Phản Diện Siêu Cấp

Chương 60: Ta rất chờ mong



"Thì ra là thế! tên cẩu tặc Trần Khuynh Địch này khẳng định là đang truy cầu Dương Xuân! Hơn nữa nhìn bộ dáng của Dương Xuân, tám chín phần mười là đã rơi vào ma chưởng."

"Thì ra là thế a! Xem ra ảnh hưởng khi sống lại, chính là khiến cho tên cẩu tặc Trần Khuynh Địch kia trở thành một kẻ thích la lỵ! Xem ra là đã có thể giải thích hết thảy sự việc!"

"Trần Khuynh Địch làm ra vẻ chiêu hiền đãi sĩ như vậy, chính là vì thể hiện ra bộ dáng chính nhân quân tử ở trước mặt của Dương Xuân, sở dĩ nhìn qua khoan hồng độ lượng, cũng là vì truy cầu Dương Xuân, đối với Dương Xuân cũng là ngoan ngoãn phục tùng..." Lạc Tương Tư càng nghĩ càng cảm thấy bản thân đã bắt được chân tướng, ý niệm ở trong lòng cũng càng ngày càng thông suốt.

Nghĩ đến tao ngộ của bản thân trong kiếp trước, trong lòng của Lạc Tương Tư nhất thời sinh ra mấy phần ý thức trách nhiệm: "Không sai! Mình không thể để cho Dương Xuân cũng rơi vào kết quả giống như mình ở kiếp trước! Mình nhất định phải khiến cho nàng tỉnh ngộ lại, thoát khỏi ma chưởng của tên cẩu tặc Trần Khuynh Địch kia!

"Lạc Tướng quân?" Nhìn thấy Lạc Tương Tư ngây người, Trần Khuynh Địch liền hỏi.

"Đại nhân, cứ giao cho ta a! Ta nhất định sẽ chiếu cố Dương Xuân thật tốt!" Lạc Tương Tư ngẩng đầu, tràn ngập thâm ý mà nhìn Trần Khuynh Địch, kiên định không thay đổi nói.

"Ừm! Vậy liền giao cho cô!" Trần Khuynh Địch hài lòng gật gật đầu, sau đó liền hắt hơi một cái: "Kỳ quái, chẳng lẽ ta đã thực sự bị cảm...?"

Sau khi đi ra từ Phủ Thành Chủ, Lạc Tương Tư hít vào một hơi thật sâu.

"Còn tốt, xem ra hắn hẳn là không có biện pháp trực tiếp xem thấu Thuần Dương Chi Thể của ta..."

Ở kiếp trước, nàng chính là chủ động biểu diễn bản thân ở trên giáo trường, lúc này mới bị Trần Khuynh Địch phát hiện ra bí mật Thuần Dương Chi Thể, nhưng mà lần này nàng đã rất điệu thấp, căn bản là không động thủ một lần nào, Trần Khuynh Địch tự nhiên là cái gì cũng đều không nhìn ra, điều này cũng làm cho Lạc Tương Tư thở dài một hơi.

Dù sao thì nếu như không làm gì mà Trần Khuynh Địch cũng đều có thể nhìn ra thể chất của nàng mà nói, vậy thì thực sự không thể cứu vãn.

"Chuyện cần phải làm tiếp theo là nhanh chóng trưởng thành..." Lạc Tương Tư vừa đi ở trên đường cái, vừa suy nghĩ, thân là người trùng sinh, nàng tự nhiên muốn lợi dụng ưu thế của người trùng sinh, như vậy mới có thể làm cho bản thân mau chóng trưởng thành, vượt qua Trần Khuynh Địch, cũng chỉ có làm như vậy, nàng mới không cần nơm nớp lo sợ cả ngày, sợ hãi bi kịch ở kiếp trước tái diễn một lần nữa...nhưng càng quan trọng hơn, là người thân duy nhất của nàng.

"Phải nghĩ biện pháp để ông nội rời khỏi Thành Thanh Đế..." Chỉ cần ông nội vẫn còn ở Thành Thanh Đế một ngày, vậy thì sẽ nguy hiểm thêm một ngày, sau khi nàng trở thành Thiên Tướng cũng có một chút tích cóp, kiếp trước chưa kịp sử dụng, nhưng lần này thì vừa vặn, nàng sẽ sớm đưa ông nội đến hậu phương Nam Cương Đạo, sau đó sẽ gửi tiền hàng tháng cho ông nội, dạng này mới là an toàn nhất.

"Hơn nữa nếu ta nhớ không lầm, không bao lâu nữa hẳn là thời điểm Man tộc Nam Cương xâm lấn..."

Ở kiếp trước, không bao lâu sau khi Trần Khuynh Địch đến nhận chức, Man tộc Nam Cương liền bắt đầu phát động xâm lấn, hơn nữa còn không phải xâm lấn đơn giản bình thường, mà là xâm lấn với quy mô khá là khổng lồ, thậm chí có thể dùng hai chữ khủng bố để hình dung lần xâm lấn toàn phương diện này, Thành Thanh Đế càng là một trong những nơi bị xâm lấn chủ yếu, cũng chính là vào cái thời điểm kia, Thành Thanh Đế mới thất thủ.

