Phần Mềm Treo Máy: Ta Bất Tri Bất Giác Liền Vô Địch

Chương 505: Ta Bất Tri Bất Giác Liền Vô Địch - Chương 505 Phân chia Tiên cảnh



Bởi vì Tề Minh biến hóa thành thân thể phụ nữ, cho nên lúc ban đầu hơi có chút

không được tự nhiên, tốn một ít thời gian mới xem như làm quen được với sự

thay đổi của thân thể.

Soạt! Soạt! Soạt!

Có ba bóng dáng phá không bay đến, hai nam một nữ, đứng ở trước mặt Tề

Minh, bọn họ giống với Niệm Kiều Kiều, đều là đệ tử của Nguyên Thủy ma

tông.

“Niệm sư muội.”

“Ngươi đây là…”

“Vừa rồi đã xảy ra chiến đấu à?”

Ba tên đệ tử của Nguyên Thủy ma tông trước mặt này hỏi.

“Đúng vậy.”

Tề Minh cười khẽ, ngụy trang thành cách thức nói chuyện của Niệm Kiều Kiều:

“Đáng tiếc, vừa rồi không thể kiềm lực, đánh nát thi thể, bằng không lại là một

tài liệu tốt để luyện chế Tiên Ma Khôi Lỗi.”

“Khụ khụ…”

Ba tên đệ tử Nguyên Thủy ma tông này ho nhẹ, không nói thêm gì, chỉ là ánh

mắt nhìn quanh bốn phía, nhìn thấy hết dấu vết chiến đấu, cũng không có nghi

ngờ gì.

“Niệm sư muội không có chuyện gì là tốt rồi.”

Tên nam tử tóc đỏ trong đó nói.

“Vậy sư huynh sư tỷ, sư muội ta về trước đây, còn phải trở về phục mệnh đó.”

Tề Minh bắt chước giọng điệu nói chuyện của Niệm Kiều Kiều.

“Sư muội xin cứ tự nhiên.”

Ba tên đệ tử Nguyên Thủy ma tông nói.

Soạt!

Thân thể Tề Minh hóa thành vệt sáng, phá không rời khỏi, nhanh chóng rời đi,

trong nháy mắt, bóng dáng đã biến mất ở phía xa, ba tên đệ tử Nguyên Thủy ma

tông cũng không nảy sinh bất cứ nghi ngờ gì với Tề Minh.

Với tu vi của bọn họ, hoàn toàn không nhìn thấu thần thông của Tề Minh.

“Một nghìn năm trước Niệm sư muội nhận nhiệm vụ ẩn nấp, hiện giờ đột nhiên

quay về Nguyên Thủy ma tông, đây là nhiệm vụ có tiến triển gì hay là bại lộ

rồi?”

Nam tử tóc đỏ kia suy nghĩ nói.

“Ha ha.”

Một người thanh niên tóc đen khác cười lạnh lẽo vài tiếng: “Theo ta thấy chắc

chắn là nàng bại lộ rồi, bằng không nàng làm sao có thể trở lại Nguyên Thủy ma

tông chứ?”

“Hơn nữa vừa rồi còn bùng nổ chiến đấu, dự đoán là bị đuổi giết đến nơi này.”

“Được rồi.”

Nữ tử tóc xanh cuối cùng kia trầm giọng nói: “Các ngươi thảo luận những thứ

này lại có thể có ích lợi gì? Vẫn là nên hoàn thành nhiệm vụ tuần tra hôm nay

cho tốt đi đã.”

Hình ảnh thay đổi.

Sau khi Tề Minh biến thành Niệm Kiều Kiều, đương nhiên là thừa kế thận phận

của Niệm Kiều Kiều ở Nguyên Thủy ma tông, căn cứ vào tin tức do thôi diễn

thu hoạch được, Tề Minh đi tới động phủ của Niệm Kiều Kiều ở Nguyên Thủy

ma tông.

Đúng là một ngọn núi cao ba trăm mét.

Thời gian trôi qua nghìn năm.

Niệm Kiều Kiều vì tránh cho nhiệm vụ ẩn nấp bại lộ, cho nên nàng rất ít trở lại

Nguyên Thủy ma tông, nhưng động phủ của nàng vẫn được đám nô bộc của

nàng quản lý gọn gàng ngăn nắp.

Tạm thời mà nói.

Trước hết Tề Minh chỉ có thể dùng thân phận của Niệm Kiều Kiều ở Nguyên

Thủy ma tông hoạt động, đợi cho tất cả trở nên yên ổn, lại tìm cơ hội rời khỏi

Ma Vực của Nguyên Thủy ma tông.

Khôi Nô Phong.

Đỉnh núi.

Có một cung điện không lớn không nhỏ, phong cách cổ xưa tự nhiên, không có

đồ trang trí gì quá mức lòe loẹt, nhưng mà toàn thể đều là màu máu đen, ma khí

dày đặc.

