Phần Mềm Treo Máy: Ta Bất Tri Bất Giác Liền Vô Địch
Phượng Hi tiên tử thét dài một tiếng, biến đổi ra chín phượng hoàng màu trắng,
bay lượn phía chân trời, phát ra từng trận tiếng hót khàn khàn, nhắm phía trước
tiến đến.
Tiếng nổ mạnh vang lên.
Chín phượng hoàng màu trắng đều nổ tung lên, khó khăn chặn lại Ngũ Lôi oanh
đỉnh của Tề Minh, nhưng uy lực còn lại của Ngũ Lôi oanh đỉnh dừng ở trên
người Phượng Hi tiên tử.
Phượng Hi tiên tử lập tức lấy ra một tấm chắn màu trắng, chặn lại luồng uy lực
còn lại này.
“Tề Minh!”
“Mau dừng tay!”
“Phượng Hi tiên tử chính là con gái nuôi của Thái thượng trưởng lão Vô Trần
chân nhân đó!”
“Hơn nữa nàng cũng đi ra từ Thiên Khải tiên sơn, Ngu Tuyết Lan có khả năng
là gian tế Ma Tông, nàng làm sao có thể là gian tế Ma Tông chứ? Mà còn là Vô
Sinh Lão Mẫu nữa? Này tuyệt đối không thể nào!”
“Tề thân truyền, ngươi nhất định là nghĩ sai rồi!!!”
Mấy người Vi Hoa Đông lớn tiếng hô lên.
Bọn họ muốn ra tay ngăn cản, lại bị bọn Hoắc Trường Thanh chặn đường đi,
nhìn về phía Tề Minh và Phượng Hi tiên tử, sắc mặt mọi người cũng thay đổi.
Tình huống như vậy quả nhiên là vượt ngoài dự đoán của mọi người.
“Tề Minh.”
“Tề thân truyền!”
“Không thể liều lĩnh như thế!”
“…”
Ngay sau khi Tề Minh và Phượng Hi tiên tử đánh nhau không bao lâu.
Miêu Hoành Kiếm, Phùng Tử Mục, còn có Phong chủ của mười hai phong khác
của Thiên Khải tông, cùng với các trưởng lão chân truyền của các phong liên
tục tiến đến, xuất hiện ở xung quanh.
Chiến đấu của Tề Minh và Phượng Hi tiên tử tạm thời dừng tay.
“Tề Minh.”
Phùng Tử Mục lại trực tiếp bay đến bên cạnh Tề Minh, sắc mặt hắn nghiêm
trọng, liếc mắt nhìn thây khô Ngu Tuyết Lan trên mặt đất một cái: “Ngươi
không nên lỗ mãng như vậy.”
“Tề thân truyền, chúng ta đã biết chuyện này, tuy rằng ngươi là đệ tử thân
truyền của Thiên Cơ lão tổ, nhưng lại không phân tốt xấu giết chết Ngu Tuyết
Lan, mặc kệ nguyên nhân cụ thể của sự việc là như thế nào, hiện tại mời ngươi
lập tức trở về Thiên Khải tiên sơn.”
“Tề thân truyền, vẫn mời ngươi về Thiên Khải tiên sơn trước.”
“Chuyện nơi này giao cho chúng ta đến xử lý đi.”
“Trước khi mọi chuyện được điều tra rõ ràng, còn hy vọng Tề thân truyền ngươi
không cần làm ra chuyện gì quá mức khác người.”
Xung quanh.
Vẻ mặt của Phong chủ mười hai phong Thiên Khải tông nghiêm trọng, ánh mắt
đều dừng ở trên người Tề Minh.
Những việc đã làm của Tề Minh, đã có hơi làm mọi người tức giận, ở trong mắt
của rất nhiều đệ tử và các trưởng lão của Thiên Khải tông, Tề Minh ỷ vào thực
lực mạnh mẽ của mình, hoàn toàn coi nhẹ tông quy của Thiên Khải tông, không
hề coi toàn bộ Thiên Khải tông ra gì.
Hơn nữa.
Tề Minh hoàn toàn dựa theo cách nhìn và phán đoán của mình, hắn nói cái gì thì
là cái đó, cũng không cho người khác bất kì cơ hội bày tỏ nào, hơn nữa ra tay
không lưu tình chút nào.
Đủ loại nguyên nhân.
Sau khi các tông chủ mười hai phong của Thiên Khải tông biết được tiền căn
hậu quả của sự việc, cảm quan đối với Tề Minh đã giảm sút, trong lòng có hơi
tức giận.
Tuy nhiên.
Phong chủ của mười hai phong lại không tiện nói gì.
Đầu tiên.
Thực lực của Phong chủ mười hai phong không so được với Tề Minh, về thân
phận và địa vị, Phong chủ của mười hai phong cũng kém hơn Tề Minh một
chút, thực lực và địa vị đều không bằng Tề Minh, bọn họ tự nhiên không nói
được lời hung ác gì.
