Phần Mềm Treo Máy: Ta Bất Tri Bất Giác Liền Vô Địch
Hắc Viêm ở trên cao nhìn xuống Hàn Vân, sau đó lớn tiếng quát: “Chỉ bằng
ngươi cũng muốn khiêu chiến với chủ nhân? Quá buồn cười, ngươi đến ta mà
cũng đánh không lại.”
“Ngươi!!!”
Hàn Vân sắc mặt trắng bệch.
Chung quanh.
Các vị đệ tử chân truyền của Thiên Khải tiên sơn xuýt xoa không thôi.
“Còn không mau đi.”
Vù!
Tử Tiêu chân nhân xuất hiện, hắn nhướng mày, nhìn Thiên Cơ phủ, vung tay
phải lên, mang theo Hàn Vân rời đi, chỉ còn lại một đám quần chúng ăn dưa.
“Đi, đi thôi…”
“Giải tán đi.”
“Hàn Vân sư huynh đột phá Hợp Đạo, lần nữa khiêu chiến Tề chân truyền, kết
quả lần này lại ngay cả mặt của Tề chân truyền cũng không gặp được, đã bị
Linh sủng của Tề chân truyền đánh bại.”
“Tề chân truyền thật sự là thâm bất khả trắc.”
“Không hổ là đệ tử chân truyền của Thiên Cơ lão tổ tông!”
“...”
Không bao lâu sau.
Chuyện Tề Minh bồi dưỡng ra linh sủng Hợp Đạo hậu kỳ, còn có Hàn Vân lần
nữa thua Tề Minh, mà lại còn là thua linh sủng của Tề Minh đã nhanh chóng
truyền ra.
Trong lúc nhất thời.
Tề Minh đạt đến đỉnh phong danh vọng.
Còn có.
Thiên Cơ nhất mạch dần dần tàn lụi, tựa hồ đã có dấu hiệu quật khởi, có không
ít đệ tử chân truyền đều tới truyền thừa điện tìm kiếm phương pháp tu hành
Thiên Cơ nhất mạch.
Đương nhiên.
Những chuyện này cũng không liên quan gì nhiều tới Tề Minh.
Sau khi Hắc Viêm biểu hiện ra thực lực cường đại, đã hoàn toàn chấn nhiếp tất
cả các đệ tử chân truyền của Thiên Khải tiên sơn, không còn có đệ tử chân
truyền nào dám khiêu chiến Tề Minh nữa.
Cứ như vậy.
Tề Minh cũng vui vẻ đến thanh nhàn, mỗi ngày đều ở trong Thiên Cơ Phủ treo
máy tu luyện, tu vi vững bước tăng lên, mỗi ngày cũng có thể lấy được không ít
đồ vật từ phó bản trò chơi.
Thế là.
Giữa bất tri bất giác.
Xuân đi đông tới.
Ba mươi năm nữa thoáng cái lại trôi qua.
Một ngày này.
Tại buổi trưa.
“Ting!”
“Tam Thanh đạo kinh treo máy tu luyện với tốc độ tăng tốc một trăm vạn lần
trong bốn mươi năm, chúc mừng kí chủ, ngài càng thêm cảm ngộ Thiên Địa Đại
Đạo chân ý, lĩnh ngộ Tam Thanh đạo kinh huyền diệu, tu luyện ra đại đạo
nguyên thần, đồng thời cùng Nguyên Anh hòa làm một thể, có thể Nguyên Anh
ly thể Xuất Khiếu, nhục thân hủy diệt mà nguyên thần bất tử, ngài đã đột phá
đến Xuất Khiếu sơ kỳ.”
Nhắc nhở xuất hiện.
Vù! Vù!
Tề Minh ngồi xếp bằng, hắn lại một lần nữa tiến vào trạng thái huyền diệu đến
cực điểm kia, hắn cảm giác tự thân ý thức xuất hiện một không gian riêng biệt.
Sau đó.
Hắn ở bên trong không gian này, không ngừng cảm ngộ và tìm hiểu Tam Thanh
đạo kinh, năm tháng như thoi đưa, ở trong cái không gian này, Tề Minh căn bản
không cảm nhận được thời gian trôi đi.
Đảo mắt chính là hàng vạn năm trôi qua…
Rốt cuộc!
Oanh!
Tề Minh chấn động toàn thân, hắn tìm hiểu Tam Thanh đạo kinh huyền pháp,
lấy Tam Thanh đạo kinh, ngưng luyện tự thân nguyên thần, dung nhập Thiên
Địa Đại Đạo chân ý trong đó, trở thành Thiên Địa Đại Đạo nguyên thần.
Đồng thời.
Thiên Địa Đại Đạo nguyên thần và Tam Thanh Nguyên Anh hòa thành một thể.
Vù! Vù!
Giờ khắc này.
