Phần Mềm Treo Máy: Ta Bất Tri Bất Giác Liền Vô Địch

Chương 388: Ta Bất Tri Bất Giác Liền Vô Địch - Chương 388 Xây dựng Hỗn Độn Tiên Sơn



Tiến tới.

Ở vị trí cuối cùng.

Lại xuất hiện một vị trí trống.

Vị trí này đại diện cho vị trí của Tiên Vương Tôn sư một trăm lẻ chín.

Chỉ là.

Vị trí Tiên Vương Tôn sư thứ một trăm lẻ chin lại vô cùng mơ ảo, không chân

thật, chỉ một danh hiệu mà thôi, không có lực lượng chân chính.

Nhưng như vậy đã đủ rồi.

Ông!

Ngay sau đó.

Trung Ương Thần Sơn thông qua vị trí trống của Tiên Vương Tôn sư một trăm

linh chin, tách ra một luồng lực lượng bổn nguyên, sai đó diễn hóa thành một

tấm Tiên Vương Tôn sư lệnh.

“Qua.”

Đệ Nhất Tiên Vương chỉ ngón tay phải.

Xoạt!

Tấm Tiên Vương Tôn sư lệnh vừa mới hình thành xé không khi bay ra, trực tiếp

hướng về phía Tề Minh, Tề Minh nhanh chóng vươn tay ra, nhận lấy Tiên

Vương Tôn sư lệnh cầm trong tay.

“Nhân Bảo Kỳ, cấp tốc luyện hóa.”

Đệ Nhất Tiên Vương nói: “Rót ấn ký và pháp lực của ngươi vào trong, cứ như

vậy, ngươi sẽ nắm giữ Tiên Vương Tôn sư lệnh, bước đầu nắm giữ danh hiệu và

quyền lực của Tiên Vương Tiên tộc.”

“Dĩ nhiên.”

“Ngươi muốn phát huy công năng đích thực của Tiên Vương Tôn sư lệnh,

ngươi còn cần tăng tu vi lên tới trình độ Tiên Vương Tôn sư, như vậy, ngươi

mới là Tiên Vương Tiên tộc danh xứng với thực.”

“Vâng.”

Tề Minh hít sâu một hơi, hắn nhìn Tiên Vương Tôn sư lệnh trong tay, trong lòng

kinh ngạc, ban đầu hắn chỉ muốn lẻn vào, tiến nhập Tiên Vương động thiên, thu

được Đại đạo pháp môn mong muốn.

Kết quả.

Tề Minh đã đạt được mục đích.

Không chỉ có như vậy.

Tề Minh còn biết được hết thảy chân tướng phía sau.

Càng khó có thể tin được là.

Hắn lập tức sẽ trở thành Tiên Vương Tôn sư thứ một trăm linh chín.

Vốn chỉ muốn nằm vùng trong Tiên tộc.

Kết quả...

Một trăm năm sau.

Thành Tiên Vương Tiên tộc?

Bây giờ tìm ai để nói chứ?

Tề Minh trong lòng mặc dù có chút cảm khái, nhưng động tác trong tay cũng

không chậm đi, hắn sau khi lấy được Tiên Vương Chi Tôn lệnh, lập tức ngồi

khoanh chân, bắt đầu bắt tay vào luyện hóa Tiên Vương Chi Tôn lệnh trong tay.

Ù! Ù!

Tề Minh vận chuyển pháp lực, rót vào Tiên Vương Chi Tôn lệnh, đem ấn ký

pháp lực của bản thân dung nhập vào trong đó, khắc lên lạc ấn thuộc về mình,

coi như là đã luyện hóa rồi.

Vù! Vù!

Tiên Vương Chi Tồn lệnh chợt lóe lên hào quang, trong vòng không quá nửa

giờ, Tề Minh cũng đã thành công khắc lên lạc ấn pháp thuật thuộc về mình,

Tiên Vương Chi Tôn lệnh là vật chết, cũng không phải vật sống, cho nên căn

bản là không cách nào phân biệt được pháp lực của Tề Minh không phải là pháp

lực của Tiên tộc.

Huống chi.

Cho dù là các Tiên Vương Tiên tộc chung quanh cũng nhìn không ra thân phận

thật sự của Tề Minh.

Sau khi luyện hóa thành công.

Tiên Vương Chi Tôn lệnh đã xuất hiện một ít biến hóa, mặt chính diện xuất hiện

tương ứng với phù văn thể: Hỗn Độn Tiên Vương lệnh, ở phía sau xuất hiện

một đoàn hỗn độn, trong hỗn độn đứng một pho tượng vô thượng.

Đã tiến hóa thành tôn lệnh Tiên Vương độc nhất vô nhị của Tề Minh.

Vù!

Hỗn Độn Tiên Vương lệnh hóa thành một đạo lưu quang đa sắc màu, rơi vào

trên mu bàn tay phải của Tề Minh, biến thành một đạo lệnh bài ấn ký hình thoi.

Thời gian này.

