Phần Mềm Treo Máy: Ta Bất Tri Bất Giác Liền Vô Địch

Chương 390: Ta Bất Tri Bất Giác Liền Vô Địch - Chương 390 Tìm đến tận cửa



Tề Minh không hề giải thích gì, chỉ là một tiếng trách mắng, tay phải một

chưởng đánh xuống, trong lòng bàn tay, không khí bao vây hỗn độn, biến thành

một ấn chưởng.

Bang!

“A!!!”

Vị Tiên Vương chân truyền này đã kêu thảm thiết, toàn thân dưới linh khí hỗn

độn, biến thành tro bụi, bị nghiền nát hoàn toàn, xác chết không còn tồn tại.

Khoảnh khắc này.

Tất cả những người của Tiên tộc đang có mặt đều im lặng, kinh ngạc nhìn Tề

Minh.

Không có nhiều lời.

Đã giết rồi!

Quả thật căn bản là không cần đi điều tra, vị này ở trong yến hội cố ý quấy rối

chính là một vị đệ tử chân truyền của Huyết Tôn Tiên Vương, hắn chính là nhận

lệnh của Huyết Tôn Tiên Vương, mới có thể hỏi ra những lời kia.

Nếu không.

Sao hắn dám làm thế.

Mục đích của Huyết Tôn Tiên Vương cũng rất đơn giản.

Hắn chính là đang cố ý làm vậy.

Chính là vì cố ý vào ngày này làm xấu mặt Tề Minh một chút, để giải toả

chuyện không vui trong lòng hắn, nhưng mà, Huyết Tôn Tiên Vương không ngờ

tới, Tề Minh lại ở trước mặt nhiều người của Tiên tộc như vậy, còn có nhiều

Tiên Vương như vậy đang nhìn, một cái tát đánh chết đệ tử chân truyền của hắn

tại chỗ.

Sát tâm như vậy thật sự là quá nặng.

Hơn nữa.

Phong cách hành sự thay đổi rất nhiều so với trước đây.

Trở nên bá đạo như vậy.

Càng không nói tình cảm.

Chỉ có điều.

Huyết Tôn Tiên Vương cũng không nghĩ xem.

Giữa hắn và Tề Minh, làm sao còn có tình cảm gì để nói.

“Khốn nạn!”

Huyết Tôn Tiên Sơn.

Trên đỉnh núi.

Có một tòa các lầu cao chín tầng, rộng lớn, tráng lệ nguy nga, có khí thế cực kỳ

uy nghiêm, mây mù lượn lờ, huyết quang cuồn cuộn.

Bên trong các lầu truyền ra tiếng quát lớn phẫn nộ của Huyết Tôn Tiên Vương.

“Hay cho một Hỗn Độn Tiên Vương.”

Huyết Tôn Tiên Vương ánh mắt âm trầm, “Chẳng qua là vừa mới trở thành đệ

nhất của một trăm lẻ chín vị Tiên Vương chi tôn”, hơn nữa còn là một Tiên

Vương chi tôn không có thực lực, danh không xứng thực, chỉ là có chút danh

hiệu cùng quyền lực mà thôi.”

“Dám ở trước mặt nhiều Tiên tộc cùng Tiên Vương như vậy, đánh chết tại chỗ

đệ tử chân truyền của bổn Tiên Vương, bản Tiên Vương nếu không tức giận,

chẳng lẻ xem bổn Tiên Vương là bùn nặn sao?”

Ầm ầm!

Lời vừa dứt lời.

Huyết Tôn Tiên Vương bước ra từng bước, hóa thành một đạo huyết quang, lao

ra khỏi Huyết Tôn lâu các, đi về phía Hỗn Độn tiên sơn.

“Sư tôn ngài ấy…”

“Ai…”

“Hỗn Độn Tiên Vương như mặt trời ban ngày, sư tôn thật sự là không nên khiêu

khích vào thời điểm này đâu.”

“Đây còn không phải là bởi vì Viên Thanh Vũ sư tỷ chết trong tay Hỗn Độn

Tiên Vương sao? Nay lại có thêm một sư đệ bị Hỗn Độn Tiên Vương đánh chết

tại chỗ, sư tôn làm sao có thể mặc kệ?”

“Hy vọng sẽ không xảy ra xung đột quá lớn.”

Giữa Huyết Tôn Tiên Sơn.

Các vị đệ tử Tiên tộc của Huyết Tôn Tiên Vương ngược lại có chút cảm khái.

Ngữ khí lại có chút lo lắng.

Mà trong lúc này.

Nếu như cường giả nắm giữ Thiên Cơ chi đạo quan sát toàn bộ Huyết Tôn Tiên

Sơn, sẽ phát hiện, thiên địa sát khí lưu chuyển, từ bốn phương tám hướng hội tụ

mà đến, bao phủ toàn bộ Huyết Tôn Tiên Sơn, sinh ra đủ loại hiện tượng.

Rõ ràng.

Thiên địa đại kiếp sắp tới, toàn bộ Huyền Giới thiên địa tràn ngập sát khí vô

cùng vô tận, Huyết Tôn Tiên Vương trong lúc bất tri bất giác, đã nói thế, bị

thiên địa sát khí ảnh hưởng.

