Phần Mềm Treo Máy: Ta Bất Tri Bất Giác Liền Vô Địch
“Sư tỷ lo lắng nhiều rồi.”
Tề Minh giải thích nói: “Thật ra sư đệ chỉ là muốn che giấu một chút mà thôi,
không muốn tạo ra xôn xao quá lớn, cũng không có ý nghĩ gì khác, nói cách
khác, ta cũng sẽ không bại lộ dưới tình huống như vậy.”
“Hơn nữa quả thật sư đệ sớm đã luyện thành mười hai môn tiền trí pháp thuật,
hơn nữa vào đêm qua lại đột nhiên ngộ đạo, lúc này mới hoàn toàn Trúc Cơ
thành công, chân chính luyện thành Hỗn Độn Thanh Liên Kiếm Kinh.”
“Ngươi vậy mà còn ngộ đạo.”
Lữ Thanh Nhan lại nhịn không được hít một ngụm khí lạnh, đặc biệt là sau khi
nghe được chính miệng Tề Minh nói, nàng thật sự là quá kinh hãi rồi: “Sư đệ,
ngươi có biết hay không, trong lịch sử Thiên Khải tông ghi lại, lão tổ tông
Thiên Khải Chân Nhân dùng ba năm luyện thành Hỗn Độn Thanh Liên Kiếm
Kinh, mà lão tổ Lữ Phong Kiếm đã phi thăng dùng một năm.”
“Tông chủ đương nhiệm bế quan ước chừng ba tháng, một ngày xuất quan kia,
linh khí mười dặm hội tụ, ngưng tụ ra Hỗn Độn Thanh Liên đạo cơ, mới luyện
thành Hỗn Độn Thanh Liên Kiếm Kinh.”
“Mà sư đệ ngươi chỉ dùng một tháng!”
“Chỉ một tháng đó!”
“Ngươi đã phá vỡ kỷ lục do Tông chủ đương nhiệm tạo ra, ở trong cả Thiên
Khải tông, ngươi chính là hạng nhất hoàn toàn xứng đáng, hạng nhất chân chân
thật thật đó!”
“Khụ khụ.”
Tề Minh ho nhẹ, nhún vai, nói: “Sư tỷ, ta cũng không biết sao lại thế này, chỉ là
luyện luyện như vậy, sau đó mười hai môn tiền trí pháp thuật đã liên tiếp đạt
Cảnh Giới Viên Mãn, lại tiếp tục luyện rồi luyện, thì lại đột nhiên ngộ đạo, hội
tụ linh khí, cô đọng ra pháp ấn, đúc ra Hỗn Độn Thanh Liên đạo cơ.”
“Thật ra nói thật là, ta cũng muốn hiểu rõ một chút cái gì gọi là bình cảnh.”
“Nhưng là thiên phú không cho phép nha.”
“Sư đệ…”
Vẻ mặt Lữ Thanh Nhan có chút sững sờ, trong chốc lát nàng cũng không biết
nên nói những gì, chỉ là nhìn thấy biểu cảm bất đắc dĩ kia trên gương mặt Tề
Minh, thấy thế nào cũng cảm thấy thật thiếu đánh.”
“Tề… Tề chân truyền quả nhiên là tiên nhân chuyển thế, thiên phú và tư chất có
một không hai trên khắp thế gian, thậm chí đến ngay cả Tông chủ đương nhiệm
cũng so không sánh bằng ngươi rồi.”
Trong lúc không hiểu ra sao.
Đàm trưởng lão cũng đã dùng tới kính ngữ với Tề Minh.
“Tề chân truyền chỉ dùng một tháng đã luyện thành Hỗn Độn Thanh Liên Kiếm
Kinh, thiên phú như vậy, ở trong lịch sử của cả Thiên Khải tông, đó cũng là
chưa từng có người nào.”
Thôi Khánh cũng đang nói lời khen tặng: “Chỉ sợ sau này cũng không có người
nào nữa.”
“Tư chất của Tề chân truyền có một không hai, hạng nhất Thiên Khải tông.”
Xunh quanh.
Mười hai vị trưởng lão ngoại môn Thanh Vân Phong cùng kêu lên: “Thanh Liên
mở vạn tướng, kiếm đạo trấn Thiên Canh.”
“Ha ha ha…”
Tề Minh cười to, khí thế mạnh mẽ, Hỗn Độn Thanh Liên nở rộ hùng mạnh đến
cực điểm, từng sợi tia sáng màu xanh kia chính là vô số kiếm quang kiếm khí.
Có thể nói.
Càng làm cho tất cả xung quanh đều có vẻ ảm đạm mất màu.
“Đệ tử chân truyền Đoàn Vạn Hoa của Nhập Tiên Phong.”
Đây là một nam tử thanh niên gương mặt gầy yếu, hắn cầm pháp lệnh Thịnh hội
Nhập Tiên trong tay, rót linh lực vào trong đó, kích phát pháp lệnh, bay vọt lên
trời.
Ầm!
Ngay sau đó.
Pháp lệnh hóa ra dị tượng của Nhập Tiên Phong.
Tiên khí mờ mịt, vờn quanh như mây.
Hơn nữa.
Ở bên trong tầng tầng mây, xuất hiện lầu các tiên đình trong mây, ở giữa mơ hồ,
có thể nhìn thấy từng bóng dáng mơ hồ, giống như tiên nhân đến thế gian.
