Phản Diện Đáng Yêu Đến Như Vậy?

Chương 25: Chương 25




Hình như mọi người quên nói chuyện gì thì phải hâhhah mãi để ý đến bé ngoan của chúng ta quá còn chuyện của Cẩm Mộng và Trình Dương đã vứt sang một bên khác rồi :))
“Nè nè mấy đừng kêu tui là bé thụ gì nữa tui ko phải mà bé thụ là cái gì chứ”
“Cậu ko cần biết đâu bé cưng à quên mất nayz giờ đang nói gì ấy nhỉ”
“Duma quên nãy Trình Dương với Cẩm Mộng mới chia tay xong cậu chưa biết phải ko bé cưng”
Mặt cậu cũng bất ngờ khi nghe thấy mấy người họ nói Trình Dương và Cẩm Mộng chia tay nhau nhưng mà mới yêu nhau được mấy ngày chứ, thôi kệ bọn họ đi tránh xa ra càng tốt cho mình thôi, mình muốn sông cuộc đời bình yên bên mẹ của cậu mà giờ quan tâm đến mấy người đó làm gì mết cả người
“Thật ra tui thấy họ ko hợp với nhau đâu chia tay sớm cũng tốt thôi ko phải Cẩm Mộng đó có rất nhiều người để ý cô ta sao, chia tay thì chia tay đúng là dừa mà”
“Đúng đúng bé cưng nói chỉ có chuẩn thôi, ko phải bé cưng cũng được rất nhiều người theo đuổi đó sao”
“Ko có đâu tui đâu quan tâm chứ”

Nói chuyện với nhau thật lâu lúc về nhà vẻ mặt của cậu rất vui vẻ, cậu khoe cho mọi người trong biết cậu đã có bạn bè ko còn cô độc như trước nữa, ko bị mọi người xa lánh ko bị ghét ko bị họ bán tán xung quanh cậu cảm thấy rất vui vẻ.

“Chị chị nay mẹ em về hả vui quá em sẽ cho mẹ biết em có bạn bè mới hâhha”
“Ừ ừ nay phu nhân về đó em lên tắm đi xíu nữa là về đến nhà thôi xuống còn ăn cơm rồi đi học bài nha bé ngoan”
“Dạ dạ”
Lúc này bà đã về đến nhà sau những chuỗi ngày làm việc mệt mỏi giờ bà ko còn sức lực nào mà để tâm đến nữa ko biết những ngày bà đi thì bé Lâm Nhất có ngoan ngoãn hay ko thực sự bà chỉ một lòng lo cho đứa con của bà thôi, trước kia tuy đối nghịch với bà ko để ý đến bà nhưng bà lại ko cảm thấy lo lắng khi cậu như vậy nhưng bây giờ nhìn đứa bé trước mặt bà mà xem như thay đổi hoàn toàn vậy vừa ngốc vừa đáng yêu như vậy bà sợ rằng nó sẽ bị lừa đi mất bà chỉ lo lắng như bé thôi.

“Bé ngoan xuống nhà ăn cơm đi em phu nhân về rồi nè”
“Em xuống liền đây”

“Aaa mẹ về rồi mẹ có mệt ko, mấy nay mẹ ko về nhà con nhớ mẹ lắm luôn á ngày nào cũng nhớ hết”
Bà nhìn thấy con trai bà như vậy thật sự những cái mệt nhọc khi nãy đã biết mất từ lúc nào ko hay bà cười cười xoa đầu cậu nói “ nhìn thấy con ta đã hết mệt rồi, sao con lại đáng yêu như thế này chứ ai mà yêu con thì chắc chắn ngừoi đó sẽ hạnh phúc lắm đây nhỉ bé ngoan”
“Hâhha con cũng thấy vậy nhưng mà giờ con chỉ muốn ở với mẹ thôi con muốn mẹ ở bên con suốt đời luôn”
“Được được cũng ngoan quá rồi đây này”
Nhìn gia đình hạnh phúc của người ta cũng ghen tị chết mất tuy ko có cha nhưng mà cậu cũng ko quan tâm lắm cậu chỉ quan tâm đến người mẹ trước mắt cậu thôi
“Ăn cơm đi con ăn nhiều vào dạo này ta thấy con gầy lắm rồi đó có phải là nhịn đói ko mặt xanh xao như vậy hả” bà lấy tay véo má cậu mấy cái “béo một chút sẽ tốt hơn nhiêu”
“Con ăn cũng nhiều lắm đó, tại nó ko béo lên thôi”
“Ừ ta biết ăn đi à mà này mai có tiệc ở Trình Gia con phải đi với ta một chuyến rồi, ta muốn khoe cho họ biết ta có một đứa con vừa ngoan vừa đáng yêu như này”
Trình Gia wtf ko phải là nhà tên Trình Dương đó sao trời ơi mãi mà ko rút ra khỏi cuộc chiến tình cảm (cảm lạnh) của mấy tên nhà giàu này vậy nhưng mà mẹ cậu đã nói vậy thì làm sao cậu dám từ chối nhưng cũng ko sao, miễn là né mấy người đó ra là được họ chẳng liên quan gì đến cuộc sống bây giờ của cậu cả
“Dạ”.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.