Phần Mềm Treo Máy: Ta Bất Tri Bất Giác Liền Vô Địch
“Thật mạnh.”
Khương Vân hít sâu một hơi, lau sạch máu bên khóe miệng, nàng tự mình cảm
nhận được sự mạnh mẽ của Hỗn Độn Thanh Liên chân kinh: “Thật không hổ là
Hỗn Độn Thanh Liên chân kinh, ta thật sự là hoàn toàn thua rồi.”
Phải biết rằng.
Thực lực của Khương Vân thật sự rất mạnh, tu vi của nàng đã là Ngưng Đan
(Kim Đan) sơ kỳ, đã cao hơn một đại cảnh giới so với Tề Minh.
Đương nhiên.
Lần này chỉ là tranh đấu đạo, cũng không phải đánh nhau thật sự.
Nói cách khác.
Tề Minh căn cản không phải đối thủ.
Chẳng qua.
Về mặt tranh đấu đạo, Hỗn Độn Thanh Liên Kiếm Đạo của Tề Minh đánh đâu
thắng đó, đã đánh bại liên tiếp Phó Trần Tuyết, Chu Khang Mân, Đoàn Vạn
Hoa, Khương Vân.
Vẫn còn lại bảy đệ tử chân truyền.
“Ta đã không cần ra tay rồi.”
Lúc này.
Đệ tử chân truyền của Kim Linh Phong vung tay phải lên, pháp lệnh Thịnh hội
Kim Linh bay ra, ở giữa không trung hiện ra dị tượng: “Đệ tử chân truyền
Phương Viễn Minh của Kim Linh Phong cam bái hạ phong, tự nhận không phải
là đối thủ của Tề sư đệ, sẽ không tự bêu xấu.”
“Đệ tử chân truyền Từ Triết của Phiêu Miểu Phong ra mắt các vị trưởng lão của
các phong.”
Lại có một đệ tử chân truyền lấy pháp lệnh ra, pháp lệnh Thịnh hội Phiêu Miểu
xé không bay ra, hiện ra dị tượng, gương mặt Từ Triết trắng nõn, giống như thư
sinh, lạnh chắp tay hành lễ về phía Tề Minh: “Tu vi của Tề sư đệ tuy rằng chỉ
vừa mới thăng lên đến Trúc Cơ sơ kỳ, nhưng uy năng của Hỗn Độn Thanh Liên
Kiếm Đạo có thể xưng là mạnh nhất ở Thiên Khải tông.”
“Tu vi của sư huynh ta tuy rằng đã đạt tới Kim Đan trung kỳ, nhưng về phía
tranh đấu đạo, tự đánh giá không so được với Tề sư đệ, cho nên đã không cần so
sánh nữa.”
“Ta nhận thua.”
Từ Triết cười cười.
Ngay sau đó.
Đệ tử chân truyền Hứa Khả Uy của Ngọc Hoa Phong, đệ tử chân truyền Dương
Tông Vạn của Thông Thiên Phong, đệ tử chân truyền Lâu Mỹ Linh của Vũ
Chiếu Phong, đệ tử chân truyền Hạ Miêu Xuân của Lăng Tiêu Phong.
Bốn đệ tử chân truyền lần lượt lấy pháp lệnh ra, cũng kích phát pháp lệnh, hiện
ra dị tượng của các phong, trôi nổi ở xung quanh Thiên Khải thành, trở nên hòa
lẫn với nhau.
“Tề sư đệ tư chất xuất sắc, có thể nói là người hạng nhất của Thiên Khải tông từ
trước đến nay, dù là Tông chủ đương nhiệm cũng không so được, chúng ta cam
bái hạ phong.”
Có thể nhìn ra.
Bọn họ vậy mà nhận thua toàn bộ, không ra tay, càng không bày ra công pháp tu
luyện của họ cùng với đạo mà họ nắm giữ, hơn nữa đều tự nhận không bằng Tề
Minh.
“A.”
Tề Minh vẫn chưa nói thêm cái gì, trong lòng cũng không có gợn sóng quá lớn.
“Này…”
“Thế mà lại đều nhận thua.”
“Quả nhiên là thật không ngờ, thế nhưng lại chính là loại tình huống này.”
“Quá không ngờ đến rồi.”
“Ta có nghĩ tới là Lăng Tiêu Phong sẽ thắng, cũng có nghĩ tới là Thông Thiên
Phong sẽ thắng, bởi vì đệ tử chân truyền Hạ Miêu Xuân và Dương Tông Vạn
của hai phong này đều là Kim Đan hậu kỳ, không ngờ đến ngay cả bọn họ vậy
mà cũng nhận thua.”
“Đây là uy thế của Hỗn Độn Thanh Liên chân kinh sao?”
