Phần Mềm Treo Máy: Ta Bất Tri Bất Giác Liền Vô Địch
Tề Minh trầm ngâm, thần sắc bình tĩnh, ánh mắt nhìn thẳng đối phương, dò hỏi:
“Nói thật, ta bây giờ rất là hiếu kỳ, cũng đúng là muốn biết, tại sao Cửu Châu
tiên triều muốn truy sát ta vậy?”
“Không thể trả lời.”
Vị nam tử trung niên mặt chữ quốc này nói.
“Ngươi là ai?”
Tề Minh hỏi lại.
“Cửu Châu tiên triều, Tiên Vương Thượng Giới, Mặc Vô Linh.”
Vị nam tử trung niên mặt chữ quốc này trả lời câu hỏi của Tề Minh.
“Tiên Vương Thượng Giới.”
Tề Minh thần sắc hơi có vẻ ngưng trọng, “Thậm chí ngay cả Tiên Vương
Thượng Giới cũng phái tới, lúc trước truy sát, mạnh nhất cũng chỉ là Đại La
Kim Tiên Tu quy tắc.”
Vị Tiên Vương Thượng Giới Mặc Vô Linh này là gọi Tề Minh là Thiên Khải,
cho nên, Mặc Vô Linh cũng không biết tên thật của Tề Minh, điều này đại biểu
Cửu Châu tiên triều cũng không biết tên thật của Tề Minh.
Tề Minh đúng là đã che giấu khá tốt.
Trên thực tế.
Mặc Vô Linh cũng không phải tên thật của vị Tiên Vương Thượng Giới trước
mắt này.
Chỉ là một cái tên giả dùng làm danh hiệu.
Bởi vì.
Tại Thượng Giới, có rất nhiều loại thủ đoạn thần thông, các loại nguyền rủa
thần thông, nên không thể tùy ý tiết lộ tên thật, để tránh bị kẻ địch dùng thần
thông nguyền rủa.
Cho nên.
Trong rất nhiều tình huống.
Các Tiên Nhân Thượng Giới đều sẽ lấy một cái Đạo hiệu cho chính mình, ví dụ
như Cổ Tiên Đại La, Ngân Dực Đại La trước đó Tề Minh gặp phải, đều là lấy
đạo hiệu Ngân Dực Đại La và Cổ Tiên Đại La, đây không phải tên thật của bọn
họ.
“Thiên Khải.”
Ánh mắt Mặc Vô Linh đạm mạc, “Ngươi bây giờ đã không có đường để trốn,
mặc dù ta không rõ ràng lắm, tại sao những đại nhân vật kia của Cửu Châu tiên
triều lại muốn truy sát ngươi.”
“Nhưng mà.”
“Tên của ngươi đã tiến vào Cửu Châu Tru Tiên bảng, ngươi đã lên bảng, cho
nên ngươi là người mà Cửu Châu tiên triều tất phải giết, nhưng phàm là những
người đã từng lên bảng, nhiều vô số kể, ngoại trừ Tông chủ Nguyên Thủy ma
tông, và hoàng chủ Cửu Đầu Hoàng, không một may mắn thoát khỏi, cuối cùng
đều bị chém giết, thân tử đạo tiêu.”
“Cho nên ngươi cũng sẽ không ngoại lệ.”
“Theo thời gian trôi qua, thời gian ngươi sống càng dài, thì cường giả đến giết
ngươi sẽ càng mạnh.”
“Cửu Châu tiên triều!”
Ánh mắt Tề Minh dần dần trở nên lạnh lẽo.
Phải biết.
Tề Minh phi thăng tới Đệ Nhất Thượng Giới, đi vào Cửu Châu Cảnh, lại trùng
hợp bước vào Nguyên Thủy Ma Vực, tốn không ít công sức mới rời khỏi được
Nguyên Thủy Ma Vực.
Vốn dĩ Tề Minh không muốn bị cuốn vào chính ma tranh đấu ở Cửu Châu
Cảnh.
Nhưng mà.
Cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng.
Từ đầu Tề Minh đã không có ý định muốn đối địch cùng Cửu Châu tiên triều,
thậm chí không có ý định có quá nhiều tiếp xúc với Cửu Châu tiên triều, cho
nên Tề Minh mới không gia nhập Nguyên Thủy ma tông, cũng không gia nhập
Cửu Châu tiên triều.
Chỉ tiếc.
Không như mong muốn.
Thân phận Người tu đạo của Tề Minh vẫn bị bại lộ, mặc dù đến bây giờ Tề
Minh cũng không biết vì sao lại bại lộ, nhưng sự thật là hắn đã bị Cửu Châu tiên
triều trực tiếp coi là cái đinh trong mắt, cũng xếp Tề Minh vào Cửu Châu Tru
Tiên bảng, đây là muốn vận dụng toàn bộ lực lượng Cửu Châu tiên triều, thề
phải chém giết Tề Minh.
