Giang Tĩnh Bạch đứng ngoài suốt năm phút, cửa nhà Ngư Hi một mực không mở, ở lần năm phút thứ hai, cô xoay người rời đi, lấy thẻ trong túi, mở cửa vào nhà.
Trong phòng trống rỗng, lúc đi không đóng cửa ban công, gió lạnh thổi vào, bức rèm giương nanh múa vuốt trong màn đêm, toàn bộ phòng khách tĩnh lặng, Giang Tĩnh Bạch bỗng nhiên ý thức được, căn phòng này quá mức đơn điệu.
Trước kia cô đều sống đâu tiện đấy, phòng ở gọn gàng sạch sẽ thoải mái dễ chịu là được, cũng không suy xét những nhân tố khác, vì bận công việc, nơi chốn nghỉ ngơi liền tùy tiện, nhưng nghĩ đến hình ảnh Ngư Hi lười biếng nằm dài trên sô pha, cô đột nhiên cảm thấy, căn phòng này thiếu một chút mềm mại.
Phải, căn phòng này cũng giống cô, lạnh lẽo, không thú vị, nhàm chán, trống rỗng, khiến người ta không tình nguyện bước vào, cô nghĩ đến mấy lần nhìn qua phòng khách của Ngư Hi, trang trí thanh lịch mà ấm áp, ngay cả đèn thủy tinh dường như cũng đẹp hơn nhà mình.
Giang Tĩnh Bạch không biết có phải uống nhiều rồi, đêm chưa đến đã suy nghĩ miên man, cô không bật đèn, ngồi một mình trên sô pha, nhìn chằm chằm bức rèm nhảy múa rất lâu, một ý nghĩ hiện lên trong đầu.
Ngày mai sẽ thay rèm khác.
Ngư Hi tắm xong đi ra ngoài, nghĩ đến khi nãy Giang Tĩnh Bạch nói để quên chìa khóa trên xe, cô cầm khăn bông lau khô mái tóc dài ẩm ướt, đi đến ban công, nhìn sang bên cạnh, quả thật không thấy ánh sáng.
Để quên trên xe thật?
Cô hoài nghi nhíu mày, đáy mắt tràn đầy không tin, ý thức được suy nghĩ của mình, cô sửng sốt, từ khi nào hình tượng Giang Tĩnh Bạch không nói dối đã thay đổi trong lòng mình?
Nếu là trước kia, cô nhất định sẽ không do dự lựa chọn tin rằng, Giang Tĩnh Bạch nhất định đã để quên chìa khóa trên xe, nhưng lúc ấy phản ứng đầu tiên của cô lại là, cậu ta đang nói dối.
Thật sự là phản ứng đầu tiên, lẩn tránh cùng những ý niệm trong đầu.
Hay là bởi vì, cô đã không còn tin tưởng Giang Tĩnh Bạch?
Ý thức được điểm này, Ngư Hi cất ánh mắt thăm dò, đứng bên cửa sổ một lát, quay vào, vừa nằm xuống giường, điện thoại báo có tin nhắn.
Vào nhà rồi, ngủ ngon.
Người gửi là Giang Tĩnh Bạch.
Cô nghĩ ngợi, xóa cái tên được lưu.
Ngư Hi không trả lời, tắt điện thoại chui vào chăn, mùi hương quen thuộc làm cô thả lỏng tinh thần rất nhanh, rồi chìm vào giấc ngủ.
Ngoài cửa sổ, trăng lưỡi liềm treo trên nhánh cây cao, Giang Tĩnh Bạch bị gió lạnh thổi bừng tỉnh, gửi cho Ngư Hi dòng tin ngắn, lại chậm chạp không được trả lời, đợi đến lúc tắm xong ra ngoài bật điện thoại, vẫn không có tin nhắn mới nào, đầu ngón tay của cô đặt trên tên Ngư Hi, một lúc sau, màn hình tự tắt.
Một đêm không mộng.
Có lẽ vì uống rượu, Ngư Hi ngủ rất say, báo thức ngày hôm sau cũng không gọi được cô, vẫn là liên hoàn call của Chung Thần bắt cô phải mở đôi mắt mơ màng, có chút đau xót, Ngư Hi xoa mắt, đi lấy điện thoại.
