Quý Thanh Cừ không trải qua làm t.ình, nhưng số lần ở trên tay mình hưởng thụ được cao trào không ít, thêm nữa hiện tại thông tin phát triển như thế, điện ảnh của phương diện kia cũng xem không ít, đương nhiên đối với tư thế trên chuyện giường đều có hiểu rõ.
Nàng từ chối Quý Hâm Thư hôn môi, bởi vì hành vi hôn môi là so với làm tì.nh còn muốn thân mật hơn, nàng bài xích Quý Hâm Thư hôn chính mình, kết quả một cái miệng khác lại chặt chẽ dán vào hai người như vậy.
Đồ vật ướt mềm đụng chạm lấy đồng loại, bề mặt đối phương bóng mượt không còn bộ lông, cũng làm cho nóng ướt trong đó không chỗ trốn chạy.
Quý Thanh Cừ có thể cảm giác được rõ ràng, nơi đó của Quý Hâm Thư càng nóng càng ướt hơn chính mình, thời khắc đụng vào bởi vì mẫn cảm quá độ mà kịch liệt co rút run rẩy, dường như lò lửa nhỏ mở rộng miệng, hận không thể đem toàn bộ chính mình nuốt vào.
"Thanh Cừ, thật thoải mái." Quý Hâm Thư đã từng vô số lần ảo tưởng qua tình cảnh mình và Thanh Cừ h.oan ái, tư thế như vậy càng làm cô cho rằng thân mật nhất không kẽ hở.
Thân thể hai người lấy một loại phương thức khác nối liền cùng một chỗ, loại kí.ch thích kia thẳng tới đại não, khoái ý để Quý Hâm Thư nhịn không được run rẩy, bụng dưới cô căng thẳng dán dựa vào bụng Thanh Cừ, còn có thể cảm giác được đường viền mã giáp tuyến của Thanh Cừ, chỉ trong nháy mắt đã bị đánh tan đến rối tinh rối mù.
"Quý Hâm Thư, đừng như vậy, chị đã nói, sẽ không ép buộc tôi làm tì.nh cùng chị." Khóe mắt Quý Thanh Cừ dồi dào nước mắt lưng tròng, nhưng bản thân nàng rất rõ ràng, đây không phải là ủy khuất và khổ sở gây nên, là phản ứng si.nh lý mà sinh ra nước mắt.
Quý Thanh Cừ cũng là lần đầu tiên nếm trải cảm giác này, cùng khoái ý tự an ủi mang đến là cảm giác hoàn toàn không giống.
Tình ái giữa nữ có thể nhiệt tình như lửa, cũng có thể kịch liệt đến nước này, cùng nơi đó của Quý Hâm Thư dán vào, toàn thân Quý Thanh Cừ đều bị đốt một tầng lửa, lại dội lên dầu trợ lửa.
Cảm giác nơi riêng tư hỗn hợp ma sát quá mức kỳ diệu, cấu tạo thân thể nữ tính giống nhau cũng làm cho Quý Thanh Cừ rất rõ ràng làm sao ma sát thoải mái nhất, Quý Hâm Thư cũng ở đồng dạng chính mình cảm thụ.
Ý nghĩ như thế thoảng qua ở trong óc, nước tưới vào trong óc, lay động đến Quý Thanh Cừ càng thêm không biết đêm nay là năm nào, nàng ý thức càng ngày càng hoảng hốt, mâu thuẫn vừa rồi cũng tiêu tán rất nhiều.
Xác thực, Quý Hâm Thư không có nói láo, thật thoải mái, dù cho chỉ là dính vào như thế, thỉnh thoảng nhúc nhích, chà xát viên thịt sưng lên lẫn nhau, đều sẽ mang đến khoái ý thoải mái tràn trề như thế.
Đến giờ phút này rồi, Quý Thanh Cừ không cách nào phủ nhận thân thể của nàng đối với Quý Hâm Thư là có dụ.c vọng, phần dụ.c vọ.ng này bắt đầu sinh có lẽ vẫn có quan hệ vớicảm tính.
Quý Thanh Cừ không phải đứa trẻ cũng không hiểu gì, nàng không nghĩ tới chính mình muốn mượn cơ hội này để Quý Hâm Thư hết hy vọng, trái lại đem mình đặt vào cục diện càng thêm lưỡng nan.
