-" Cái gì? Sao sở thích gì mà bệnh hoạn vậy? " Ngụy Đồ Thanh nói với bẻ khinh bỉ
" Sở thích người ta như vậy thì kệ người ta đi... Ngươi đừng nhìn về phía hắn là được"
Lâu Nguyệt nhìn về phía Ngụy Đồ Thanh mà cảm thán -" Huynh ấy hình như đẹp trai hơn thì phải... Sao huynh cứ nhìn phu quân tương lai của ta thế? " Lâu Nguyệt làu bàu nhìn Lâu Bạch
-" Thì ta đang có hứng thú với hắn, không biết tình yêu này có bị cấm đoán không chứ nhìn thấy hắn ta bị trúng tiếng sét ái tình rồi, hay muội nhường hắn cho ta đi "
" Không có đâu nhé, chả phải hắn thích ta nên mới đồng ý mối quan hệ này sao?"
" Muội nghĩ người như muội với một người văn võ song toàn không có điểm nào để chê như hắn thì hắn có thích muội không? Muội chỉ được cái nhan sắc nhưng tính cách lại thất thường ai chịu nổi tính muội chứ? " Lâu Bạch chế giễu
" Huynh..."
" Hai con có thôi đi không? Các con có biết đây là nơi nào không? Nếu ăn nói linh tinh là bay đầu như chơi đấy nhé " Lâu tướng quân nói. Hai người nghe vậy liền im lặng Lâu tướng quân đứng lên " Hoàng thượng ta nghe danh ngài đã lâu, hôm nay lại được liên hôn cùng với nước ngài thật là vinh dự của chúng tôi...Nếu đã liên hôn thì hai nước chúng ta giờ sẽ là đồng minh phải không?"
-' Đương nhiên rồi...Dù gì đây cũng là mong ước của vương gia Ngụy Đồ Thanh,ta đành tác hợp cho hai người " Ngũ Sở nói mà tâm trí chỉ muốn giết hết những con người bán nước hại dân của bọn chúng
" Hôm nay được gặp mặt không bút Ngụy vương gia có ý kiến gì không? " nói xong ông quay mặt nhìn về phía Ngụy Đồ Thanh
- " Có chứ...TA MUỐN HỦY HÔN SỰ NÀY" Ngụy Đồ Thanh đứng lên nói to, rõ từng từ hắn vừa nói, khiến cho cả hoàng cung bất ngờ, bàn tán xôn xao..." Cái gì? Sao vương gia lại muốn hủy hôn sự này chứ? Công chúa Lâu Nguyệt có điểm gì không tốt chứ? "
Ngũ Sở nghe Ngụy Đồ Thanh nói vậy trong lòng có chút nhẹ nhõm thầm nghĩ " Hắn...sao lại thay đổi rồi? Hắn muốn gì đây? "
" Hoàng thượng, ta nghe nói hoàng huynh đã có ya trung nhân nên sơn rằng khi hôn sự này diễn ra sợ công chúa Lâu Nguyệt sẽ không hạnh phúc " Đông Ly Á đứng lên ý kiến
" Các người ăn nói cái gì thế? Con gái ta có gì không tốt ư? Chả phải lúc trước ngài đồng ý mối hôn sự này rồi sao? Sao bây giờ lại...?" Lâu tướng quân tức giận nói
" Nếu không thích muội muội ta thì ngươi thấy ta như thế nào? Yêm tâm, ta không có ý đồ gì với ngươi đâu chỉ là nếu ngươi không muốn phá vỡ mối hợp tác thành đồng minh giữa hai nước vì lí do không đem lại hạnh phúc cho muội muội ta thì..." Lâu Bạch chưa nói dứt lời thì bị Tiêu Tần trừng mắt khiến hắn im ru
" Hoàng thượng, ta biết điều này khá là đột ngột nhưng mong ngài hãy xem xét lại về mối hôn sự nếu không có tình cảm này thì đồng minh giữa hai nước cũng không mấy tốt đẹp" Ngụy Đồ Thanh nhìn Ngũ Sở với ánh mắt cầu cứu
Ngũ Sở nhìn thấy ánh mắt cầu cứu của Ngụy Đồ Thanh mà nhếch mép
- " Nếu ta giúp ngươi hủy bỏ hôn sự này thì ngươi sẽ cho ta cái gì? "
Cả hoàng cung nghe lời của Ngũ Sở không khỏi bất ngờ, "hoàng thượng mà cũng đưa ra yêu cầu để giúp đỡ người đã hết lần này đến lần khác hại mình ư? "
" Ta có gì để cho ngươi chứ? Chả lẽ hòm vàng lúc trước được ngươi tặng ta phải đưa lại cho ngươi sao? Mới cầm chưa nóng tay mà... "Ngụy Đồ Thanh nói mà lòng thầm gào khóc
" Những thứ ta đã cho ngươi thì ta không đòi lại "
- " Thật sao? Nếu không phải là hòm vàng đó thì ta cái gì cũng có thể trao đổi " Ngụy Đồ Thanh mỉm cười nói