"A lô." Giọng nói trầm thấp, không còn trong trẻo như mọi khi.
Chung Thần đi vào thang máy: "Hi Hi, chị vẫn chưa dậy à?"
"Sáng nay có cảnh quay đấy."
Ngư Hi ấn cái đầu hơi đau: "Biết rồi, dậy ngay."
Quả nhiên không được động vào rượu, kể cả bia cũng không được, Ngư Hi rửa mặt xong, Chung Thần vừa vặn gõ cửa, trên tay cầm bữa sáng đặt lên bàn trà, nhìn sắc mặt khó coi của Ngư Hi, hỏi: "Không ngủ được sao?"
"Hay là ngủ nhiều quá? Không phải chị vẫn chưa tỉnh đấy chứ?"
Càng nghĩ càng cảm thấy là khả năng này, rốt cuộc hôm qua không nhận được tin nhắn từ Ngư Hi, bình thường đều là cô chuẩn bị bữa tối.
Ngư Hi ngẩng đầu: "Tối hôm qua ra ngoài."
"Ra ngoài?" Chung Thần líu lưỡi, vừa chuẩn bị nói tiếp liền thấy ánh mắt Ngư Hi liếc qua, cô đè thấp giọng mình: "Sao lại ra ngoài? Cũng không nói một tiếng, nhỡ gặp chuyện không may thì làm sao bây giờ?"
Ngư Hi bình tĩnh mở hộp đồ ăn sáng: "Có thể xảy ra chuyện gì, truyền thông bây giờ còn để ý đến chị sao?"
"Đúng rồi, hai ngày tới giúp chị nhìn xem nhà bên kia có còn chó săn không."
Chung Thần khó hiểu: "Sao thế Hi Hi, chị muốn chuyển về đấy à?"
"Em sợ chị Bạch không đồng ý."
Ngư Hi quay đầu nhìn cô: "Thế mới bảo em về xem trước cho chị."
Chung Thần: "Được."
Ăn xong bữa sáng, Ngư Hi bật TV, trên TV đang phát chương trình giải trí, đến lúc quảng cáo, cô liền bắt gặp khuôn mặt không muốn nhìn thấy nhất, Liễu Ngọc Dao.
Là quảng cáo cô đã từng ký, sau lại bị giải ước.
Khéo thật.
Ngư Hi bình tĩnh xem hết, Chung Thần ngồi cạnh, trong lòng run sợ cô sẽ nổi giận, ngoài dự liệu, Ngư Hi xem xong chỉ ăn thêm hai thìa cháo, Chung Thần hỏi: "Hi Hi, chị có ổn không?"
"Vì sao không ổn?" Ngư Hi quay sang nhìn cô: "Rất ổn."
Dù sao Liễu Ngọc Dao hiện giờ coi như có lưu lượng rất nóng, cô muốn tránh cũng không tránh được, không bằng sớm luyện tinh thần kim cương, Chung Thần nhìn cô ăn xong bữa sáng liền thở phào nhẹ nhõm, dọn dẹp bàn trà, Ngư Hi chuyển mấy kênh đều không thấy gì thú vị, tắt TV.
Nửa tiếng sau, Chung Thần gọi cô đi.
Hai người ra cửa.
Lên xe, Ngư Hi dựa vào lưng ghế, không có tâm tình nghịch điện thoại, nhưng nhìn thấy tin tức được đẩy lên trên Weibo, cô nhíu mày, ấn mở.
--- Liễu Ngọc Dao tham gia chương trình thực tế Trái Cây Vui Vẻ mùa thứ tư.
Chủ đề lập tức nổ tung.
--- Dao Dao tham gia show thực tế? Thật sao? Chờ mong chờ mong!
--- Chúc mừng Dao Dao nhà mình hợp tác cùng Trái Cây Vui Vẻ.
--- YES! Dao Dao cố lên xông về phía trước, chị là giỏi nhất! Em đã xem show tạp kỹ của chị năm lần!
--- Trái Cây Vui Vẻ mời sáu người nhỉ? Những người khác được công bố chưa? Tôi muốn sang Weibo những người còn lại nhờ họ chăm sóc Dao Dao hê hê.
--- Mới công bố hai người, còn lại hình như chưa?
--- Dao Dao càng ngày càng tuyệt, mẹ đẻ rất vui mừng!
