Mây đen giăng kín bầu trời, sương đóng thành quầng trên đỉnh núi như những vành khăn tang trắng, gió tây xào xạc càng tăng thêm cảnh não nùng.... Đây không phải là nơi hẻo lánh, trên quan đạo ngày thường ngựa xe không dứt nhưng hôm ấy vắng tanh, có lẽ do một phần trời u ám.
Chợt vẳng đến tiếng vó ngựa, rồi lát từ màn sương hiện ra hai kỵ sĩ cúi rạp trên mình ngựa phi nhanh về phía Bắc. Kỵ sĩ phía trước là một lão nhân chừng năm mươi tuổi, áo khoác màu xám chòm râu thưa phơ phất, mặt mũi hiền từ dáng người thanh nhã. Kỵ sĩ phía sau là một thiếu niên mười năm mười sáu tuổi, diện mạo anh tuấn mắt sáng long lanh nhìn đăm đăm về phía trước như đang ngóng ai, dáng vẻ sốt ruột...
Bình luận truyện