“Chủ nhân.”

“Cung nghênh chủ nhân trở về.”

“Chủ nhân…”

Tề Minh vừa đến nơi, cửa lớn của tòa động phủ này mở ra, một nam nô sắc đẹp

tuấn tú bước ra từ bên trong, âm nhu giống như phụ nữ, ăn mặc trang điểm xinh

đẹp.

Hiển nhiên.

Niệm Kiều Kiều nuôi không ít nam nô tuấn tú bên trong động phủ của chính

mình.

“Đây thật sự là…”

Trong lòng Tề Minh nhíu mày, tuy rằng đã sớm thông qua thôi diễn thần thông

biết được việc này từ trước, nhưng sau khi tận mắt nhìn thấy vẫn là có thút chán

ghét, hắn vốn muốn trực tiếp đập chết những nam nô này, để khỏi bẩn hai mắt

của mình.

Nhưng mà vì tránh bại lộ thân phận, thậm chí bị đệ tử của Nguyên Thủy ma

tông phát hiện ra điểm không thích hợp, Tề Minh đành phải tạm thời thu lại sát

ý trong lòng.

“Tránh ra.”

Tề Minh phất tay, trầm giọng quát những nam nô này lùi lại: “Thời gian kế tiếp

ta phải bế quan, không có chuyện gì thì không được tới quấy rầy ta.”

“Vâng, chủ nhân.”

“Tuân lệnh, chủ nhân.”

“Chủ nhân có gì phân phó, xin lập tức nói cho chúng ta biết, gần đây chúng ta

lại phát hiện ra một loại kỹ xảo đặc biệt, nhất định sẽ làm cho chủ nhân hết sức

vừa lòng.”

Vẻ mặt của những nam nô này rất quyến rũ.

“Cút.”

Tề Minh hừ lạnh.

“Vâng, vâng.”

“…”

Những nam nô này bị hoảng sợ, sắc mặt tái nhợt rời khỏi.

“Hừ…”

Tề Minh xoa xoa ấn đường: “Tiếp tục như vậy không thể được, thân phận Niệm

Kiều Kiều này chỉ có thể làm thân phận chuyển tiếp tạm thời, phải mau chóng

đổi một thân phận.”

Trong nháy mắt.

Ba ngày sau.

Tề Minh vẫn luôn bế quan trong động phủ của Niệm Kiều Kiều, thật ra là đang

nghiền ngẫm tất cả tin tức và tình báo thu hoạch được trên người Niệm Kiều

Kiều.

Đầu tiên.

Về Nguyên Thủy ma tông.

Nguyên Thủy ma tông là Ma tông mạnh mẽ nhất trong Đệ Nhất Thượng Giới:

Cửu Châu Cảnh, hơn nữa lão tổ tông cung phụng là Nguyên Thủy Thiên Tôn,

mỗi một đệ tử gia nhập vào Nguyên Thủy ma tông đều phải tuyên thệ trước pho

tượng của Nguyên Thủy Thiên Tôn.

Tề Minh suy tính nói: “Còn có, toàn bộ Nguyên Thủy ma tông chia thành: một

trăm lẻ tám mạch, mỗi một mạch đều có một Mạch chủ, mỗi một Mạch chủ đều

có cảnh giới Tiên Vương Thượng Giới.”

“Về phần ở trên Mạch chủ.”

“Cấp độ của Niệm Kiều Kiều quá thấp, nàng hoàn toàn không biết, lúc ta thôi

diễn đề cập đến cấp độ này cũng bị sương mù bao phủ, không nhìn được cái gì,

vô cùng mơ hồ.”

“Ở bên trong Thượng Giới.”

“Hiện giờ ta biết được, cũng chỉ là phạm vi cấp độ Tiên cảnh này, bên trong cấp

độ Tiên cảnh, từ thấp đến cao được phân chia: Tiên Nhân, Chân Tiên, Huyền

Tiên, Thái Ất Huyền Tiên, Kim Tiên, Đại La Kim Tiên, Tiên Vương Thượng

Giới.”

“Mỗi một tầng cảnh giới lại chia thành ba giai đoạn nhỏ sơ trung hậu kỳ.”

“Trong đó Tiên Nhân là thấp nhất.”

“Trên cơ bản.”

“Ở bên trong Thượng Giới, Tiên Nhân có thể thấy được khắp nơi, nằm ở cấp độ

thấp nhất, Tiên Vương Thượng Giới đã đứng ở đỉnh cao của phạm vi cấp độ

Tiên cảnh này.”

“Vượt qua Tiên Vương Thượng Giới, vậy hơn hẳn phạm vi cấp độ Tiên cảnh

này, đạt tới một trình độ tiếp theo khác, hiện giờ ta còn không rõ ràng lắm.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.