“Tề thân truyền.”
Miêu Hoành Kiếm hít sâu một hơi, hắn cũng nói: “Hay là ngươi vẫn là trở về
Thiên Khải tiên sơn trước đi.”
“Miêu Phong chủ.”
Tề Minh nói: “Không cần nói nhiều nữa, ngươi lui xuống trước đi.”
“Chuyện này…”
Miêu Hoành Kiếm nhíu mày.
“Sư tôn.”
Tề Minh hành lễ với Phùng Tử Mục.
“Tề Minh.”
Vẻ mặt của Phùng Tử Mục có hơi phức tạp, hiện tại hắn cũng không biết nên
thế nào mới tốt, cho dù nói gì, Tề Minh cũng là đệ tử của Phùng Tử Mục, cho
nên Phùng Tử Mục tự nhiên là lựa chọn tin tưởng Tề Minh, tin tưởng đệ tử của
mình.
Tuy nhiên.
Ngu Tuyết Lan đã chết rồi, còn là bị Tề Minh tự tay giết chết, nếu như sau này
điều tra ra Ngu Tuyết Lan có vấn đề thì cũng thôi đi, nếu như không điều tra ra
được, chắc chắn cũng là một chuyện phiền phức.
Đến lúc đó.
Tông chủ và các Thái thượng trưởng lão vì giữ gìn uy nghiêm của tông quy,
chắc chắn sẽ trách phạt Tề Minh, cho dù không đến nỗi huỷ bỏ tu vi trục xuất
khỏi tông môn, nhưng trách phạt cũng sẽ không nhỏ.
Quan trọng nhất là.
Tề Minh vậy mà lại nói Phượng Hi tiên tử là gian tế Ma tông, hơn nữa còn là
Vô Sinh Lão Mẫu tiếng tăm lừng lẫy, thật sự là quá khiến người ta khó mà tin
phục.
Cho dù Phùng Tử Mục muốn tin tưởng Tề Minh cũng không biết nên tin tưởng
thế nào mới tốt.
“Tề thân truyền.”
Ánh mắt của Phượng Hi tiên tử lạnh nhạt, “Chuyện này ta nhất định sẽ nói cho
nghĩa phụ ta – Vô Trần chân nhân biết, đến lúc đó, ta nhất định sẽ mời Tông
chủ và các vị Thái thượng trưởng lão nói chuyện đường đường chính chính.”
“Nói thật.”
Phượng Hi tiên tử nói tiếp: “Ở trong mắt ta, Tề thân truyền càng giống người
trong Ma Đạo hơn ta, phong cách làm việc của ngươi quả thực là quá mức
cường hành.”
“Khi điều tra Ngu Tuyết Lan đệ tử của ta, ta cũng hi vọng tông môn nên điều tra
Tề thân truyền một chút, bằng không mông của mình không sạch sẽ còn muốn
oan uổng bôi nhọ người khác.”
“Phượng Hi trưởng lão.”
Phùng Tử Mục nhíu mày, trầm giọng nói: “Lời này của ngươi là không có đạo
lí, mặc dù Tề Minh làm việc quả thực có hơi nhanh chóng quyết đoán, nhưng
nếu như hắn đã dám ra tay giết chết Ngu Tuyết Lan, hơn nữa còn là ở trước mắt
bao người, không do dự chút nào giết chết Ngu Tuyết Lan, đã đủ để nói rõ Tề
Minh làm việc quang minh lỗi lạc.”
“Còn nữa.”
“Tề Minh không chỉ là đệ tử chân truyền của Thiên Khải tiên sơn, càng là đệ tử
thân truyền của lão tổ tông Thiên Khải tông Thiên Cơ lão tổ, hiện tại càng là đại
sư huynh của Thiên Cơ nhất mạch vừa mới hưng khởi.”
“Ngươi lại muốn nói Tề Minh là gian tế Ma tông?”
Phùng Tử Mục hừ lạnh một tiếng, “Ngươi cũng không sợ nói xong bị chê cười.”
“Rốt cuộc có phải hay không.”
Phượng Hi tiên tử nhìn thẳng vào Phùng Tử Mục, lạnh giọng nói: “Điều tra
xong rồi sẽ biết thôi, đệ tử thân truyền của ta Ngu Tuyết Lan không thể là gian
tế Ma tông.”
“Phượng Hi tiên tử.”
Miêu Hoành Kiếm cũng nói: “Mặc dù Tề thân truyền làm việc có hơi bốc đồng,
nhưng sao hắn có thể là gian tế Ma tông chứ? Có lẽ là ngươi nghĩ nhiều rồi.”
“Đúng vậy.”
Vi Hoa Đông gật đầu.
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.