Phần Mềm Treo Máy: Ta Bất Tri Bất Giác Liền Vô Địch

Chương 545: Ta Bất Tri Bất Giác Liền Vô Địch - Chương 545 Trấn áp Kim Tiên



“Lão tổ.”

Thái Ất Huyền Tiên của Cổ Tiên tông dò hỏi: “Chúng ta có nên ra tay không?”

“Cổ Ma Kim Tiên làm việc tàn nhẫn lại vô tình, cho dù không phải đại ma đầu

của Ma Tông nhưng tất cả hành động của hắn đã sớm tạo thành nghiệp chướng

nặng nề. Lúc trước vì luyện chế một kiện Ma bảo cường đại mà hủy diệt một

tòa tiên thành, dẫn đến hàng trăm vạn sinh tinh tử vong.”

“Đúng vậy.”

“Nếu như lần này lại để cho Cổ Ma Kim Tiên thành công thì sau này sợ là sẽ lại

xuất hiện loại thảm kịch thế này.”

Thái Ất Huyền Tiên khác của Cố Tiên tông cũng nói.

“Không vội.”

Thanh Y lão tổ nói: “Cứ để cho vị Cổ Ma Kim Tiên này thăm dò thử xem lại

lịch vị chủ nhân của biệt viễn kia. Hơn nữa, Kim Tiên lão tổ của Tam đại thế lực

hạng nhất khác cũng có mặt rồi, bọn hắn cũng không có ý muốn xuất thủ, chỉ là

các ngươi không biết mà thôi.”

“Cái này…”

“Lão tổ, ngài là nói Ngân Sí Dạ Xoa tộc, Tử Phủ môn, còn có Kim Tiên lão tổ

của Phong gia cũng tới?”

“Hay thật.”

“Vậy mà ở đây lại tụ tập nhiều cường giả như vậy.”

Trong lòng ba vị Thái Ất Huyền Tiên của Cổ Tiên tông rất là rung động.

“Ha ha ha…”

Cổ Ma Kim Tiên liên tục cười to, khí thế của hắn càng bá đạo, vô cùng cường

thế, càn quét bốn phía, “Trên trời dưới đất, ai có thể ngăn ta? Ai có thể ngăn

ta?”

“Ta chính là vô địch! Chính là vô địch!”

“Chỉ cần lấy được hạt sen Công Đức Khí Vận Kim Liên rồi luyện thành Công

Đức Khí Vận Kim Đan cửu phẩm là ta có thể thu được đủ phúc vận, triệt tiêu

Thiên Nhân Ngũ Suy, thậm chí là càng tiến thêm một bước, phá rồi lại lập, có

được khả năng đặt chân đến Đại La Kim Tiên.”

“Ha ha.”

Thanh y lão tổ nghe được lời Cổ Ma Kim Tiên nói, nhịn không được cười lạnh

mấy tiếng, ngữ khí mỉa mai, lắc đầu. Hắn không chủ động hiện thân, “Chỉ bằng

một mình lão ngoan đồng sắp phải đối mặt với thiên ngân ngũ suy như ngươi

mà cũng muốn bước vào cấp bậc Đại La Kim Tiên? Thật sự là quá buồn cười.”

“Cổ Ma Kim Tiên.”

Trong một không gian khác.

Có một thân ảnh gầy gò nhưng mạnh mẽ rắn rỏi.

Trên mặt hắn đeo một chiếc mặt nạ màu bạc nửa mặt, sau lưng mọc thêm hai cái

cánh màu bạc, quanh thân có ánh sáng màu bạc của phù văn lưu chuyển, tất cả

những phù văn màu bạc này đều dùng pháp tắc chi lực ngưng tụ, có thể nói là

huyền bí vô cùng.

Hiển nhiên.

Hắn chính là Kim Tiên lão tổ của Ngân Sí Dạ Xoa tộc Ngân Vô Linh.

“Một lão già sống dở chết dở lại còn dám kiêu ngạo như vậy, còn muốn trở

thành Đại La Kim Tiên? Đang nằm mơ à? Nếu như không phải là muốn giữ

ngươi lại để dò xét thử xem lai lịch của chủ nhân ngôi biệt viện này thì ta đã

sớm ra tay chém chết ngươi tại chỗ rồi.”

Ngân Vô Linh trầm giọng nói.

Mặt khác.

