Thời điểm Doãn Nhược An mở hai mắt liền chỉ nhìn thấy một vạt áo màu đỏ tươi biến mất ở cửa, nàng mờ mịt chớp hai mắt, đánh giá một chút những đồ vật cổ kính được bày biện chung quanh.
Thanh âm lạnh băng của Hệ thống vang lên trong tâm trí Doãn Nhược An: "Có hay không truyền tống cốt truyện?"
"Có!"
Ngay sau đó, Doãn Nhược An liền cảm thấy thần kinh não của chính mình đau đớn vô cùng, đau thiếu chút nữa làm nàng ngất đi.
Đây là một bộ truyện nữ chủ xuyên không, bối cảnh là quốc gia Nam Huyền Quốc không có trong lịch sử.
Nữ chủ tên là Lý Mộng Nhiên, bởi vì thân phận không được sủng ái nên được phái đi làm công chúa hòa thân của nam chủ ở Nam Huyền Quốc.
Nam chủ tên là Nam Hiên Kỳ, là nhi tử không được sủng của tiên đế, được phong hào là Nhàn Vương gia.
Nam nữ chủ gặp nhau chính là ở tiệc sinh thần của hoàng đế Nam Hiên - Nam Huyền Quốc, cũng chính là nam xứng của truyện.
Nữ chủ là công chúa hòa thân được phái tới, nam chủ tự nhiên chính là tham gia tiệc sinh nhật của hoàng huynh.
Nữ chủ vì mong muốn được thoát khỏi địa vị không được sủng ái của bản thân, lợi dụng vũ kỹ của kiếp trước, nhảy một đoạn "Khổng tước vũ" nổi danh ở hiện đại.
Một khúc "Khổng tước vũ", đoạt đi tâm của nam chủ và nam xứng.
Bởi vì nam nữ chủ quang hoàn, nữ chủ liền bị nam chủ hấp dẫn.
Nam xứng biết được chuyện nữ chính thích đệ đệ của mình liền ghen ghét nảy sinh do đó hắc hóa. Tìm đủ mọi cách cản trở hai người ở bên nhau, kết cục tự nhiên là tương đối bi thảm, bị nam chủ soán ngôi vị và ngũ mã phanh thây. (╥﹏╥)
Doãn Nhược An trong cốt truyện lần này chính là Đỗ Nguyệt Âm, là một người bị oan không rõ đầu đuôi liền chết, nàng là hoàng hậu của Nam Hiên, ở ngày thành hôn đó đối với Nam Hiên liền gặp đã thương.
Dung mạo của nàng xấu xí lại ngu ngốc nên bị Nam Hiên ghét bỏ, chính nàng cũng cảm thấy tự ti, cảm thấy bản thân không xứng với Nam Hiên nên chỉ yên lặng mà chú ý chàng.
Trên mặt nàng từ khi ra đời liền có một vết bớt màu đỏ, thế nhân toàn nói Thừa tướng sinh ra nữ nhi xấu xí.
Chỉ là thế nhân không biết, vết bớt đó chính là thủ cung sa của Đỗ Nguyệt Âm, mà chính nàng cũng không hay biết điều đó.
Quần áo của phu thê Thừa tướng đều là do chính nàng làm, nàng từ nhỏ liền có thiên phú thêu dệt y phục, so với cao nhân còn cao hơn một bậc, thêu thùa của nàng càng là được thế nhân tôn sùng cùng yêu thích.
Ở một lần ngẫu nhiên, nữ chủ biết được tài thêu kỹ của nàng, liền có ý nhờ nàng để làm buôn bán.
Nữ chủ mở một cửa hàng y phục, tên là Thiên Hạ Màu Âm phường, được tứ quốc yêu thích.
Cùng nàng (LMN) làm giao dịch, nếu chịu phối hợp liền lưu lại một mạng cho Nam Hiên, nếu như phản kháng nàng (LMN) thì Nam Hiên cũng chết không thể nghi ngờ.
Nhưng nàng (ĐNÂ) không biết rằng Nam Hiên đã sớm bị giết, khi nàng biết được chân tướng cũng liền lặng lẽ tự sát cùng chàng.
Khi nữ chủ nhìn đến thi thể của nàng, liền phẫn nộ đem đến ngoại thành để chó ăn.
Tiếp thu xong cốt truyện, Doãn Nhược An xoa xoa thái dương của mình, này truyện có quá cẩu huyết hay không? ヽ (`Д")ノ
"Nhiệm vụ của ta là cái gì>"
"Bảo vệ Nam Hiên và ngôi vị hoàng đế, không để Nam Hiên chết oan uổng, sống cùng hắn đến bạch đầu giai lão, trả thù nam nữ chủ!"
Doãn Nhược An gật đầu, âm thầm trầm tư.
Căn cứ tên hoàng đế vừa mới lưu lại câu nói kia cùng quần áo màu đỏ tươi thì nàng có thể xác định hôm nay là ngày bọn họ thành hôn.
Theo như trí nhớ của ký chủ, nửa tháng sau là sinh nhật của Nam Hiên, cũng là lúc nữ chủ toả sáng quá rực rỡ.
Nàng không khỏi nheo mắt lại. "Khổng tước vũ" sao?
Không biết khi chính mình sắp thành công, bị một việc ngoài ý muốn đánh sập là cảm giác như thế nào nhỉ.....? ≧◔◡◔≦
Nhưng mà, nàng phải tặng hạ lễ gì cho hoàng đế đây?
"Hãy nhớ tới sở trường đặc biệt của nguyên chủ xem?"
Thanh âm đột ngột của hệ thống xuất hiện lại khiến cho ánh mắt của Doãn Nhược An sáng ngời.
Kiếp trước, nguyên chủ thêu kỹ cũng không có được thế nhân biết đến, thế nhân biết đến đó là ở phủ Thừa tướng có một vị tú nương tính cách cao ngạo, quần áo của nàng thiên kim khó cầu. Liền cả thời điểm nguyên chủ chết, cũng chưa từng có người biết đến Dệt Vân Cẩm cùng Hoa Lê Thêu nổi tiếng thiên hạ là tự nàng Đỗ Nguyệt Âm làm.
Trong con ngươi của Doãn Nhược An hiện lên tự tin.
Nếu kiếp trước minh châu bị phủ bụi trần, như vậy kiếp này nàng sẽ khiến cho viên minh châu này tỏa sáng rực rỡ.
***
Bởi vì edit từ bản convert nên có một số từ không được dịch sát nghĩa lắm, thông cảm nha mấy nàng. Mà giờ này đăng chắc không ai coi đâu nhỉ. o(╥﹏╥)o