Ngư Hi đọc đến đây ngồi thẳng dậy, Chung Thần ngồi cạnh thấy sắc mặt của cô không đúng, dò hỏi: "Sao thế Hi Hi?"
Màn hình lóe lên, Ngư Hi nghiêm túc mở tin nhắn, Chung Thần cũng không dám nhìn đến điện thoại của mình, chỉ cầm lên, nhìn thấy tin tức liền trợn tròn mắt.
Liễu Ngọc Dao cũng tham gia chương trình thực tế?
Thế này chẳng phải sẽ chạm mặt Ngư Hi sao?
Còn chưa nói lời nào, chuông điện thoại của Ngư Hi vang lên, cô nhận cuộc gọi: "Chị Bạch."
Bạch Vũ Đường nhéo mũi: "Thấy tin mới chưa?"
Ngư Hi không giấu diếm: "Em vừa thấy."
Bạch Vũ Đường hắng giọng: "Chị cũng vừa mới biết, vậy mà trước kia hỏi thăm tổ chương trình thế nào cũng nói không rõ."
Ngư Hi rũ mắt.
Tổ chương trình làm vậy, đơn giản chỉ vì muốn dùng cô và Liễu Ngọc Dao để tăng nhiệt, Bạch Vũ Đường cũng nghĩ đến chuyện này, nói: "Chị xác nhận với tổ chương trình trước, sau đó sẽ trả lời em."
Ngư Hi gật đầu: "Vâng."
Bạch Vũ Đường cúp điện thoại, lại bấm một dãy số khác, nửa tiếng sau, cô thăm dò được tin tức.
Trái Cây Vui Vẻ mùa đầu tiên dựa vào một tân binh thần tượng bạo hồng mà được ké may mắn, ratings leo cao, tiếng tăm cũng tăng vọt, nhưng mùa thứ hai lại bắt đầu xuống dốc, có lẽ vì mùa đầu tiên quá rực rỡ, không ít người đặt kỳ vọng quá cao với mùa hai, dẫn tới phản ứng không tốt sau khi lên sóng, không được yêu thích như mùa một, ratings cũng giảm nhiều, đến mùa ba thậm chí còn tệ hơn, cũng may nền tảng đã ổn, dù sao lạc đà gầy còn hơn ngựa béo, vậy mới không để người ngoài nhìn ra manh mối, nhưng nhân viên bên trong, bao gồm người phụ trách đều biết, nếu mùa bốn vẫn không có nhiệt, Trái Cây Vui Vẻ sẽ rất khó trở mình.
Mà Liễu Ngọc Dao và Ngư Hi.
Chính là đối tượng để xào nóng ở mùa bốn.
Trong vòng có ai không biết Liễu Ngọc Dao và Ngư Hi là nữ vương không gặp nữ vương, Liễu Ngọc Dao đi theo con đường lưu lượng, hai tấm ảnh sân bay tùy tiện đã chiếm chỗ trên hot search, còn Ngư Hi là phái thực lực, giá trị nhan sắc cao, bộ phim đầu tiên sau khi xuất đạo đã cầm được hai giải thưởng.
Có thể nói, thế giới của Ngư Hi và Liễu Ngọc Dao không liên quan, dù cùng trong vòng giải trí, nhưng tài nguyên của hai cô cũng không bao giờ gặp nhau, lạ là, bộ phim đầu tiên của Ngư Hi lại lấy từ trong tay Liễu Ngọc Dao, sau đó năm lần bảy lượt được đề cử, Ngư Hi nhiều lần nhận được giải thưởng, Liễu Ngọc Dao chỉ có thể chạy theo, cư dân mạng lúc này mới bắt đầu lôi hai người ra so sánh.
Fans hai nhà tất nhiên không vui.
Fans Liễu Ngọc Dao bảo Ngư Hi đừng ké lưu lượng chính chủ nhà họ!
Fans Ngư Hi lại bảo Liễu Ngọc Dao đừng ăn vạ quá đà, quanh năm chỉ có thể chạy theo còn không biết xấu hổ làm ầm lên, huống hồ lưu lượng của Ngư Hi cũng không thấp, đặt hai cái tên này cạnh nhau là vũ nhục Ngư Hi một cách trắng trợn!
