Phần Mềm Treo Máy: Ta Bất Tri Bất Giác Liền Vô Địch
“Hừ!”
Tâm tình của Thượng Quan Văn Cát vốn không tốt.
Hắn cũng không muốn đáp lại Tề Minh.
Hiển nhiên.
Chỉ cần có người tự tiện xông vào Thiên Cơ phủ, Thượng Quan Văn Cát có thể
phát huy ra thực lực của hắn, căn cứ vào tu vi của kẻ xông vào là mạnh hay yếu,
hắn có thể phát huy ra thực lực khác biệt.
Vô cùng nhân tính hóa và tự động hóa.
Sau khi trải qua chuyện này, các đệ tử chân truyền của Thiên Khải tông thu liễm
hơn rất nhiều, bọn họ cũng không nghĩ tới, một nhánh Thiên Cơ gần như suy
tàn, vẫn còn cất giấu át chủ bài và đường lui.
Quả thực rất kinh ngạc.
Trong Thiên Cơ phủ có cường giả bảo vệ.
Cứ như vậy.
Nếu bọn họ muốn tiếp tục khiêu khích, cũng nên cân nhắc một chút.
Rất nhanh.
Tin tức liên quan đến Thiên Cơ phủ này đã truyền đến tai các vị Thái thượng
trưởng lão.
“Chắc là Thượng Quan Văn Cát.”
“Đây chính là sự tồn tại với thủ đoạn độc ác, lúc ấy còn được gọi là Ma Thần,
gây họa cho hơn nửa Nam Vực, hơn nữa còn khiến chuyện tu hành Nam Vực
thần đạo hoàn toàn suy tàn, nếu không phải Thiên Cơ lão tổ ra tay, hao hết tâm
huyết, lại bỏ ra cái giá cực lớn, bố trí thiên la địa võng khắp nơi, chỉ sợ không
có ai có thể giải quyết hắn.
“Quả nhiên hắn vẫn còn sống.”
“Đã qua vạn năm, hắn vẫn luôn giả dạng là một lão già bình thường trông coi
Thiên Cơ phủ.”
Các Thái thượng trưởng lão của Thiên Cơ tông cùng đàm luận chuyện này.
Thời gian tiếp theo.
Chuyện liên quan đến Tề Minh cũng từ từ giảm đi, hắn chưa từng bước chân ra
khỏi Thiên Cơ phủ, vẫn luôn bế quan tu hành ở trong Thiên Cơ phủ, hơn nữa, từ
sau lần Thượng Quan Văn Cát ra tay, cũng không còn đệ tử chân truyền của
Thiên khải tông đến khiêu chiến nữa.
Cho nên.
Chuyện liên quan đến Tề Minh cũng chậm rãi giảm bớt.
Đương nhiên.
Đây cũng là điều Tề Minh muốn nhìn thấy.
Hoặc là nói.
Những Thái thượng trưởng lão này đã thăm dò được chuyện bọn họ muốn biết.
Cho nên đã thu tay.
Nhưng mà.
Một tháng qua.
Tề Minh đã nhận không ít sự khiêu khích và nhục, tuy hắn không nói gì, nhưng
đã ghi nhớ toàn bộ trong lòng, chỉ cần thời cơ đến, đương nhiên Tề Minh sẽ đòi
lại từng chuyện một.
Dù sao.
Tề Minh vốn là một người có thù tất báo, có ân tất trả.
Bị đánh đương nhiên phải đánh trả.
Bị mắng đương nhiên muốn cãi lại.
Không thể nhẫn nhịn.
Cho dù nhẫn nhịn.
Cũng chỉ là nhẫn nhịn nhất thời.
Bởi vì cái gọi là.
Thời gian trôi nhanh, ngày tháng như thoi đưa.
Xuân đi thu tới.
Trong bất tri bất giác.
Cũng đã tới một năm sau.
Ngày hôm nay.
Tiết trời cũng đẹp đấy.
Giữa trưa.
Thiên Cơ phủ.
“Ting!”
“Linh sủng: Hắc Viêm Giao Long treo máy trưởng thành với tốc độ tăng mười
vạn lần trong một năm, đã tu luyện Càn Khôn Chí Tôn Hóa Long Chân Kinh
thành công, đã tu luyện Ứng Long cửu biến thành công, tu vi đạt tới cảnh giới
Nguyên Anh hậu kỳ.”
Nhắc nhở xuất hiện.
“Tốt.”
Tề Minh nở nụ cười, “Thời gian một năm, cuối cùng Hắc Viêm cũng đã bắt đầu
trưởng thành rồ, đã đạt đến Nguyên Anh hậu kỳ, không bao lâu nữa có thể tới
Xuất Khiếu Kỳ rồi.”