Thật ra nguyên nhân rất đơn giản.
Tề Minh là Người tu đạo, mà Cửu Châu tiên triều là do Người tu đạo thành lập
từ kỷ nguyên trước, Tề Minh sẽ dao động đến căn cơ của Cửu Châu tiên triều,
những người thống trị Cửu Châu tiên triều, sợ Tề Minh trưởng thành sẽ uy hiếp
tới bọn họ, cho nên mới sẽ muốn giết Tề Minh từ trong trứng nước.
“Nực cười, thật nực cười…”
Tề Minh chỉ là vận dụng thần thông, điều động thiên cơ và nhân quả, hao phí
không ít pháp lực, đã thôi diễn ra được một phần sự thật, “Cửu Châu tiên triều
tồn tại suốt một kỷ nguyên, bây giờ, Kỷ nguyên lượng kiếp sắp giáng xuống,
trùng trùng điệp điệp Thiên Địa kiếp khí, Hồng Trần nghiệp chướng, cuồn cuộn
đánh tới…”
“Những người nắm quyền Cửu Châu tiên triều, đã bị đầy trời nghiệp chướng
che đậy tâm trí, nhìn không thấu thế gian chân tướng, làm ra quyết định ngu
xuẩn bực này.”
“Cửu Châu Cảnh đúng là nên đổi trời rồi.”
“Làm càn!”
Mặc Vô Linh quát lớn, ánh mắt của hắn như điện, sát ý mãnh liệt, “Thiên Khải,
ngươi quả nhiên là to gan, dám vọng luận các đại nhân vật Cửu Châu tiên
triều.”
“Ngươi quả nhiên là đáng chết!”
Phải biết.
Mặc Vô Linh dù sao cũng là Tiên Vương Thượng Giới, mặc dù chỉ là Người tu
hành, nhưng cũng là Tiên Vương Thượng Giới, thực lực cường đại, trấn áp một
phương.
Thế nhưng.
Mặc Vô Linh lại gọi những người nắm quyền Cửu Châu tiên triều là đại nhân
vật, nói cách khác, những đại nhân vật này, những người nắm quyền này, thực
lực nhất định còn mạnh hơn cả Mặc Vô Linh.
“Ngũ Linh thần chưởng!”
Mặc Vô Linh khẽ quát một tiếng, hắn đưa tay đánh ra một chưởng, ẩn chứa uy
năng đáng sợ, pháp lực mãnh liệt, một trăm hai chín nghìn sáu trăm cái Pháp
Lực Tiên khiếu đã sớm hòa làm một thể, diễn đã hóa thành Tiên Vương Chi
Tâm.
Đây là: Tiên Khiếu Hóa Tâm, chứng được Tiên Vương.
Ầm ầm!
Tiếng nổ vang lên.
Một chưởng này của Mặc Vô Linh rơi xuống, chính là vô lượng pháp lực cực
hạn thuần túy, ngưng tụ thành một chưởng ấn cự đại, phong tỏa không gian bốn
phía, khóa chặt Tề Minh.
“Hỗn Độn Bất Chu Sơn.”
Vù!
Tề Minh khẽ động tâm niệm, Tiên bảo bản mệnh từ đan điền bay ra, trong
khoảnh khắc đã lơ lửng trên đỉnh đầu, che phủ quanh thân.
Bành!
Hỗn Độn Bất Chu Sơn lao ra, làm vỡ nát Mặc Vô Linh chưởng ấn, đỡ được một
kích này, sinh ra tiếng nổ rất lớn, pháp lực và lực lượng va chạm bùng nổ
khuếch tán ra bốn phía…
Ầm ầm…
Nhã gian tầng cao nhất Bách Hoa tiên lâu chỗ Tề Minh đang ngồi, bởi vì lần
giao phong này, sinh ra năng lượng dao động đáng sợ, pháp lực uy năng tràn
ngập, chấn động không gian bốn phía, như từng gợn sóng.
Ngay lập tức.
Toàn bộ nhã gian nổ tung.
Rầm rầm rầm!!!
Các loại tiếng nổ vang lên.
Tầng cao nhất Bách Hoa tiên lâu đều bị nổ tung.
Xuất hiện một cái lỗ thủng rất lớn.
“!!”
Hai hoa khôi Chân Tiên cảnh giới kinh hô, các nàng ở gần nhất, cho nên bị ảnh
hưởng lớn nhất, dao động gây ra từ chiến đấu đánh bay hai người bọn họ ra
ngoài.
“Khục khục…”
Các nàng ho ra máu, cố gắng ổn định thân hình, ánh mắt e ngại.
“Xảy ra chuyện gì vậy?”
“Thật sự là thật to gan, lại dám gây chuyện ở Bách Hoa tiên lâu.”
“Động tĩnh còn không nhỏ.”
“Chuyện gì xảy ra vậy?”
“...”
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.