Sau khi chơi được một lúc, Tống Dập ngẩng đầu lên khỏi ván bài, cất giọng hô: "A Tửu! Bốn đứa nhóc Mỹ Mỹ quay video chúc mừng sinh nhật với làm quà cho chị, chị chờ một lát, em đi lấy cho chị ngay đây!"
Tang Tiếu ngạc nhiên trợn tròn mắt, hiển nhiên không nghĩ tới lại có thể có thêm một phần quà nữa: "Có video chúc mừng hả?!"
"Có." Chúc Thanh Vi trả lời giúp một câu, cầm khăn ướt, cẩn thận tỉ mỉ lau vết bơ trên mặt A Tửu cho cô, bọn Mỹ Mỹ làm trong tập ba Bé ơi đến đây nào, trong hộp có quà mà bốn đứa nhỏ tặng cho cô."
Đến nay Chúc Thanh Vi nhớ lại tập thứ hai vẫn bội phục A Tửu từ đáy lòng, hơn nữa có độ hot từ tập thứ hai nên lượt xem tập thứ ba của "Bé ơi, đến đây nào" cũng ở top 3 trong các chương trình cùng thời điểm. Mấy người tham gia chương trình bọn họ đều nhận được lợi ích không tệ, mặc kệ về công về tư thì Chúc Thanh Vi đều rất cảm ơn A Tửu.
Rất nhanh, Tang Tiếu nhận được món quà do bốn đứa Mỹ Mỹ làm, một bức tranh, bên trên vẽ tất cả mọi người trong tập hai, mà A Tửu được họ vẽ ở chính giữa, trên đầu đội vương miện ngôi sao nhỏ, trên quần áo vẽ trái tim nhỏ màu đỏ, nhìn qua thì thấy ngây thơ nhưng ngẫm kỹ lại thấy vừa đáng yêu lại ấm áp.
Tang Tiếu cực kỳ thích, chuẩn bị tìm cơ hội đem đi bồi xong treo lên tường: "Bọn nhỏ vẽ đẹp thật đó.
"Tới đây, A Tửu, lại cười một cái." Nhậm Tương thi thoảng sẽ hỗ trợ quay video, giờ phút này, cô đang quay A Tửu: "Cũng quay tranh ra đây, chị quay lại cho em, khi nào rảnh thì cắt một đoạn riêng cho bốn đứa nhóc đấy xem.
Tang Tiếu vội vàng cầm tranh lên, cười nhẹ nhìn vào ống kính: "Mỹ Mỹ, Tiểu Nguyệt Lượng, Kim Bảo, Thang Viên, cảm ơn tranh của các em, chị vô cùng vô cùng thích, có cơ hội chị sẽ về ngôi nhà Hoa Hướng Dương thăm các em nhé."
Quý Kỳ Tây dựa vào quầy bar, ánh mắt nhìn thì lạnh nhạt nhưng vẫn luôn dừng trên người cô gái đang cười suốt từ lúc vào nhà tới giờ là A Tửu. Một lúc sau, anh nghiêng đầu hỏi Quý Lâm Xuyên: "Trước kia các cháu không làm sinh nhật cho A Tửu à?"
Nói xong anh còn bổ sung thêm một câu: "Ở trong game." Bọn họ đã nói quen biết qua game, nói ở trong game cũng bình thường.
Quý Lâm Xuyên vừa kết thúc buổi biểu diễn lưu động xong là bay về ngay, có hơi buồn ngủ, anh ấy trả lời chỉ theo bản năng: "Khi đó A Tửu cũng không có ngày sinh..."
"Khụ khụ, Tang Tiếu rất coi trọng bảo mật trên mạng, không hay nói chuyện ngoài đời." Tịch Ngôn Vãn giơ chân đạp Quý Lâm Xuyên một cái rất mạnh dưới gầm bàn, đạp cho người nào đó tỉnh táo rồi trừng mắt liếc anh ấy một cái, lại tiếp tục trả lời Quý Kỳ Tây: "Tang Tiếu không nói, bọn yôi cũng chưa từng chúc mừng."
Thật ra bọn họ đã từng định tổ chức rồi, thậm chí chuẩn bị đi công ty game hỏi ngày sinh của A Tửu, sau lại có việc nên kéo dài tới bây giờ, kéo tới bọn họ gặp được A Tửu trong cuộc sống hiện thực.