Mà Trấn Cương Sứ Thành Thanh Đế, lại bỏ thành mà chạy vào lúc đó, thẳng đến khi đại quân Man tộc lui binh, mới một lần nữa trở về Thành Thanh Đế, cũng chính là vào khi đó, nàng mới thấy rõ ràng diện mục thật của hắn, sau đó bị hắn tóm lấy, cuối cùng bị cướp đoạt Thuần Dương Chi Thể, tạo thành bi kịch ở kiếp trước.

Nhưng mà lần này sẽ không!

"Còn cần phải mưu đồ một phen, trước tiên tìm hiểu rõ ràng thời cơ Man tộc Nam Cương xâm lấn, sau đó lại nghĩ biện pháp ngăn chặn lộ tuyến mà cái tên Trần Khuynh Địch biến thái chết tiệt kia chạy trốn, nói không chừng còn có thể thừa cơ giết chết hắn..."

"Vị cô nương này...xin hỏi?"

"Ừm?!" Lạc Tương Tư bỗng nhiên ngẩng đầu, nhìn về phía phát ra tiếng nói, chỉ thấy ở nơi đó, có một thiếu nữ mặc áo xanh, dung mạo tú lệ, nhưng lại mang theo một thanh trường kiếm, nhìn qua vô cùng khí khái hào hùng đang vừa mỉm cười, vừa nhìn nàng.

"Thật xin lỗi, không biết là có thể mạo muội hỏi thăm về một người hay không?"

"A, không có việc gì, ngươi cứ hỏi đi." Lạc Tương Tư cười một tiếng, lập tức buông lỏng tâm thần, rộng rãi nói, bình thường hay trợ giúp cư dân Thành Thanh Đế, còn có những võ giả ngoại lai này, cũng là một trong những loại người mà nàng yêu thích.

"Tạ ơn, xin hỏi, ngươi có nhìn thấy một cô bé nhìn qua vô cùng khả ái hay không? Ừm...có chiều cao không sai biệt lắm chỉ tới eo của ta, cõng một cái hộp vô cùng lớn, còn có..."

Thiếu nữ còn chưa nói xong, Lạc Tương Tư liền kinh ngạc thốt lên: "Dương Xuân?!"

"Ngươi biết sao!" Trần Tiêm Tiêm vui mừng, sau đó gật đầu một cái nói: "Vậy ngươi có thể nói cho ta biết là nàng đang ở đâu hay không? Ta đặc biệt đến là để tìm nàng."

"Đặc biệt đến..." Lạc Tương Tư quan sát Trần Tiêm Tiêm một chút, không biết vì sao, nàng luôn cảm thấy khuôn mặt của đối phương nhìn qua rất quen...

"Thật xin lỗi, xin hỏi người tìm Dương Xuân là để làm gì?"

"À, ta là sư tỷ đồng môn của nàng, trước đó nàng không chào mà đi, cho nên ta mới đặc biệt đến tìm nàng."

"Đồng môn...ồ, ngươi và Trần...cùng với Trấn Cương Sứ đại nhân là người cùng tông môn?"

"Trấn Cương Sứ đại nhân?" Trần Tiêm Tiêm híp đôi mắt lại một cái, trong lòng lập tức hiện ra vạn đạo suy nghĩ, rõ ràng là Dương Xuân, làm sao lại thêm ra một cái Trấn Cương Sứ đại nhân? Chẳng lẽ nói Dương Xuân chính là đi theo vị Trấn Cương Sứ đại nhân kia? Không thể nào? Nàng chỉ vừa mới vào tông môn, theo lý thuyết hẳn là sẽ không nhận biết được quá nhiều người, trừ khi...

"Ha ha ha."

"Sao thế?" Lạc Tương Tư đột nhiên rùng mình một cái, chuyện gì đã xảy ra, giống như là nhiệt độ không khí đột nhiên hạ thấp...

"Không có gì a, ha ha, ta và vị Trấn Cương Sứ đại nhân kia cũng chính là sư huynh muội đồng môn đây, ngươi có thể dẫn ta đi nhìn hay không? Ta rất --- chờ --- mong --- gặp mặt một lần với Dương Xuân, còn có vị Trấn Cương Sứ đại nhân kia."

"Là vậy sao..." Lạc Tương Tư gật đầu một cái.

Cái phản ứng này càng khiến cho dị quang ở trong mắt của Trần Tiêm Tiêm chớp động: "Không phản bác sao, rõ ràng mình nói là sư huynh muội đồng môn! Nói như vậy, vị Trấn Cương Sứ đại nhân kia chính là một vị nam tử? Vốn còn đang cho rằng đó là Doanh Phượng Tiên sư tỷ, nếu không phải, vậy thì hẳn là..."

"Ha ha ha..."

"Vị tiểu thư...này?" Lạc Tương Tư kỳ quái quan sát Trần Tiêm Tiêm đang hung hăng cười quái dị, hỏi.

"À, cứ gọi ta là Trần Tiêm Tiêm, đây là tên của ta."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.