Tề Minh đã có thể cảm giác được, hắn có thể thông qua Hỗn Độn Tiên Vương

lệnh, ra vào bất cứ nơi nào ở Trung ương giới. Trong bóng tối, còn có thể thông

qua Hỗn Độn Tiên Vương lệnh cảm giác được toàn bộ Trung Ương Thần Sơn

đại trận.

Hóa ra.

Tề Minh hiện tại quả thật đang ở trên đỉnh núi Thần Sơn Trung Ương, nghi

hoặc lúc trước của hắn đã có được đáp án, hơn nữa Thần Sơn Trung Ương thật

sự là rất cao, cơ hồ là chống đỡ thiên cùng địa của Huyền Giới.

Cho nên.

Đỉnh núi đã vượt qua tầng Tịch Diệt, đi tới tâng Hư Không, tầng Hư Không đã

là tầng ngoài cùng của Huyền Giới, nếu mà lại hướng lên trên, sẽ thật sự tiến

vào Hư Không Vũ Trụ.

Nói chung.

Vực Ngoại Thiên Ma đại bộ phận đều hoạt động ở tâng Kiếp Diệt và tầng Tịch

Diệt, chỉ có rất ít một bộ phận Vực Ngoại Thiên Ma, thực lực cực kỳ cường đại,

mới có thể đi tới tầng Hư Không. Ở giữa tầng Hư Không, ẩn chứa hư không

trong không gian vũ trụ. Đối với Vực Ngoại Thiên Ma mà nói, nếu như có thể

luyện hóa, sẽ rất có lợi.

Hơn nữa.

Tề Minh sau khi luyện hóa Tiên Vương Chi Tôn lệnh, bên trong Tiên Vương

Chi Tôn lệnh có rất nhiều sự việc liên quan trực tiếp đến toàn bộ Tiên tộc, cho

nên, đối với Tề Minh mà nói, toàn bộ Tiên tộc về cơ bản là không có bí mật gì

đáng kể.

Hắn thậm chí có thể mượn Tiên Vương Chi Tôn lệnh điều động một bộ phận

lực lượng và tài nguyên của Tiên tộc.

“Rất tốt.”

Đệ Nhất Tiên Vương hài lòng gật đầu, nói: “Không hổ là Tiên tổ chi tư, lúc

trước chúng ta luyện hóa Tiên Vương Tôn lệnh, thời gian lài nhất là dùng đến

vài ngày, cho dù là dùng thời gian ngắn nhất, cũng phải nửa ngày.”

“Không thể ngờ.”

“Ngươi thế nhưng chỉ cần trong vòng nửa giờ, đã thành công khắc pháp lực của

mình vào ấn ký, luyện hóa Tiên Vương Chi Tôn lệnh.”

“Đa tạ Đệ Nhất Tiên Vương khen ngợi.”

Tề Minh nói.

“Quả thật.”

“Lúc trước ta dùng ba ngày để luyện hóa Tiên Vương Chi Tôn lệnh, mà lúc ấy,

ta chính là cảnh giới Độ Kiếp.”

“Không hổ là Tiên tổ chi tư.”

Các vị Tiên Vương Tiên tộc cảm khái vài câu.

“Nhân Bảo Đồn.”

Linh Lung Tiên Vương đi tới, xuất hiện trước mặt Tề Minh, ngữ khí có chút

cảm thán, vẻ mặt cực kỳ hài lòng, “Vốn dĩ ta còn muốn thu ngươi làm đệ tử

thân truyền, hiện tại xem ra, căn bản là không cần, ngươi đã luyện hóa Tiên

Vương Chi Tôn lệnh, có được danh hiệu cùng với quyền lực của Hỗn Độn Tiên

Vương, cơ hồ đã có thể ngang hàng với ta.”

“Sư tôn.”

Tề Minh cúi đầu hành lễ, ngữ khí cung kính, phát ra từ tận đáy lòng, “Một ngày

làm thầy, cả đời làm cha, mặc kệ là lúc nào, đệ tử vĩnh viễn là đệ tử của ngài, sư

tôn vĩnh viễn là sư tôn của đệ tử, chỉ có điểm này, là sự thật vĩnh viễn không thể

thay đổi.”

“Nếu như không có sư tôn dạy dỗ cũng như hộ đạo, đã không có đệ tử của hôm

nay, đệ tử nhất định vĩnh viễn ghi nhớ lời dạy và ân tình của sư tôn, vĩnh viễn

không quên.”

“Ha ha ha…”

Linh Lung Tiên Vương cười to, tâm trạng vô cùng tốt, vỗ vỗ bả vai Tề Minh,

thần tình cảm khái, “Hài tử tốt, hài tử tốt, vi sư quả thật không nhìn lầm ngươi.”

Và sau đó.

Một trăm lẻ tám vị Tiên Vương Tiên tộc cùng ra tay, làm cho cửa của Tiên

Vương động thiên một lần nữa đóng lại, môn hộ chậm rãi ẩn vào trong sương

mù hỗn độn mông lung biến mất.

“Trở về.”

Vù! Vù! Vù!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.