Phản Diện, Tôi Là Mẹ Cậu

Chương 96



“Em không muốn.” Lê Tĩnh không hề nghĩ ngợi đã lắc đầu từ chối: “Em rất thích công ty hiện tại này, không muốn đổi công việc.”

“Em chỉ là một nhân viên văn phòng bình thường thôi, làm việc ở đâu chẳng giống nhau, bên kia lại gần nhà hơn nữa, giữa trưa em còn có thể về nhà ăn cơm nghỉ ngơi.” Lê Viễn Hàng kéo dài giọng nói: “Nghe lời anh đi, chung quy anh sẽ không hại em đâu. Nơi làm việc của em gần nhà, ba mẹ cũng có thể yên tâm. Thế này đi, em suy nghĩ một chút, anh cũng sẽ tìm cơ hội nói một tiếng với lão Tống.”

Nói là suy nghĩ nhưng thật ra chính là thông báo cho cô ta.

Lê Tĩnh có chút tức giận, nói: “Anh, em đều đã trở thành người lớn rồi, bản thân mình còn không thể tự quyết định làm việc ở đâu sao? Em nói rồi, em không muốn đổi công việc. Hơn nữa em thật sự thích công ty hiện tại. Cho dù em có là em gái anh, anh cũng không nên động tay động chân vào công việc của em, em không thích như vậy!”

Cô ta kích động như vậy, biểu tình của Lê Viễn Hàng cũng càng ngày càng bất đắc dĩ. Hắn uống một ngụm cà phê, đặt cốc xuống, vẻ mặt nghiêm túc nhìn về phía cô ta, nói: “Em thật sự thích công ty này hay là em thích người nào đó trong công ty này?”

Lê Tĩnh vừa nghe thấy câu nói này của anh trai, trái tim nhảy lên, mạnh mẽ ngẩng đầu lên nhìn hắn, cô ta cực lực làm ra dáng vẻ trấn định, nhếch nhếch khóe miệng lên cười nói: “Anh, anh đang nói cái gì vậy, sao em lại nghe không hiểu đây.”

Là một người đàn ông thẳng thắn kiên cường, Lê Viễn Hàng thật sự sẽ không ám chỉ quanh co lòng vòng với em gái mình, nhất là nhìn thấy dàng vẻ một mực không chịu quay đầu của cô ta, trong lòng lại càng có chút nổi nóng. Hắn thu lại ý cười trên mặt, nói: “Tiểu Tĩnh, gia thế nhà họ Lê chúng ta trong sạch, có thể nói là dòng dõi thư hương, từ nhỏ đến lớn em vẫn luôn rất nghe lời hiểu chuyện, cho tới bây giờ cũng chưa từng làm anh và ba mẹ phải bận tâm. Tiểu Tĩnh này, kì thật nói cho cùng, một người có thể kiếm được bao nhiêu tiền, bề ngoài đẹp đến mức nào, những thứ đó đều là thứ yếu, phẩm chất con người mới là thứ quan trong nhất. Người, nhất định phải dừng lại được trước giới hạn cuối cùng của đạo đức, nếu không thì có khác gì so với động vật đâu?”

Lê Tĩnh bị những lời nói này khiến cho sắc mặt trở nên trắng bệch, tay cô ta đều run hết lên, thật cẩn thận liếc mắt nhìn anh trai của mình một cái: “Anh, có phải anh nghe người khác nói gì rồi không?”

Không lẽ chuyện cô ta thích Tống Đình Thâm đã truyền đến tai của anh trai sao? Nhưng có thể là ai nói đây? Chị họ hay là chị dâu?

“Không phải người khác. Là lão Tống nói với anh.”

Một câu này đánh Lê Tĩnh tan tác rồi, cô ta không thể tin được nhìn Lê Viễn Hàng, giọng nói đều trở nên run rẩy: “Anh ấy… anh ấy nói cái gì?”

Lê Viễn Hàng thở dài một hơi: “Cậu ấy không nói quá rõ ràng với anh, đây là vì để lại cho anh chút thể diện. Có điều Tiểu Tĩnh này, có thể em không quá hiểu biết cậu ấy. Dưới tình huống bình thường, chỉ cần không động chạm đến lão Tống, lão Tống sẽ không nói với anh đâu. Điều này chỉ có thể chứng minh, tâm tư mà em dành cho cậu ấy đã khiến cho cậu ấy bất mãn rồi, ít nhất là vô cùng không thích.”

Nghe xong những lời này của anh trai, nước mắt Lê Tĩnh suýt chút nữa rơi xuống.

Nếu như là do người ngoài nói ra chuyện này, cô ta còn có thể nhịn được nhưng giống như những gì anh trai vừa nói, tâm ý của cô ta khiến cho Tống Đình Thâm không vui… Điều này đối với cô ta mà nói, không thể nghi ngờ là một loại lăng trì về tâm lí.

Nhìn thấy dáng vẻ bị tổn thương của Lê Tĩnh, Lê Viễn Hàng có chút không đành lòng, nhưng hắn càng hiểu rõ nếu không lay tỉnh em gái, tùy ý để em gái tiếp tục như vậy, đối với cô ta lại càng tàn khốc.

“Tiểu Tĩnh, anh nói thật với em điều này, em đừng nghe người khác nói cậu ấy và vợ cậu ấy quan hệ không tốt gì đó. Mấy lời đó đều là nói bừa cả, quan hệ giữa anh và lão Tống tốt như vậy, ngay cả anh cũng không biết giữa vợ chồng bọn họ rốt cuộc có chuyện gì, càng đừng nói đến người ngoài. Anh biết một điều, lão Tống sẽ không li hôn với vợ của cậy ấy. Hôn nhân không đơn giản như những gì em nghĩ đâu, huống chi giữa hai người bọn họ còn có một đứa nhỏ… Đương nhiên nói đi nói lại, dựa trên hiểu biết của anh về lão Tống, cậu ấy cũng sẽ không có khả năng thích em đâu. Một là bởi vì em là em gái anh, cho dù hiện tại cậu ấy có độc thân cậu ấy cũng sẽ không thích em. Thứ hai, cậu ấy là một người rất có trách nhiệm, trước chưa nói tình cảm giữa cậu ấy và vợ là như thế nào, chỉ dựa vào việc giữa hai người bọn họ có quan hệ hôn nhân, thêm cả một đứa nhỏ nữa, cho dù có kề dao lên cổ cậu ấy, cậu ấy cũng sẽ không làm ra chuyện vượt rào.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.