. Nhưng nếu nàng chỉ lấy một quả thì cũng nắm chắc một chút thành công mới đúng.

Trong lòng nghĩ như vậy nhưng Hàn Lập lại chăm chú nhìn tiểu đỉnh đang quay tròn trước mặt, không chớp mắt cái nào.

Đột nhiên hắn hé miệng phun ra một đạo anh hỏa màu xanh. Anh hỏa này sau khi bay quanh tiểu đỉnh một vòng thì phát ra thanh âm "xùy xùy" rồi bao bọc lấy nó, bốc cháy dữ dội.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.