Phần Mềm Treo Máy: Ta Bất Tri Bất Giác Liền Vô Địch
Vù!
Cổ Ma Kim Tiên tự tổn hại cơ thể, thi triển độn thuật Huyền Áo, thân thể hóa
thành một đường huyết quang, trong nháy mắt chạy ra xa trăm triệu dặm.
Độn thuật như thế, quả thật không thể xem thường.
“Đây…”
Thanh Y lão tổ ngạc nhiên, nhịn không được tán thưởng nói: “Không hổ là Cổ
Ma Kim Tiên, phong cách hành sự quả nhiên tàn nhẫn quyết đoán, không chỉ
đối với kẻ địch và chúng sinh vô tình, đối với chính mình cũng rất tàn nhẫn.”
“Sau khi hiểu rõ thế cục, có thể quyết đoán như thế tự nổ ma bảo bản mệnh,
nắm chặt cơ hội chạy thoát, lại dùng Huyết Ma Thiên Đạo Độn Thuật chạy trốn,
có thể thấy được số mạng hắn vẫn chưa hết.”
“Cổ Ma Kim Tiên thế mà chạy rồi.”
Ngân Vô Linh gật đầu, “Ta còn chưa phản ứng kịp, vốn dĩ muốn ngăn cản Cổ
Ma Kim Tiên, nhưng tốc độ của Huyết Ma Thiên Đạo Độn Thuật quá nhanh
rồi.”
“Cổ Ma Kim Tiên tự nổ ma bảo bản mệnh, lại tự tổn hại cơ thể, thi triển Huyết
Ma Thiên Đạo Độn Thuật, cho dù Cổ Ma Kim Tiên có thể bảo trụ tính mạng, e
là tu vi cũng sẽ lùi lại, không có thời gian vạn năm cũng đừng nghĩ khôi phục,
hơn nữa, hắn muốn luyện lại ma bảo bản mệnh cũng không dễ như vậy.”
Đường Thanh Liên nói.
“Chủ nhân của biệt viện này chính diện đương đầu với Cổ Ma Kim Tiên tự nổ
ma bảo bản mệnh, cũng không biết tình huống như thế nào? Sẽ bị trọng thương
không?”
Phong Đạo Lâm suy đoán.
Lúc này, toàn bộ sinh linh ở đó đều nhìn Tề Minh.
Vù! Vù!
Quang vụ khắp trời đều tán đi.
Tề Minh đứng ở chỗ cũ, không có lui lại bước nào, lông tóc không bị thương,
toàn thân bao phủ một tầng kim quang, ánh mắt lạnh lẽo, đã rời khỏi trạng thái
Bàn Cổ Chân Thân.
“Cổ Ma Kim Tiên, ngươi giỏi lắm.”
Ánh mắt Tề Minh lạnh băng, ẩn chứa sát ý, “Thật ra cũng đủ quyết đoán, nhưng
mà, ngươi cho rằng chỉ dựa vào như vậy là có thể chạy khỏi lòng bàn tay của ta
sao?”
“Ngươi đúng là người si nói mộng.”
Rất hiển nhiên, khi Cổ Ma Kim Tiên tự nổ ma bảo bản mệnh của hắn – Cổ Ma
Tháp, ánh sáng vụ nổ bao phủ khắp nơi, Tề Minh thừa cơ lấy ra Thiên Đạo Chi
Bảo: Cánh Cửa Thời Không.
Thế là, Tề Minh lấy ra Thiên Đạo Chi Bảo: Cánh Cửa Thời Không, diễn hóa
Thời Không Tuyền Qua, lại cộng thêm uy năng của Kim Thân Vô Cấu, hoàn
toàn ngăn trở uy năng tự nổ của Cổ Ma Tháp.
Tề Minh bình an vô sự.
Trước khi ánh sáng bốn phía tan đi, Tề Minh thu hồi Thiên Đạo Chi Bảo: Cánh
Cửa Thời Không, mượn dư âm của trận đấu và năng lượng dao động, che đậy
dấu vết của Thiên Đạo Chi Bảo: Cánh Cửa Thời Không.
Có thể nói, nếu như Tề Minh để lộ Thiên Đạo Chi Bảo: Cánh Cửa Thời Không,
e rằng không chỉ dẫn tới sự truy sát và đoạt bảo của Tiên Vương Thượng Giới,
thậm chí ngay cả kẻ đã vượt qua Tiên cảnh cũng sẽ dòm ngó Tề Minh.
“Đây… đây…”
“....”
“Không bị thương! Hắn không bị thương!”
“Nhưng đó là Cổ Ma Kim Tiên tự nổ ma bảo bản mệnh, uy lực như thế, đã đủ
để so với một đòn toàn lực của Đại La Kim Tiên! Vậy mà lại không bị
thương?!”
“Chuyện này cũng quá khủng khiếp.”
“Không thể tin được.”
“Chủ nhân của biệt viện này rốt cuộc mạnh như thế nào?”
