(Phần 1) Xuyên Nhanh: Vi Diện Yếu Đuối ! Lúc Nào Cũng Cần Ta Chăm Sóc

Chương 12: Nhiệm vụ nhóm



Di Giai cầm cán búa, chỉ với một ý nghĩ, cây búa đã to ra, đầu búa to gấp 5 đầu cô, đây là kích cỡ mà cô điều chỉnh.


Nhắm lấy một con bù nhìn, cô đưa búa lên rồi dồn sức đập xuống.


ẦMMM...


Cả không gian rung động, mặt đẹp kinh ngạc quay sang nhìn, há hốc mồm


Từ đám khói bụi mờ dần, Di Giai đứng đó, ngơ ngác nhìn con bù nhìn nát bét, mấy con bù nhìn xung quanh cũng chịu dư chấn, gần thì nát, xa thì ngã trái phải.


Tên mặt đẹp đi qua vỗ vỗ vai cô, vui vẻ:"Xem ra ngươi tìm được vũ khí không tồi."


Di Giai lé mắt, không phải mới rồi cãi nhau sao? Tên này quên nhanh thật


Cô không phản ứng hắn mà đi ra ngoài, nói với ông chủ muốn mua nó, mặt đẹp cũng đi ra cùng thanh toán tiền vũ khí của hắn.


"Của ngươi 10.000.000" ông chủ chỉ mặt đẹp


"Của ngươi 15.000.000" lần này chỉ Di Giai


Di Giai mặt không đổi sắc treo lại chỗ cũ


Mặt đẹp thấy vậy kéo cô lại ôn tồn:"Không mắc đâu, người cũng thấy uy lực của nó rồi còn gì."


Di Giai lắc đầu:"Không phải, ta không có nhiều tiền như vậy."


Mặt đẹp nhìn cô, dáng vẻ không ngờ cô lại là một tên nghèo kiết xác, hắn nghèn nghẹn nói:"Có thể trả góp."


Di Giai quay lại nhìn chủ quán, chủ quán gật đầu:"Đúng vậy."


Cô ngẫm nghĩ, lại hỏi:"Có thể cho thuê không?"


Ông lão gật đầu:"Có. Nhưng vẫn phải đặt cọc."


Di Giai tuyệt vọng rồi.


Mặt đẹp nhẹ như bông gòn đưa thẻ đen qua quẹt thẻ thanh toán, đúng là người có tiền. Di Giai mở hệ thống nói chuyện, tìm 4588


55555: ta không có vũ khí, ngươi có thể cho mượn để làm nhiệm vụ của ngươi được không?


4588: được, ngươi cần gì? Để ta chuẩn bị.


Nghe có vẻ là người thật sự có tiền, Di Giai có một loại cảm giác gọi là cả thế giới mình ta nghèo.


55555: búa


4588: ... được, để ta tìm xem.


55555: đa tạ.


Di Giai thở phào, tạm biệt chủ quán rồi đi ra ngoài, mặt đẹp cũng đi ra, kiếm giắt bên hông, trông phá lệ soái khí, nhưng cô biết khi hắn mở miệng, bao nhiêu khí chất bay không còn một mảnh.


Mặt đẹp:"Ngươi sao lại nghèo như vậy? Là đầu tư vào ăn hết rồi sao?"


Di Giai lườm hắn, không thèm để ý.


Mặt đẹp:"Bình thường ngươi đều lạnh lùng như vậy?"


Di Giai cầm thẻ đen vung tay vào không khí, trong không gian hình thành vết rách rồi nhanh chóng biến thành một cánh cửa, cô bước vào làm lơ mặt đẹp.


Về tới không gian trống trơn của mình, cô thở dài ngao ngán, nằm bò ra sàn mở lên hệ thống nói chuyện, ngoài với 4588, còn có 1 mục nói chuyện khác là hội nhóm cùng đi làm nhiệm vụ, trong đó 4588 đã thêm cô rồi nói đủ người, có thể xếp thời gian rảnh để bắt đầu vào vi diện, sau đó có mấy người khác nói lịch rảnh của mình, tóm lại họ đã có kết quả, Di Giai nhìn thời gian cũng đồng ý với thời gian như vậy. Bèn chat:"Ok". Sau đó lăn lộn dưới sàn ngủ mất.


Đến thời gian tập hợp, mọi người thống nhất đến quán trà Động Cúc.


Di Giai lúc tới đã là người cuối cùng, quét mắt 1 bàn thì sửng sốt, người nọ thấy Di Giai cũng giật mình:"Là ngươi"


Di Giai lè lưỡi với mặt đẹp, ngoài mặt đẹp còn có 2 người nam và 1 người nữ. 4588 vỗ tay:"Mọi người đã tập trung đủ, vậy ta sẽ mở cánh cổng đến vi diện. Nhớ kỹ không thể giết quá 3 người trong thế giới, nếu giết 1 người sẽ bị trừ 500.000 vàng, ta hi vọng mọi người tiêu diệt sạch sẽ không sót 1 quái vật nào. Chúc mọi người thượng lộ bình an."


Hắn mở một quyển trục, ánh sáng lóe lên, mấy người khác lần lượt đặt tay lên trên rồi biến mất, đến lượt Di Giai, 4588 đưa cô một cây búa, Di Giai nhận lấy, cây búa này có kích thước bình thường, đầu búa to như nắm tay, có thể cho to ra nhưng không thể nhỏ hơn, cô giắt nó vào eo, gật đầu với 4588 rồi cũng tiến vào thế giới.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.