Phần Mềm Treo Máy: Ta Bất Tri Bất Giác Liền Vô Địch

Chương 366: Ta Bất Tri Bất Giác Liền Vô Địch - Chương 366 Bảng Thần thông (2)



Tề Minh đang tiếp tục dọc theo phương hướng của Đại Đạo cộng minh đi về

phía trước, lúc hắn đang trên đường, nhờ vào thần thông Cách Hằng Động Kiến,

nhìn thấy Diệp Hàn Phụng.

Lúc này.

Diệp Hàn Phụng rơi vào trong một đóa Sát Kiếp Chi Vân với đường kính đạt

đến mười vạn mét, Cửu thiên huyền băng tản của nàng đã bị phá tan, tình hình

cực kỳ nguy hiểm.

Oành!

Tiếp theo.

Diệp Hàn Phụng thét lớn một tiếng Thần thông: Cửu Thiên Huyền Khí bùng

lên, chặn lại uy năng của Sát Kiếp Chi Vân, bắt được cơ duyên và tạo hóa chứa

đựng trong đó.

“Đi!”

Vào thời khắc cuối cùng.

Nàng phát động lực lượng hư không, nguy hiểm trong nguy hiểm bị Kính hư

không cứu đi, bóng dáng biến mất trong hư không, rời khỏi Tiên Vương động

thiên, đến bên ngoài Tiên Vương động thiên.

Ầm ầm ầm!!!

Nhưng.

Sát Kiếp Chi Vân đường kính mười vạn nổ tung ra, sinh ra động tĩnh vô cùng

kịch liệt, thậm chí dẫn đến phản ứng dây chuyền, khiến cho Sát Kiếp Chi Vân

xung quanh liên tục nổ tung, những bảo vật bên trong đều bị phá hủy.

Ong!!!

Sát kiếp và kiếp khí vô hình giống như sóng ngầm xông đến thân thể Tề Minh,

lại không ảnh hưởng chút nào đến Tề Minh, Kim Thân Vô Cấu vô hiệu tất cả

lực lượng mang tính hủy diệt khủng bố như này.

“Uy lực nổ của Sát Kiếp Chi Vân này thật đúng là khủng bố, thậm chí dẫn đến

phản ứng dây chuyền.”

Tề Minh cảm thán một câu: “Nếu như vùi mình vào trong đó, không có một

chút bản lĩnh đặc biệt, cho dù là đại năng cảnh giới Độ Kiếp sẽ có nguy hiểm

mất mạng, nhưng đối với ta mà nói, giống như một cơn gió nhẹ thổi qua mà

thôi.”

“Sắp đến rồi.”

Tề Minh nhìn về phía trước, ánh mắt sâu xa, tăng nhanh tốc độ, dao động của

Đại Đạo cộng minh ngày càng rõ ràng, hẳn là ở phía trước rồi.

Ong!

Bên ngoài Tiên Vương động thiên.

Diệp Hàn Phụng bị Kính hư không truyền tống từ trong Tiên Vương động thiên

ra, bước chân của nàng lảo đảo, quần áo trên người đều có không ít tổn hại, lộ

ra da thịt trắng như tuyết.

Gương mặt thanh tú trắng bệch.

Pháp lực tiêu hao cực lớn.

Nhưng trên mặt nàng lại tràn đầy hưng phấn và kích động.

Gào! Gào!

Tiếp theo.

Dị tượng xuất hiện.

Có từng đạo từng đọa hào quang xông ra, mỗi đạo hào quang đều là một đạo

phù văn, mà mỗi đạo phù văn đều hiện ra một hình tượng sinh linh thiên địa.

Hổ, báo, sài, lang….

Rắn, trùng, chuột, kiến….

Rồng, phượng, thần, ma…..

Vạn linh vạn tộc thiên hạ.

“Đây là....”

“Pháp môn Hợp đạo! Chủ cấp tiên thành Pháp môn Hợp đạo!”

“Đây….”

Nhìn thấy tình hình như vậy.

Một trăm linh tám vị Tiên Vương Tiên tộc đều lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, ánh mắt

dồn dập rơi trên người Diệp Hàn Phụng, quan sát mấy lần.

“Vậy mà lại là nàng….”

Vẻ mặt Hạ Toàn hết sức khiếp sợ, có chút khó mà tin được.

Ong! Ong!

Cuối cùng.

Các loại dị tượng biến mất toàn bộ.

Từng đạo phù văn dung hợp.

Hình thành: Vạn linh chí tôn chân kinh.

Soạt!

Biến thành một chùm ánh sáng màu sắc, bao lấy một tầng sương mù như hỗn

độn, từ ấn đường của Diệp Hàn Phụng dung nhập vào trong cơ thể nàng.

Ngay sau đó.

Bảng thần thông xuất hiện biến hóa.

Thứ nhất: Đệ tử chân truyền Diệp Hàn Phụng của Linh Lung Tiên Vương, đạt

được Chủ cấp tiên thành pháp môn Hợp đạo: Vạn linh chí tôn chân kinh (Hoàn

chỉnh).