“Các ngươi có phát hiện không? Tu vi mà hắn biểu hiện ra vẫn là Chân Tiên hậu
kỳ, không có bất kỳ dao động nào, đối mặt với Cổ Ma Kim Tiên tự nổ ma bảo
bản mệnh, đều không có thấy được tu vi thật sự của hắn!”
“Chuyện này…”
Khiếp sợ rồi.
Chúng sinh linh tại đó lại lần nữa khiếp sợ.
Đám người Thanh Y lão tổ cũng nhịn không được hít sâu vài hơi, giống như
nhiệt độ xung quanh đã tăng lên vài độ, thật sự chấn động.
“Vô Thượng Nhân Quả Thuật.”
Vù!
Hai tay Tề Minh kết ấn, hắn thi triển Vô Thượng Đại Thần Thông Thuật, đây
cũng là lần đầu tiên hắn chính thức thi triển Vô Thượng Đại Thần Thông Thuật
giết địch.
Ngay lúc này, xung quanh Tề Minh, bắt đầu hiện ra các loại dị tượng nhân quả,
vô số bóng dáng, vô số sinh linh, liên tục xuất hiện, rút dây động rừng.
Đan xen vô số nhân quả tuyến.
Chỉ cần một trong số đó xuất hiện biến hóa, sẽ liên lụy tất cả bốn phía.
Mọi thứ đều có Nhân, mọi thứ ắt có Quả.
Nhân Quả tuần hoàn.
Báo ứng không sai.
Hiện giờ, Vô Thượng Nhân Quả Thuật của Tề Minh đã có thành tựu nhỏ, ngưng
tụ Nhân Quả Phù Văn, vô số Nhân Quả Ti Tuyến đan xen, diễn hóa ra từng
đường Nhân Quả Phù Văn.
“Dung hợp.”
Sau đó, Tề Minh lại thi triển Đại Tai Nạn Thuật và Đại Khởi Nguyên Thuật,
dung hợp uy năng của hai Đại Thần Thông thuật, lại dung nhập từng đường
Nhân Quả Phù Văn.
“Cổ Ma Kim Tiên.”
Ánh mắt Tề Minh lạnh lẽo, tại sâu xa bên trong, nhân quả liên quan nhau, vung
tay lên, trong lòng khẽ động, trên tay hắn, xuất hiện một cây trường cung và
một mũi tên sắc bén.
Đây là do Vô Thượng Nhân Quả Thuật diễn hóa thành trường cung và mũi tên.
Đương nhiên, bên trong còn ẩn chứa lực lượng của Đại Khởi Nguyên Thuật và
Đại Tai Nạn Thuật.
“Nhân Quả Trấn Sát.”
Tề Minh hít sâu một hơi, hắn kéo cung cài tên, hơn nữa kéo thành hình trăng
tròn, “Nhân Quả Tất Sát Tiễn!”
Vèo!!!
Nhân Quả Tất Sát Tiễn phá không mà ra, trong nháy mắt biến mất ở chỗ xa, lại
dưới sự dẫn dắt của nhân quả, khóa trụ Cổ Ma Kim Tiên đang bỏ chạy ngoài
trăm triệu dặm.
Xoẹt!
Trong nháy mắt khi mũi tên của Tề Minh bắn ra, Nhân Quả nở rộ rực rỡ, loá
mắt vô tận không thể tả, giống như kim quang chói lọi chiếu sáng khắp đại
ngàn.
Đùng! Đùng!
Ngay lập tức.
Sức mạnh của Nhân Quả càng bùng nổ hơn nữa.
Dường như lúc này.
Quanh thân Tề Minh xuất hiện cảnh tượng Phật Đà, từng ảo ảnh của từng vị
Phật Đà hiện thế, mỗi người tụng niệm một kinh văn khác nhau, quang cảnh
tráng lệ không thể tưởng.
“Phật… Phật Đà!”
“Cái này…”
“Đệ Nhị Thượng Giới! Chẳng lẽ hắn là Kim Thân Phật Đà đến từ Đệ Nhị
Thượng Giới sao?”
“Đây là Phật pháp thần thông gì vậy?”
Xung quanh.
Bốn vị Kim Tiên lão tổ của bốn đại thế lực, cũng chính là đám người Thanh Y
lão tổ, nhìn thấy dị tượng Phật Đà quanh thân Tề Minh thì một lần nữa cảm thấy
khiếp sợ.
Đệ Nhị Thượng Giới!
Hay còn được gọi là: Phật Giới, Cực Lạc Thượng Giới, Vô Thượng Tịnh Thổ,
…vân vân. Quả thực là có các loại tên gọi khác nhau nhưng không thể nghi ngờ
rằng Đệ Nhị Thượng Giới chính là thế giới của Phật, nơi bắt nguồn Phật giáo
của chư thiên vạn giới.
“Chết!”
Tất cả dị tượng và pháp lực, còn có uy năng của Thiên Địa Đại Đạo, lực lượng
của Vô Thượng Nhân Quả thuật diễn hoá bùng nổ, dung hợp với nhau, mũi tên
vàng sắc nhọn xuyên qua khoảng không.
Có thể nói.
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.