Ngoài trừ Thanh y lão tổ của Cổ Tiên tông cùng với Ngân Sí Dạ Xoa tộc Ngân

Vô Linh thì thật ra vẫn còn hai vị Kim Tiên lão tổ khác, bọn họ đều che dấu

hành tung, không hiện thân ra ngoài.

Bọn hắn theo thứ tự là Tử Phủ môn Đường Thanh Liên cùng với Phong gia

Phong Đạo Lâm.

“Không vội không vội.”

Đường Thanh Liên chắp hai tay sau lưng, ở mi tâm của hắn có một đóa ấn ký

Thanh Liên nổi bật. Đây là vì hắn đã tu luyện Tử Phủ Thần Thông Thuật đến

Áo Nghĩa cao nhất, mở ra một tỏa Tử Phủ Thanh Liên Đạo Cung.

Đủ để trấn giết tất cả kẻ địch.

“Cứ để cho Cổ Ma Kim Tiên phách lối thêm một lúc nữa.”

Đường Thanh Liên thản nhiên nói: “Vốn chỉ là một lão gia hỏa sắp chết trong

lần kiếp nạn này thôi, chịu đựng Thiên Nhân Ngũ Suy lâu như vậy, cũng sớm

phải chết rồi.”

“Ngược lại ta rất tò mò, chủ nhân ngôi biệt viện này, có thể bày ra được một đại

trận huyền ảo như thế, nhất định là có lai lịch bất phàm, không bình thường.

“Hơn nữa.”

“Hắn còn trắng trợn giết mấy vị Huyền Tiên cùng với Thái Ất Huyền Tiên của

Tử Phủ môn, còn có cả Ngân Sí Dạ Xoa tộc cùng với Phong gia. Đây là hoàn

toàn không để thế lực tam đại nhất lưu của Cổ Tiên thành vào trong mắt.”

“Đến ngay cẩ Cổ Tiên tông cũng không dám kiêu ngạo như thế.”

“Cho nên mới nói.”

“Ta ngược lại muốn tận mắt nhìn thấy chủ nhân của ngôi biệt viện này có bao

nhiêu bản lĩnh.”

“Tòa đại trận này…”

Ngược lại Phong Đạo Lâm càng thêm chú ý tới chỗ Tề Mình bố trí Tiểu Tru

Thiên Tinh đại trận, chỉ cẩn thận nhìn nhiều vài lần liền có một loại cảm giác

chóng váng hoa mắt, khiến cho hắn sinh lòng kính sợ, càng phát hiện ra chỉ

nhân ngôi biệt viện này rất không đơn giản, không thể dễ dàng đắc tội.

Hơn nữa.

Cho dù chủ nhân của ngôi biệt viện này có giết Thái Ất Huyền Tiên của Phong

gia bọn họ thế nhưng trong lòng Phong Đạo Lâm lại không muốn đối địch với

chủ nhân của biệt viện này, tốt nhất là có thể hóa giải cái ân oán này.

Ông!

Vào lúc này.

Lúc này Tề Minh mới chuẩn bị chủ động hiện thân.

“Đại La Kim Tiên?”

Tề Minh đứng dậy, có một cỗ lực lượng vô hình lấy hắn làm trung tâm, khuếch

tán về bốn phía, cửa phòng biệt viện tự động mở ra, uy áp như có như không.

Sau đó.

Giọng nói của Tề Minh truyền ra, ngữ khĩ bình thản nhưng lại có một loại khinh

miệt. Đây chính là giễu cợt Cổ Ma Kim Tiên, cười nhạo Cổ Ma Kim Tiên

không biết tự lượng sức.

“Nực cười.”

Tề Minh hiện thân, hắn bước một bước ra, biến mất ngay tại chỗ, thân ảnh như

ánh sáng, độn không đến trên không biệt viện, xuất hiện trong mắt của tất cả các

sinh linh ở đây.

Các sinh linh xung quanh đã thấy rõ thân ảnh của Tề Minh.

“Cổ Ma Kim Tiên.”

Ánh mắt Tề Minh nhìn đám mây đen kịt phía trước, “Con đường của ngươi đã

đi tới điểm cuối, ngươi làm nhiều việc ác, thiên lý nan dung, Thiên Đạo bất

dung, tội nghiệt quấn thân.”

“Hôm nay.”

“Phúc vận của ngươi đã tan hết, Thiên Nhân Ngũ Suy giáng xuống, nghiệp

chướng che mờ đôi mắt của ngươi, tội nghiệt làm dơ bẩn tâm trí ngươi, khiến

cho ngươi không thể thấy rõ bộ mặt thật của thế gian.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.