Có câu là: Bạch Ngọc Kinh trên trời, mười hai lâu năm thành. Tiên nhân phủ
đỉnh ta, kết tóc được trường sinh.
Đây là: Thành Tiên Đạo.
“Đặc biệt thỉnh giáo Hỗn Độn Thanh Liên Kiếm Đạo của Tề chân truyền.”
Đoàn Vạn Hoa chắp tay hành lễ, lại ngẩng đầu lên, khí thế và khí phách bản
thân đã xảy ra thay đổi hoàn toàn, quanh thân linh khí vờn quanh, diễn hóa ra sự
huyền bí của Thành Tiên Đạo.
Hơn nữa.
Đoàn Vạn Hoa đã vào Nhập Tiên Phong chín năm rồi, tu vi của hắn giống với
Chu Khang Mân, vẫn chỉ là Trúc Cơ hậu kỳ, cũng chưa bước vào Ngưng Đan
Cảnh.
Đương nhiên.
Đó là bởi vì Đoàn Vạn Hoa muốn ngưng tụ Kim Đan thượng đẳng, cho nên vẫn
cần thời gian rất dài, cần đủ loại yêu cầu và tài nguyên.
“Đệ tử chân truyền Khương Vân của Luyện Thần Phong.”
Rồi sau đó.
Lại một đệ tử chân truyền đứng ở đứng ở trước mũi Pháp Thuyền, đây là một
nử tử mặc trang phục tuyệt đẹp, lụa mỏng che mặt, mà dung nhan xinh đẹp như
ẩn như hiện, tay ngọc vung lên, pháp lệnh Thịnh hội Luyện Thần bay ra, hiện ra
dị tượng của Luyện Thần Phong: “Cũng muốn thỉnh giáo Hỗn Độn Thanh Liên
Kiếm Đạo của Tề sư đệ.”
“Hai người các ngươi cùng lên đi.”
Ánh mắt Tề Minh bình tĩnh đối mặt với hai đệ tử chân truyền này.
“Tề sư đệ.”
Ánh mắt Đoàn Vạn Hoa lạnh lùng trầm giọng nói: “Tuy rằng Hỗn Độn Thanh
Liên chân kinh quả thật rất mạnh mẽ, chúng ta đều rất rõ ràng chuyện này,
nhưng ngươi hiện giờ chỉ vừa mới Trúc Cơ, lại nói như thế, thật sự là quá mức
kiêu căng và ngạo mạn rồi.”
“Đoàn sư huynh.”
Tề Minh cười nói: “Nếu ngươi muốn dạy bảo sư đệ ta, vậy vẫn là chờ ngươi
thắng đã rồi hãy nói tiếp.”
“Được!”
Đoàn Vạn Hoa hít sâu một hơi, trong lòng vừa nghĩ, công pháp vận chuyển,
quanh thân tiên khí mờ mịt, diễn hóa ra sự huyền bí của Thành Tiên Đạo:
“Thành Tiên Chân Kinh!”
Vù! Vù!
Trong phút chốc.
Đã có uy năng của Thành Tiên Đạo vô hình vô chất phóng ra ngoài, ở phía sau
Đoàn Vạn Hoa, xuất hiện một chữ tiên theo lối chữ triện, có bóng dáng thần tiên
vờn quanh tầng tầng lớp lớp.
Nhưng mà.
Hỗn Độn Thanh Liên thập nhị phẩm của Tề Minh xoay tròn, chính là kiếm
quang vô hình vô chất bay ra, hoàn toàn đánh tan Thành Tiên Đạo của Đoàn
Vạn Hoa.
Ầm!
Chữ tiên theo lối chữ triện tán loạn.
Phụt!!!
Đoàn Vạn Hoa trực tiếp hộc ra một ngụm máu tươi, sắc mặt hơi hơi tái nhợt, lùi
về phía sau vài bước, căn bản là không địch lại Hỗn Độn Thanh Liên Kiếm Đạo
của Tề Minh.
“Cửu Chuyển Luyện Thần Chân Kinh.”
Ầm!
Khương Vân vung tay ngọc lên, làm ra từng pháp ấn, uy năng của Luyện Thần
Đạo phóng ra ngoài, hiện ra kim quang lộng lẫy vô tận, chiếu rọi khắp nơi.
Hơn nữa.
Ở giữa một mảng kim quang chói mắt, có một đóa kim liên thập nhị phẩm xuất
hiện, chập chờn rực rỡ, chói lọi rực rỡ, uy năng áp bách hướng về phía Tề Minh.
Ầm ầm!
Cùng với một tiếng nổ.
Tề Minh vừa nghĩ trong lòng, Hỗn Độn Thanh Liên chân kinh vận chuyển, kiếm
khí bốn phía, từng đóa hoa kiếm nở rộ, uy năng khuếch tán ra bốn phía, đã chặn
lại Luyện Thần Kim Liên của Khương Vân.
“Ngươi!!!”
Khương Vân kinh hãi.
Ầm ầm ầm!!!
Âm thanh nổ mạnh vang lên liên tiếp.
Phụt!!!
Khương Vân không thể ngăn cản Hỗn Độn Thanh Liên Kiếm Đạo của Tề Minh,
uy năng kiếm đạo vô hình vô chất, đánh tan Luyện Thần Đạo của Khương Vân,
đánh bại Khương Vân.
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.