Nàng muốn ôm lấy Quý Hâm Thư, muốn đáp lại cô, muốn vặn vẹo eo đáng chết này, phóng đ.ãng đi vui sướng ma sát cùng Quý Hâm Thư.
Những dụ.c vọng và khát vọng này xếp ở đại não vẩn đục của Quý Thanh Cừ, ở khi Quý Hâm Thư lại vặn vẹo eo ma sát đến, Quý Thanh Cừ cuối cùng cũng không khống chế được cong lên hạ thân, dung hợp khảm nạm vào.
"Thanh Cừ..
Ân..
Thanh Cừ đang..
Đang đáp lại chị." Quý Thanh Cừ bất kỳ chi tiết nhỏ đều chạy không thoát con mắt của Quý Hâm Thư, cô nhìn thấy tầm mắt của Thanh Cừ lúc sáng lúc tối, con mắt từ bài xích đến vẩn đục, lại tới ý lo.ạn tì.nh mê bây giờ.
Quý Thanh Cừ như vậy không phải Quý Hâm Thư xa lạ, cô đã từng từng thấy rất nhiều lần, thời điểm Thanh Cừ tự an ủi, Thanh Cừ bị thuốc chi phối, thời điểm ở trong miệng mình nở rộ, cùng với say rượu phía sau lần đó.
Quý Hâm Thư không muốn để thời khắc tốt đẹp của hiện tại trốn đi, cô chăm chú quấn quanh thân thể của Quý Thanh Cừ, hai người từ nằm đổi thành ngồi, hai chân trùng điệp ở phía sau lẫn nhau, chăm chú dây dưa vờn quanh eo dài nhỏ của đối phương, toàn thân không một địa phương không phải dán chặt lấy lẫn nhau.
"Ân..
Nhanh..
Nhanh hơn nữa." Quý Thanh Cừ nhắm hai mắt, không tự giác nỉ non, lúc nàng làm tì.nh luôn không nhịn được phát ra âm thanh, âm sắc lại như dáng vẻ bình thường nàng từng uống rượu, lười biếng khàn khàn, lại mang theo mê ly tình d.ục.
Vào lúc này Quý Thanh Cừ bất ngờ không muốn nghĩ quá nhiều, nàng tinh tường biết mình đang cùng chị gái mình làm tì.nh, địa phương tư mật nhất của các nàng chặt chẽ liên kết, thì ra, ngoại trừ huyết thống, còn có một loại quan hệ khác làm cho các nàng chặt chẽ không thể tách rời.
"Thanh Cừ, nơi đó..
Ân..
Giúp chị một chút." Quý Hâm Thư khóe mắt trượt xuống một chuỗi nước mắt, cô dùng một cái tay ôm lấy bờ vai của Quý Thanh Cừ, một cái tay khác vò lên eo của Quý Thanh Cừ, bất lực lại vô lực khát cầu đối phương hỗ trợ.
Thể lực của hai người cách biệt rất nhiều, Quý Hâm Thư là trường kỳ ngồi văn phòng, cho dù vóc người duy trì thật tốt, nhưng phương diện thể lực kém xa Quý Thanh Cừ tập thể hình.
Hiện tại động tác một buổi tối, Quý Hâm Thư cảm thấy phần eo như nhũn ra, chân cũng nổi lên đau nhức, mà Thanh Cừ chỉ lo hưởng thụ, lại cũng không làm sao nhúc nhích.
Động tác của Quý Hâm Thư từ từ chậm lại, Quý Thanh Cừ bất mãn hơn thế nhíu mày.
Nàng chủ động nâng lên eo của Quý Hâm Thư, từ bị động chuyển thành chủ động, lắc vòng eo, dùng sức lại nhanh chóng để hoa tâm mẫn cảm của hai người va chạm.
Múi thịt mềm như miệng lưỡi hôn nhau, nụ hôn của chúng nó so với miệng lưỡi càng thêm kịch liệt hơn.
Múi thịt sung huyết no đủ, so với bình thường đầy đặn rất nhiều, trở nên hơi d*âm loạn.
Múi thịt trắng mịn mở to ra, khát cầu phục vụ đồng loại, múi thịt cùng múi thịt hôn nhau, m*út lẫn nhau phun ra chất lỏng nóng của nhau, đan xen cũng là giao hòa.