Pháp lực trong cơ thể Tề Minh bạo tạc, các loại Thiên Địa Đạo Âm vang lên,
quanh người Tề Minh, xuất hiện đủ loại thiên địa dị tượng, thiên hoa loạn trụy,
Địa Dũng Kim Liên…
Đương nhiên.
Cái này chỉ là vừa mới bắt đầu mà thôi.
Giữa thiên địa.
Xuất hiện dị tượng vô cùng lớn, trên không Thiên Cơ phủ, đầu tiên là xuất hiện
một vòng xoáy linh vân cự đại, đồng thời đang không ngừng khuếch trương ra
phía ngoài.
Đảo mắt.
Đã bao trùm toàn bộ Thiên Khải tiên sơn.
Đồng thời.
Còn đang khuếch đại.
Cuối cùng.
Đạt đến chu vi ba trăm dặm.
Sau đó.
Các loại dị tượng xuất hiện.
Bên trong linh vân.
Thiên Địa Đạo Âm hưởng triệt tứ phương, diễn hóa ra các loại hiện tượng kỳ
diệu lại huyền ảo, động tĩnh những thiên địa dị tượng này tạo thành, trọn vẹn
hơn hẳn mười lần lúc Tề Minh đột phá cảnh giới Nguyên Anh.
Vô cùng rung động.
Thế là.
Toàn bộ Thiên Khải tiên sơn đều đã bị kinh động, tất cả Thái Thượng trưởng lão
mười hai mạch Thiên Khải tiên sơn, Tông chủ Dương Lệ lần nữa hiện thân,
ngay cả ba vị lão tổ tông trong ba cấm địa lớn cũng đều bị kinh động, phảng
phất có dấu hiệu thức tỉnh.
Vù! Vù! Vù!!!
Dao động vô cùng quỷ dị từ ba cấm địa lớn truyền ra, có khí cơ vô cùng mục
nát, sương mù nhàn nhạt từ trong cấm địa lan tràn ra bên ngoài.
Những nơi mà những sương mù đi qua, vạn vật tàn lụi, sinh cơ và năng lượng
đều bị thôn phệ, không gian đều như bị rỉ sét, xuất hiện lấm tấm điểm nâu đen,
chung quanh biến thành rách nát, sương mù lan tràn ra lại bị một cỗ vô hình lực
lượng ngăn cản, ách chế ở phạm vi mười mét ngoài cấm địa.
“Loại thiên địa dị tượng này, tựa như vũ hóa thành tiên, Thiên Địa Đại Đạo đi
theo, Tề Minh này… Chẳng lẽ là Thiên Địa Đại Đạo chi tử hay sao? Nếu
không, sao lại xuất hiện loại cảnh tượng này?”
“Loạn thế sắp nổi, tất ra yêu nghiệt…”
“Ha ha ha… không hổ là đệ tử chân truyền của bổn lão tổ...”
Bên trong ba cấm địa lớn.
Lần lượt truyền ra giọng của ba vị lão tổ tông Thiên Khải tông.
Hiển nhiên.
Ba vị lão tổ tông tự phong bên trong ba cấm địa lớn, bọn họ đúng là bị thiên địa
dị tượng do Tề Minh tạo thành làm cho kinh động, từ đó ngắn ngủi khôi phục
trong chốc lát.
Có điều.
Rất nhanh.
Bọn họ đã lại lần nữa rơi vào trạng thái ngủ say, không thức tỉnh quá lâu.
Dần dần.
Dao động bên trong ba cấm địa lớn chậm rãi lắng lại.
Bên trong Thiên Cơ phủ.
Vù! Vù!
Tề Minh đột phá đã đến thời khắc cuối cùng, tìm hiểu Tam Thanh đạo kinh,
cảm ngộ Thiên Địa Đại Đạo, lại lấy đạo kinh huyền pháp, ngưng tụ ra Thiên
Địa Đại Đạo nguyên thần.
Sau đó.
Thiên Địa Đại Đạo nguyên thần đã kết hợp cùng Tam Thanh Nguyên Anh.
Thế là.
Ý thức và chân linh của Tề Minh, cũng có thể ký thác vào bên trong Nguyên
Anh, đồng thời thoát ly nhục thân thể xác, đi vào giữa thiên địa, lại còn có thể
nắm giữ thiên địa chi lực.
Thể nội.
Pháp lực bành trướng.
Thao thao bất tuyệt.
Oanh!
Tề Minh chấn động toàn thân, tu vi của hắn đã thành công đột phá đến cảnh giới
Xuất Khiếu, tại củng cố pháp lực và cảnh giới bản thân, khí tức phát ra cường
độ đạt đến một tầng cao hơn hẳn.
Tại Bên ngoài Thiên Cơ Phủ.
Tề Minh đột phá tu vi dẫn tới thiên địa dị tượng cũng đạt tới trạng thái đỉnh cao
nhất.
Mọi người trên Thiên Khải tiên sơn đều ngước đầu nhìn lên.
Phát ra những tiếng than sợ hãi thán phục.
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.