Thủy Xích tự biên tự diễn, ngắm nhìn thật kĩ cơ thể nàng. Ba năm trước hắn chưa có chạm qua.....ba năm sau....khoan, nàng đơn độc ở bên ngoài, không phải......dây dưa qua lại với nam nhân khác rồi chứ? Nghĩ tới đây, Thủy Xích tức giận triệt để.
Hắn thô bạo kéo bắp đùi tuyết trắng sang hai bên.
Thủy Quy rùng mình, nơi tư mật bống dưng lạnh lẽo, lại rộng mở đến dâm tiện trước mắt nam nhân kia. Nàng dùng sức khép chân.
Thủy Xích càng giận dữ, vặn bung ra hai bên, ánh mắt không kiên nhẫn nhìn chằm chặp u cốc.
Thủy Quy không hiểu hắn nổi điên cái gì, cơ chân căng cứng không khép nổi.
U cốc hồng nhạt, xinh đẹp khép chặt vì hắn vặn đùi nàng mà tách ra một khe nhỏ, mấp máy nuốt khí. Của nàng đầy đặn, không một cọng lông, trắng trẻo, non nớt.
Thủy Xích kinh diễm nàng là vưu vật, nhưng nghĩ đến nàng ở bên ngoài dây dưa với nam nhân, không khỏi tức điên, cởi chính xiêm y của mình, thứ nam tính vọt ra.
Thủy Quy kinh hoàng nhìn thứ to lớn sưng phồng, muốn trốn tránh mà bất lực, chỉ có thể nằm yên để hắn làm bậy.
Thủy Xích cầm nam căn hướng tới hoa cốc. Nàng chỉ có thể là của hắn, của hắn!!!
Đau.....cả hai đều đau.
Thủy Xích kinh diễm, nàng bóp chặt hắn, mới đưa đầu vào đã chật như vậy.
Thủy Quy ô ô nhìn hắn, trừng mắt cảnh cáo, thống hận.
Thủy Xích vẫn tức giận, dùng sức thúc nam căn đi sâu vào trong.
- Ô, ô..... sau khi cự long vào sâu trong, Thủy Xích cảm thấy nơi đó trương phình, thứ ấm nóng to lớn yên vị bên trong, chạm vào tường thịt cùng tử cung.