Quý Thanh Cừ cảm giác được nơi đó của Quý Hâm Thư đang run rẩy, nàng mở mắt ra, cúi đầu nhìn người bị chính mình ôm vào trong ngực, người nhắm mắt lại đổi thành Quý Hâm Thư.
Sắc mặt cô hồng hào lộ ra phấn mỏng, nước mắt theo khóe mắt muốn rơi ra, đúng lúc rơi xuống ở phía dưới nốt ruồi kia.
Tóc dài cô đen nhánh có chút ngổn ngang tỏa ra, nửa người trên hơi ngửa về đằng sau, lộ ra quang cảnh trước ngực.
Hai người thân thể kề sát, ngay cả bộ ng.ực cũng đè ép lẫn nhau, nơi đó của Quý Hâm Thư lớn hơn mình nhiều lắm, thời điểm dùng sức nhét chung một chỗ, tròn trịa đầy đặn mềm mại bị ép thành các loại hình dáng, hình ảnh dâm mị như vậy cứ như vậy phóng to xuất hiện tại trước mắt.
Da thịt Quý Hâm Thư trắng đến quá mức khắp nơi đều nhiễm một tầng đỏ, cô thở khẽ than nhẹ, âm thanh là khắc chế ngột ngạt, đa số là kêu tên của chính mình.
Quý Thanh Cừ bị tình cảnh này làm cho toàn thân hừng hực, nàng vô ý thức, vẻn vẹn dựa vào bản năng của thân thể đem Quý Hâm Thư dùng sức ôm lấy, nâng eo của cô trợ giúp động tác cô, đồng thời dùng sức lắc mông, để hoa tâm trắng mịn của hai người đạt đến mức độ ma sát lớn nhất.
Múi thịt tầng tầng dựa vào lẫn nhau, dãy núi trùng điệp.
Thịt châu nóng bỏng lại gắng gượng ở trong khe hẹp thò đầu ra, chúng nó mẫn cảm dùng đầu chống đỡ lẫn nhau, ở bên trong từng trận khoái ý chấn động đến mức tê dại.
"A..
Ngô! A.." Quý Thanh Cừ không cách nào đè nén thanh âm của mình, thoải mái gọi ra.
Con mắt nàng hơi sa sút, nhìn người ở trong lồng ngực của mình run rẩy chập trùng, cô môi mỏng hé mở, nhả ra không phải là rê.n rỉ giống chính mình, mà là thở khẽ gấp gáp lại liên miên.
Từng tiếng th.ở d.ốc kia gợi cảm sự đẹp đẽ, là khí chất phù hợp nhất của Quý Hâm Thư, đẹp đến rối tinh rối mù.
Muốn xoa xoa cô, còn muốn nhìn thấy dáng vẻ cô càng thêm tan vỡ muốn đem chúng nó nắm trong tay bắt nạt.
Con mắt sâu thẳm của Quý Thanh Cừ rơi vào trên ngực đầy đặn mềm mại của Quý Hâm Thư, nàng cố ý lui lại một ít, làm cho nửa người trên của hai người còn có khe hở, cứ như vậy, chính mình mỗi một lần ma sát với Quý Hâm Thư, thân thể đối phương khẽ run, hai viên mềm trắng mịn kia sẽ lay động theo.
Quý Thanh Cừ thích xem cảnh này, nói chuẩn xác, nàng thích xem Quý Hâm Thư ý l.oạn tì.nh mê, bộ ngự.c đầy đặn theo sự điều khiển của chính mình dáng dấp run qua lại.
Tình cảnh này quá mức mê người, Quý Thanh Cừ không cách nào không đối với Quý Hâm Thư sản sinh rung động.
Vào lúc này, Quý Thanh Cừ kinh ngạc phát hiện, chính mình nằm ở bên trong tình d.ục, lại vẫn có thể duy trì lý trí và tâm tư rõ ràng như thế.
Bắt đầu từ ngày Quý Hâm Thư nhốt chính mình kia, nàng tựa hồ xây cho mình một tuyến phòng bị, đề phòng không phải Quý Hâm Thư, ngược lại là ý nghĩ chân chính của mình.
Lời của Tống Ngôn Khê quấy nhiễu bên tai, nàng không chỉ một lần từng nói quan hệ của mình và Quý Hâm Thư nhìn qua không giống tỷ muội thông thường, mới bắt đầu Quý Thanh Cừ không có từng để ý, nhưng bây giờ, nàng và Quý Hâm Thư làm chuyện thân mật nhất, lúc này mới phát hiện Tống Ngôn Khê mới là người nhìn thấu từ lâu.