Không thể tránh được những trận xé nhau, chiến trường đang hết sức căng thẳng, đúng lúc này, phim truyền hình【Xuân Về Hoa Nở】của Ngư Hi lại lấy được giải Ngọc Lan và giải Bạch Thụ, để cô trở thành Tam Liệu Thị Hậu trẻ tuổi nhất trong vòng, fans Liễu Ngọc Dao lặng lẽ rút quân, không dám tiếp tục làm càn.
Không nghĩ, phía Ngư Hi lại xảy ra chuyện.
Cô bị nửa phong sát, Liễu Ngọc Dao thì ra thông cáo liên tiếp, để người hâm mộ một lần nữa hãnh diện.
Hai cô chiến tranh hết lần này đến lần khác, cô tới tôi đi, nên dưới tình huống này, không cần nghĩ cũng biết tổ chương trình muốn làm gì, chỉ là --- người đại diện của Liễu Ngọc Dao có biết rõ chuyện này không?
Hẳn là không biết, dù sao hình tượng hiện giờ của Ngư Hi đã bị tổn hại, tương lai bị xé rách, nếu Liễu Ngọc Dao không đứng vững, sẽ bị chế giễu là bụng dạ hẹp hòi, ai chẳng biết hai tháng trước Liễu Ngọc Dao và Ngư Hi vừa gây ồn ào vì chuyện thực lực diễn xuất, nên giờ đây nhà họ nên một mực mong muốn không có chút dính líu nào mới đúng.
Vậy nên hẳn là bên họ không hiểu rõ.
Đây cũng là lý do vì sao lại để Ngư Hi làm khách mời cuối cùng ký hợp đồng đi.
Bạch Vũ Đường ngồi trên ghế làm việc, nhìn ra ngoài cửa sổ, lâm vào trầm tư, cửa văn phòng bị gõ vang, trợ lý gọi: "Chị Bạch."
"Đến giờ ký hợp đồng với Trái Cây Vui Vẻ rồi ạ."
Bạch Vũ Đường nghe vậy, im lặng một lát, đứng lên: "Đến đây."
Ngư Hi sau khi vào diễn đã giao điện thoại cho Chung Thần, hết mình lao vào cảnh quay, cảnh trong trường học sẽ đóng máy sau hai ngày, tuy rằng hiện giờ cô cũng lo lắng về chuyện trên mạng, nhưng trước khi Bạch Vũ Đường gọi đến, cô chỉ có thể chờ đợi.
Cũng may, cô rất kiên nhẫn.
Bữa trưa ăn ở đoàn phim, Ngư Hi vừa nhận lại di động từ chỗ Chung Thần, tiếng chuông liền vang lên, cô nhìn tên người gọi hiện trên màn hình.
"A lô, chị Bạch."
Bạch Vũ Đường đáp lời: "Ừ, đang ăn cơm à?"
Giọng điệu như đang nói chuyện phiếm, Ngư Hi đáp lời: "Em đang chuẩn bị ăn."
"Có tin gì từ Trái Cây Vui Vẻ chưa ạ?"
Bạch Vũ Đường im lặng vài giây, mới nói: "Chị ký rồi."
Ngư Hi sửng sốt, không xác định, hỏi lại: "Ký rồi?"
Tuy rằng biết rõ kết quả chỉ đơn giản là ký hoặc từ chối, nhưng cô vẫn luôn cho rằng Bạch Vũ Đường sẽ từ chối, kết quả là giờ đây chị ấy nói ký rồi, Ngư Hi nhất thời không phản ứng được, Bạch Vũ Đường ừ một tiếng: "Ký rồi, tình hình cụ thể chờ em quay xong rồi về công ty nói."
Nghe Bạch Vũ Đường sắp xếp, Ngư Hi đành nói: "Em biết rồi."
Cúp điện thoại, Ngư Hi cúi đầu ăn cơm, nửa tiếng sau, Chung Thần cầm di động nhìn cô, vẻ mặt mờ mịt: "Hi Hi."
Ngư Hi ngẩng đầu, nhìn chiếc điện thoại trước mặt, trên màn hình là tin mới.
@ Tuần báo: Ngư Hi sắp tham gia ghi hình cho mùa thứ tư của Trái Cây Vui Vẻ.