“…”
Mọi người không nhịn được phát ra từng trận thán phục.
“Ha ha ha…”
Lúc này.
Từ trên Pháp Thuyền của Bá Đao Phong truyền đến tiếng cười to phóng
khoáng, dẫn tới ánh mắt của mọi người, thì có một nam tử thanh niên dáng
người cường tráng, hình thể lực lưỡng, lưng đeo một thanh đao lớn dày xuất
hiện.
“Đệ tử chân truyền Long Hồng Khuê của Bá Đao Phong.”
Hắn hét lớn một tiếng, đầu tiên là cầm pháp lệnh Thịnh hội Bá Đao trong tay
tung lên, ở giữa không trung hiện ra dị tượng của Bá Đao Phong, chính là một
thanh đao thông thiên màu đen thật lớn, đao khí bốn phía, giống như không gian
bị cắt xé ra.
“Bá Đao Chân Kinh.”
Ầm!
Không có một chút chần chờ nào.
Long Hồng Khuê thét dài một tiếng, thi triển uy năng Bá Đao ra, hiện ra dị
tượng một thanh đao màu đen, đao khí khủng bố tới cực điểm cắt khắp nơi.
Hơn nữa.
Tu vi của Long Hồng Khuê đã đạt tới Kim Đan hậu kỳ.
Đạo của hắn chính là Bá Đao Đao Đạo.
Keng keng keng!!!
Âm thanh kiếm minh thông suốt khắp nơi.
Giờ khắc này.
Tề Minh đang toàn lực vận chuyển Hỗn Độn Thanh Liên Kiếm Kinh, không có
che giấu bất cứ thứ gì, phát huy tới mức cực hạn, kiếm khí và đao khi Bá Đao
vô hình vô chất va chạm, đây là giao chiến giữ đao đạo và kiếm đạo.
Ầm ầm ầm!!!
Hai bên đối khí thế.
Không gian bốn phía sinh ra từng trận tiếng nổ mạnh.
Ầm ầm!
Cuối cùng.
Cùng với một tiếng nổ.
Phụt!!!
Răng rắc! Răng rắc!
Bá Đao nứt gãy vỡ vụn, không thể ngăn cản được uy năng của Hỗn Độn Thanh
Liên Kiếm Đạo, ít nhất là Bá Đao Đao Đạo của Long Hồng Khuê không phải là
đối thủ của Hỗn Độn Thanh Liên Kiếm Đạo của Tề Minh.
Phụt!
Long Hồng Khuê phun ra một ngụm máu tươi, chỉ là lùi về sau nửa bước đã ổn
định thân hình, hắn lau vết máu trên khóe miệng, không có chút chán chường
nào, ngược lại là chiến ý vang dội.
“Được!”
Long Hồng Khuê lớn tiếng quát: “Tề Minh, ta nhớ kỹ ngươi, lần này tranh đấu
đạo, ta quả thật là thua một bậc, nhưng vào tỷ thí chân truyền mười năm sau,
đến lúc đó, ta sẽ tự tay đánh bại ngươi.”
“Tùy thời phụng bồi.”
Tề Minh trả lời.
Vù! Vù! Vù!!!
Cứ như vậy.
Uy năng Hỗn Độn Thanh Liên thập nhị phẩm của Tề Minh trấn áp mọi người,
liên tiếp đánh bại đệ tử chân truyền của mười một phong khác, không có một
lần thất bại, uy thế đạt tới cực hạn.
Có thể nói là.
Thanh Liên trấn mọi người, Thanh Vân Phong độc nhất.
“Ha ha ha…”
Đàm trưởng lão bọn họ đều cười ha ha liên tiếp.
“Tốt lắm, tốt lắm.”
Tâm tình của mười hai vị trưởng lão ngoại môn Thanh Vân Phong cũng rất vui
vẻ.
“Sư đệ.”
Đôi mắt xinh đẹp của Lữ Thanh Nhan liếc trắng Tề Minh một cái, nói: “Sư tỷ bị
ngươi giấu rất khổ đấy, sư tỷ còn tưởng rằng lần này ngươi phải thua không thể
nghi ngờ, trên cơ bản chính là hạng cuối, cũng đã nghĩ phải an ủi ngươi như thế
nào cho tốt.”
“Kết quả ngươi lại lặng lẽ luyện thành Hỗn Độn Thanh Liên Kiếm Kinh, còn đã
đạt Trúc Cơ, đánh bại toàn bộ mười một đệ tử chân truyền của mười một phong,
đạt hạng nhất.”
“Sư tỷ quá khen rồi.”
Tề Minh nói: “Có khả năng quả thật là bởi vì ta quá mạnh mẽ đó.”
“Ta cũng rất bất đắc dĩ nha!”
Lúc này.
Ở xung quanh Thiên Khải thành.
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.