Tình cảm của mình và Quý Hâm Thư đã sớm biến chất, bằng không chính mình sẽ không lưu ý suy nghĩ của Quý Hâm Thư như vậy, khi phát hiện cô ám sát Trương Minh, ngay lập tức nghĩ đến không phải Trương Minh, trái lại đang lo lắng Quý Hâm Thư liệu sẽ có bị người bắt được cái chuôi.
Còn có lời đồn Quý Hâm Thư và Trần Cửu Túy ở cùng nhau, mỗi lần nghe được, Quý Thanh Cừ đều sẽ cảm thấy không thoái mái.
Mọi việc như thế quá nhiều rồi, d.ục vọng thân thể, ỷ lại trên tình cảm, những thứ này đều là Quý Thanh Cừ cố ý bỏ qua, bây giờ cuối cùng phá vỡ ra lao tù bản thân nàng cố hạ.
Nghĩ như thế, Quý Thanh Cừ buồn bả cười lên, thì ra..
Cảm tình chính mình đối với Quý Hâm Thư cũng không đơn thuần.
Nàng thích chị gái của mình, các nàng đang làm tìn.h, đang loạn luâ*n.
Rõ ràng là chuyện vi phạm luân lý đạo đức, Quý Thanh Cừ lại không có chút nào muốn dừng lại.
"Thanh Cừ." Ở thời điểm Quý Thanh Cừ thất thần, Quý Hâm Thư bỗng nhiên vùi vào trong lòng nàng, người kia trên người tràn đầy mồ hôi, tóc rối trên trán bị làm ướt, kề sát ở trên mặt cô.
Cô đem đầu chống đỡ lấy bờ vai chính mình, nỗ lực ưỡn eo, tràn đầy hừ nhẹ, "Thanh Cừ, chị có thể..
Sắp đến rồi." Âm thanh Quý Hâm Thư nhỏ không thể nào nhỏ hơn, thân thể cô run rẩy không bình thường, chân mang theo phần eo căng chặt ở cùng nhau, ngón chân cũng cuộn lên.
Cho dù thân thể nằm ở trước giai đoạn cao trào đến, ngữ khí cô nói chuyện với mình vẫn cứ dịu dàng.
Bụng dưới Quý Thanh Cừ co thật chặt, nàng không trả lời, dùng thân thể cho phản ứng, vị trí hai người dán vào đã sớm ẩm ướt không thể tả, các nàng chảy ra dịch nóng hỗn hợp ở cùng nhau, chất lỏng trong suốt theo khe hở hạ xuống, lướt qua chân tâm vào trong drap giường, tạo thành gợn nước của Quý Hâm Thư và Quý Thanh Cừ cùng tạo ra.
Quý Thanh Cừ đè lên Quý Hâm Thư, đem cô đặt ở trên giường.
Mắt thấy cục mềm trắng mịn kia ở thời khắc Quý Hâm Thư ngã xuống lay động, dường như cây trúc đào bị gió thổi loạn, lay động đến nhánh hoa run rẩy.
Quý Thanh Cừ cố nén d.ục vọng muốn dùng sức đi vò, trên dưới chập trùng vòng eo, đem hết toàn lực đè ép hoa cầu sưng của nhau.
Hoa cầu từ mới bắt đầu yên tĩnh cho tới cứng ngắc như đá bây giờ, ở bên trong ma sát đang điên cuồng không dư lực, miệng hoa tâm của Quý Thanh Cừ nóng lên, nàng hơi sửng sốt, lúc này mới phát hiện là nhiệt lưu Quý Hâm Thư tuôn ra toàn bộ tưới vào chân tâm của mình, bộ phận còn bắn tung tóe vào trong hoa tâm.
"Rất nóng." Quý Thanh Cừ nhẹ giọng lẩm bẩm, nàng biết Quý Hâm Thư đến rồi, người này hai mắt tràn ra nước mắt, chăm chú siết ráp trải giường phát run, dù cho đến đỉnh điểm cũng không phát ra thanh âm gì, chỉ có phản ứng của thân thể có thể chứng minh sung sướng của cô.