Thứ hai: Đệ tử chân truyền Chu Cửu Linh của Thiên Tinh Tiên Vương, đạt

được thần thông: Pháp thần thông đại tích (Khiếm khuyết).

Thứ ba: Không!

Thứ tư: Không!

.......

“Linh Lung Tiên Vương, chúc mừng chúc mừng.”

“Không tệ, không tệ.”

“Mặc dù không phải là thần thông, nhưng lại là Chủ cấp tiên thành Pháp môn

Hợp đạo, quan trọng nhất là, pháp môn và thần thông đạt được trong Tiên

Vương động thiên, chính là thích hợp với bọn họ nhất.”

“Chúc mừng.”

Sau đó.

Các vị Tiên Vương Tiên tộc dồn dập chúc mừng.

“Ừm.”

Linh Lung Tiên Vương hơi gật đầu, trên mặt cũng hiện lên nụ cười, khá hài

lòng nhìn thoáng qua Diệp Hàn Phụng, sau khi nhìn thấy Diệp Hàn Phụng dung

hợp Vạn linh chí tôn chân kinh, bèn hỏi thẳng: “Diệp Hàn Phụng, bản Tiên

Vương muốn thu ngươi làm đệ tử thân truyền, ngươi có bằng lòng không?”

“Đệ tử Diệp Hàn Phụng, bái kiến sư tôn.”

Diệp Hàn Phụng trực tiếp quỳ xuống hành lễ.

“Tốt lắm, tốt lắm.”

Linh Lung Tiên Vương cười to mấy tiếng, tâm tình trở nên tốt hơn.

“Hừ!”

Huyết Tôn Tiên Vương bực dọc hừ lạnh một tiếng.

“Sư tôn, Nhân sư đệ vẫn chưa ra sao?”

Lúc này.

Diệp Hàn Phụng hỏi thăm một câu.

“Còn chưa ra.”

Linh Lung Tiên Vương lắc đầu, nhìn cửa Tiên Vương động thiên: “Lần này sư

đệ ngươi thế nào cũng sẽ có một màn tạo hóa lớn đang đợi hắn, đây là cơ duyện

của hắn, cũng là kiếp nạn của hắn.”

“Chuyện này….”

Vẻ mặt Diệp Hàn Phụng hơi kinh sợ: “Vậy mà Nhân sư đệ vẫn chưa ra, ngoài

Nhân sư đệ ra, chỉ còn lại Thanh Phong Vũ vẫn chưa ra.”

Trong Tiên Vương động thiên.

Tề Minh đến nơi sâu nhất của Tiên Vương động thiên, hắn tìm được nơi có thể

cùng Tam Thanh Nguyên Anh sản sinh Đại Đạo cộng minh, bây giờ đang ở

trước mặt Tề Minh.

Chính là một tòa cung điện.

Mang đậm phong cách cổ xưa, một tòa cung điện cũ kỹ.

Không hề nguy nga.

Độ cao chỉ khoảng chín mét.

Tòa cung điện này treo ở nơi sâu nhất Tiên Vương động thiên, mà xung quanh

cung điện tràn ngập dày đặc Vô hình sát kiếp và Tịch diệt kiếp khí vô cùng vô

tận.

Hình thành một Kiếp sát chi vân siêu cấp với đường kính hơn trăm vạn mét.

Tòa cung điện này nằm ở vị trí trung tâm.

“Không ngờ ngoài ta ra, lại còn có Tiên tộc khác có thể đến được đây.”

Thanh Phong Vũ đứng trong Tam thiên thanh ti rủ xuống quanh người, che chở

toàn thân, kiếp khí trong Tiên Vương động thiên không thể ảnh hưởng đến hắn,

toàn bộ bị ngăn cách bên ngoài.

“Thanh Phong Vũ sư huynh.”

Ánh mắt Tề Minh rơi trên người Thanh Phong Vũ, đang đánh giá đối phương,

trong lòng cũng hơi bất ngờ và ngạc nhiên, không ngờ đến sẽ gặp được Thanh

Phong Vũ ở đây.

“Nhân Bảo Kỳ.”

Thanh Phong Vũ đánh giá Tề Minh từ trên xuống dưới mấy lần: “Khoảng thời

gần đây, chuyện về ngươi, quả thực loan truyền ở Vạn Tiên Sơn, ta cũng từng

nghe đến ngươi.”

“Vậy thì thật đúng là vinh hạnh của ta.”

Tề Minh nói.

“Ha ha.”

Thanh Phong Vũ cười nhẹ một tiếng: “Ngươi không phải khiêm tốn như vậy,

trên Cửu Thái Sắc Quang Lộ, ngươi nhiều lần ra tay, nhưng chưa từng bước ra

Cửu Thái Sắc Quang Lộ, lại có thể giơ tay lấy được không ít thứ.”

“Bởi vậy có thể thấy.”

“Đây không chỉ là điều mà vận khí tốt là có thể giải thích được.”

Thanh Phong Vũ tiếp tục nói: “Đúng thật là ta không có đoán sai, trong tất cả

Tiên Vương chân truyền, cũng chỉ có mình ngươi có thể lọt vào mắt ta.”

“Đa tạ sự khen ngợi của Thanh Phong Vũ sư huynh.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.