Huyết Tôn Tiên Sơn cách Hỗn Độn Tiên Sơn cũng không gần, nhưng với tu vi

và tốc độ của Huyết Tôn Tiên Vương, trong nháy mắt mà thôi, đã tới Hỗn Độn

Tiên Sơn.

Vù! Vù! Vù!!!

Chỉ thấy.

Huyết Tôn Tiên Vương xuất hiện trên bầu trời Hỗn Độn Tiên Sơn, hắn đứng

trên bầu trời, hai tay chắp sau lưng, quanh thân huyết quang cuồn cuộn, ở phía

sau hắn, diễn ra dị tượng huyết hải.

“Huyết tôn Tiên Vương.”

“Tại sao hắn ta lại đến vào lúc này?”

“Khí thế khi tới rất mãnh liệt.”

“Không giống như có chuyện tốt gì.”

“......”

Các vị Tiên tộc nghị luận.

“Hắn là tới để vấn tội.”

Vĩnh Tịch Tiên Vương nói.

“Hỗn Độn Tiên Vương.”

Ánh mắt Huyết Tôn Tiên Vương nhìn thẳng vào chính yến hội, Tề Minh được

vạn người chú ý, ánh mắt có chút lạnh lùng, trầm giọng quát lớn: “Ngươi vì sao

phải đánh chết tại chỗ đệ tử chân truyền của bổn Tiên Vương? Cho dù đệ tử

chân truyền của bổn Tiên Vương có sai, cũng không đến mức phải chết, hành vi

của ngươi như vậy, có phải quá bá đạo, quá vô tình, quá máu lạnh rồi không?”

“Hay là nói.”

“Ngươi vừa mới trở thành đệ nhất trăm lẻ chín vị Tiên Vương chi tôn, làm cho

ngươi nổi lên lòng kiêu căng, trở nên không coi ai ra gì rồi, căn bản cũng không

có để bổn Tiên Vương vào mắt?”

“Huyết Tôn Tiên Vương.”

Tề Minh ngược lại không hề động đậy, đối mặt với uy thế của Huyết Tôn Tiên

Vương, hắn quả thật cảm nhận được áp lực rất lớn, nhưng cũng không kiêu

không hèn, hỏi thẳng: “Ngươi muốn thế nào?”

“Tiếp bổn Tiên Vương một chưởng, việc này một gạch xóa bỏ.”

Huyết Tôn Tiên Vương trầm giọng nói.

“Không thể.”

Tề Minh còn chưa nói gì, Linh Lung Tiên Vương đã đứng dậy trước một bước,

hắn đứng ở bên cạnh Tề Minh, thế đối với Huyết Tôn Tiên Vương, trầm giọng

quát: “Huyết Tôn Tiên Vương, ngươi có còn cần danh dự nữa hay không?

Ngươi có tu vi gì, Hỗn Độn Tiên Vương là tu vi gì? Chênh lệch tu vi cực lớn

như vậy, ngươi lại muốn Hỗn Độn Tiên Vương chịu của ngươi một chưởng?”

“Một chưởng này do bổn Tiên Vương tiếp.”

Linh Lung Tiên Vương nói.

“Huyết Tôn Tiên Vương, tu vi của ngươi quả thật vượt qua Hỗn Độn Tiên

Vương nhiều lắm, Hỗn Độn Tiên Vương làm sao có thể tiếp được một chưởng

này của ngươi? Đến lúc đó, cho dù không chết cũng phải trọng thương.”

“Đúng vậy.”

“Như vậy cũng không được.”

Chung quanh.

Lại có các vị Tiên Vương nói.

“Linh Lung Tiên Vương!”

Vẻ mặt Huyết Tôn Tiên Vương càng thêm âm trầm phẫn nộ.

“Hừ!”

Linh Lung Tiên Vương hừ lạnh một tiếng, căn bản không sợ, đối thế trực diện

với Huyết Tôn Tiên Vương, khí thế đối đầu của hai vị Tiên Vương Tiên tộc,

sinh ra đủ loại phong bạo cùng dị tượng.

“Sư tôn.”

Lúc này.

Tề Minh mở miệng nói: “Chuyện này vẫn là phải giải quyết, nếu Huyết Tôn

Tiên Vương đã nói, chỉ cần bổn Tiên Vương nhận một chưởng này của hắn, tất

cả mọi chuyện tự nhiên một gạch xóa bỏ.”

“Vậy thì, bổn Tiên Vương ngược lại nguyện ý tiếp nhận một chưởng này của

Huyết Tôn Tiên Vương.”

“Chuyện này…”

Linh Lung Tiên Vương sửng sốt.

“Quá bốc đồng.”

“Ai…”

“Đúng là quá bồng bột rồi.”

“Hỗn Độn Tiên Vương lựa chọn như vậy là tự mình tìm tội rồi.”

“Lấy thực lực của Huyết Tôn Tiên Vương, cho dù hắn không phải toàn lực ra

tay, Hỗn Độn Tiên Vương cũng không có khả năng ngăn trở, đến lúc đó, nhất

định sẽ bị đánh thành trọng thương, mặt mũi mất hết.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.