“Ting!”
“Dịch Kinh Chân Kinh treo máy với tốc độ mười vạn lần tăng tốc trong một
năm, đã ngưng tụ ra Dịch Kinh đạo cơ và Dịch Kinh Kim Đan, đạt tới cảnh giới
cực hạn.”
“Tốt.”
Trên mặt Tề Minh lại hiện lên nụ cười.
Oanh! Oanh!
Ngay lập tức.
Tề Minh tiến vào trạng thái huyền diệu vô song, cảm nhận sự huyền ảo của
Dịch Kinh Chân Kinh, đã hiểu rõ toàn bộ sự kỳ ảo liên quan đến Dịch Kinh
Chân Kinh.
Vốn dĩ.
Nếu như người khác muốn tu luyện Dịch Kinh Chân Kinh, cần từ bỏ công pháp
tu luyện trước kia, sau đó chuyển sang tu luyện Dịch Kinh Chân Kinh.
Nhưng Tề Minh không cần.
Bởi vì Tề Minh tu luyện Kim Đan Đại Đạo Chân Kinh, hắn tu luyện Đạo, cảm
nhận đạo trong thiên địa, thiên địa bao dung vạn vật.
Cho nên.
Tề Minh có thể trực tiếp tu luyện Dịch Kinh Chân Kinh, đồng thời cũng sẽ
không ảnh hưởng đến Tiên Thiên Vô Cấu Kim Đan và Vô Tướng Kim Đan, mà
trong đan điền, tiếp tục tu luyện ra Dịch Kinh đạo cơ và Dịch Kinh Kim Đan.
Bởi vì tu luyện Kim Đan thứ ba, cho nên càng thêm khó khăn, cộng thêm Dịch
Kinh Chân Kinh cũng là một bí kíp tu luyện cực kỳ huyền ảo, nên mới tốn một
năm.
Dịch Kinh.
Tu luyện và sử dụng thuật bát quái.
Bát quái.
Tính toán thiên cơ, suy diễn biến hóa.
Rất nhanh.
Tề Minh đã tu luyện thành công Dịch Kinh đạo cơ và Dịch Kinh Kim Đan,
trong đan điền, dưới sự điều khiển của Kim Đan Đại Đạo Chân Kinh, Dịch
Kinh đạo cơ và Hỗn Độn Thanh Liên Kiếm Kinh hòa làm một thể.
Tiên Thiên Vô Cấu Kim Đan Đại Đạo lơ lửng ở chính giữa đạo cơ.
Vô Tướng Kim Đan và Dịch Kinh Kim Đan một trái một phải.
Giống như thần tử.
Đều thần phục.
Trên thực tế.
Thiên Cơ lão tổ bị kinh động, thậm chí lấy ra pháp bảo bản mệnh Thiên Cơ
Bàn, chính ra bởi vì lúc trước Tề Minh thi triển Nghịch Tri Vị Lai và Hồi Thiên
Phản Nhật, hắn thấy được biến hóa thiên cơ trên người Tề Minh, thấy được một
đường sống do thiên địa biến hóa.
Cho nên.
Hắn mới nhận Tề Minh làm đệ tử chân truyền.
“Ba Kim Đan.”
Tề Minh hít sâu một hơi, cảm nhận sự tồn tại của ba Kim Đan trong người,
“Nếu chuyện này truyền đi, có lẽ sẽ làm chấn động người tu hành trong cả thiên
hạ.”
“Bởi vì chưa từng có người tu hành nào có thể luyện ra ba Kim Đan.”
“Thế nhưng ta lại có thể làm được.”
Trên thực tế.
Chỉ cần Tề Minh muốn.
Hắn có thể lấy Tiên Thiên Vô Cấu Kim Đan Đại Đạo làm chủ, tu luyện tất cả
pháp môn Kết Đan khắp thiên hạ, muốn tu luyên bao nhiêu Kim Đan cũng
được.
Cái này cũng không có tác dụng.
Bởi vì cho dù tu luyện nhiều Kim Đan, thì cũng chỉ là Kim Đan, là cảnh giới
Kết Đan, muốn dùng lượng gây biến đổi chất cũng không dễ như vậy.
“Ting!”
“Bát Quái Âm Dương Thần Thông Thuật, treo máy tu luyện với tốc độ mười
vạn lần trong một năm, đã đạt tới cảnh giới cực hạn hiện tại, đã tu luyện tới tầng
Đại thành.”
Nhắc nhở thứ ba xuất hiện.
“Tầng Đại thành?”
Tề Minh trầm ngâm, “Cảnh giới pháp thuật không phải là Cảnh Giới Viên Mãn
hoặc Dung Hội Quán Thông sao?”
Xoạt! Xoạt!
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.