Quý Thanh Cừ dựa vào vẻ trơn trợt và nóng bỏng quá độ này, dùng sức ma sát mấy lần, ý ngứa kia theo hoa cầu tê dại đến xương sống, nàng ngẩng đầu lên ngâm cao một tiếng, sau đó động tác từng chút một trở nên chậm, từ mãnh liệt trước đó đến mềm nhẹ bây giờ, từng cái ma sát, hưởng thụ dư vị.
Hai người ôm nhau nằm ở đó, ý thức đều rõ ràng đến quá mức.
Quý Hâm Thư vui vẻ Quý Thanh Cừ nguyện ý làm cùng mình, còn tới cao trào.
Đây là cô lần đầu tiên ở trạng thái tỉnh táo thân mật cùng Thanh Cừ, Quý Hâm Thư vui vẻ đỏ cả vành mắt, cô dùng tay vuốt tóc dài của Quý Thanh Cừ, đang muốn hôn vành tai nàng một chút, Quý Thanh Cừ bỗng nhiên né tránh, đứng dậy xuống giường.
"Thanh Cừ?"
"Kết thúc rồi, yêu cầu của chị tôi thỏa mãn chị rồi, tôi muốn nghỉ ngơi, đêm nay tôi ngủ phòng khách." Thấy Quý Thanh Cừ muốn rời khỏi, Quý Hâm Thư vội vàng xuống giường nắm lấy nàng.
Cô không hiểu, Thanh Cừ cũng đối với chính mình có cảm giác, tại sao..
Còn muốn đi chứ?
Đại khái là cảm giác được nghi vấn của Quý Hâm Thư, Quý Thanh Cừ khinh thường cười cười, quay đầu lại nhìn cô.
"Quý Hâm Thư, cho dù thân thể có cảm giác, cũng không đại biểu tôi có thể tiếp thu chị, đừng tiếp tục hy vọng xa vời tình cảm chị không nên giành được, tôi không muốn chị." Quý Thanh Cừ nói xong, thấy được dáng vẻ Quý Hâm Thư bởi vì nghe được mấy chữ cuối cùng của mình sắc mặt trong nháy mắt trắng bệch, ánh mắt lóe lên một tia không nỡ.
Mặc dù như thế, nàng vẫn là mạnh mẽ để cho chính mình phớt lờ đi, đẩy cửa rời phòng.
Trong phòng còn tồn tại khí tức ám muội sau khi vui thích, mùi vị của Quý Thanh Cừ lại theo nàng rời khỏi tiêu tán đi.
Quý Hâm Thư quỳ trên mặt đất, trong óc tràn đầy bốn chữ lưu lại cuối cùng của Quý Thanh Cừ.
Tôi không muốn chị, không muốn chị, đây là Thanh Cừ nói với chính mình, nàng vẫn là không cần chính mình, Quý Hâm Thư bỗng nhiên cười lên, tiếng cười lớn mà sắc bén, cô mắt đỏ, không ngừng mà chớp mắt, cảm giác xa lạ cơ hồ muốn đem cô đánh tan tác.
Lần trước cô khóc, là bởi vì cô phát hiện cảm tình của mình đối với Thanh Cừ, không có cách nào vứt bỏ nàng.
Sau mười năm, cô lại một lần nữa khóc, cái cảm giác này yếu đuối lại xa lạ, để Quý Hâm Thư cảm thấy sợ hãi.
Cô chịu không nổi, nhiều hơn nữa cũng không ngăn nổi một câu không cần của Quý Thanh Cừ.
Mình làm sai lầm rồi sao? Không, không có, cô xưa nay đều không có đường lui, nhưng mà Thanh Cừ cũng không cho cô con đường tiến một bước.
Con ngươi sâu thẳm của Quý Hâm Thư nhìn cửa bị Quý Thanh Cừ đóng lại, nước mắt theo khóe mắt của cô trượt xuống, cô không chỗ nào phát hiện.
Có cách gì có thể làm cho Thanh Cừ không rời khỏi chính mình, vĩnh viễn trừ hậu hoạn đây? Quý Hâm Thư nghĩ, bỗng nhiên nghĩ đến đáp án.
Chỉ có cái chết mới có thể để một đoạn quan hệ vĩnh viễn dừng lại, chỉ có cái chết mới có thể lưu lại Thanh Cừ.
Quý Hâm Thư không nghĩ tới phương pháp đơn giản như vậy, chính mình lại dùng lâu như vậy mới hiểu được..