Lúc Tịch Ngôn Vãn ở trong đoàn làm phim có trò chuyện với A tửu về chuyện trong hiện thực, mặc dù Tang Tiếu không nói rõ nhưng Tịch Ngôn Vãn cũng từ trong lời nói của Tang Tiếu suy đoán ra một số việc.
Tỉ như lúc trước Tang Tiếu rời đi nhưng người không có việc gì, lại ví như tiểu sư muội A Tửu của bọn họ hiện tại chính là Tang Tiếu, cũng nhất định phải là Tang Tiếu Quý Kỳ Tây liếc Quý Lâm Xuyên bị đạp, ánh mắt ghét bỏ, kéo dài giọng chê cười: "Cháu trai lớn, cung phản xạ của cháu dài quá, buồn ngủ thì đi ngủ đi."
"Không đi." Ở trước mặt người ngoài Quý Lâm Xuyên nhìn lạnh lùng lại kiêu căng, nhưng khi ở trước mặt người quen thì đôi khi anh ấy sẽ lộ ra vài phần bản tính. Giống như hiện tại, anh ấy đau đến phải hít hà liên tục: "Lát nữa cháu chuẩn bị hát chung với A Tửu, mọi người hâm mộ chứ, đệch...!?!"
Quý Lâm Xuyên vừa xoa chân vừa giận gữ trừng mắt nhìn Quý Kỳ Tây vừa đạp anh ấy xong thì né ra xa hai mét, há miệng định mắng: "Chú...?"
Quý Kỳ Tây căn bản không để ý tới Quý Lâm Xuyên, cũng mặc kệ Quý Lâm Xuyên mắng hay không. Anh xông tới sau đó trực tiếp cướp hai cái micro trong nhà A Tửu, cướp ngay trước mặt Quý Lâm xuyên: "Tang Tiếu, đại sư huynh của em buồn ngủ quá, anh tới hát chung với em, hai ta cho nó nghỉ ngơi một lát."
Tang Tiếu không nghi ngờ gì, giòn giọng đồng ý: "Được ạ!"
Quý Lâm Xuyên:...
Quý Kỳ Tây, tên khốn nhà chú.
Chờ lúc bữa tiệc sinh nhật kết thúc đã một giờ rưỡi, vầng trăng bên ngoài đã khuất sau những đám mây, chỉ có ánh đèn trong phòng sáng tỏ và ấm áp.
Nhậm Tương nhấc tay lên:" Mọi người chụp ảnh chung đi, chờ chụp xong ai về nhà nấy, ai —"
Rốt cuộc không tính là người bản địa, Nhậm Tương nói đến một nửa thì mắc kẹt.
Tống Dập cười ha ha: "Ai tìm mẹ người nấy!"
"Bingo." Nhậm Tương vỗ tay bốp một cái, sau đó cô ấy sửa lời của Tống Dập: "Tới, chúng ta chụp ảnh xong thì ai tìm mẹ người nấy, tìm cha, tìm người yêu, tìm chó."
Có vài nghệ sĩ ban đầu không quen Nhậm Tương, hơn nữa bọn họ nghe từ trong miệng người khác hoặc trên mạng là tính cách Nhậm Tương nóng nảy, thường xuyên mắng người máu chó đầy đầu sau hậu trường. Ai ngờ trong cuộc sống riêng Nhậm Tương nói chuyện thú vị như vậy, ai cũng bị câu tìm chó làm cho ôm bụng cười không ngừng.
Cùng lúc đó, Diệp Doãn Đồng nhỏ giọng thầm thì bên tai Tang Tiếu: "Tang Tiếu, chờ ảnh chụp chung đêm nay đăng lên mạng thì giá trị bản thân của chị chắc chắn sẽ tăng, thế mà chị có thể chơi một đêm cùng nhiều người lợi hại như vậy."
Giống Quý Lâm Xuyên, Tịch Ngôn Vãn, Nhậm Tương, bình thường cô gặp phải có lẽ cũng sẽ không khiến bọn họ liếc mắt một cái. Trong ba ngày đầu của "Kỳ nghỉ thân yêu" cô và Quý Lâm Xuyên cũng chưa nói được mấy câu. Đêm nay cô không chỉ thấy bọn họ mà còn có thể cướp bánh kem, cướp điều khiển từ xa, giành Tang Tiếu với bọn họ, nói ra ai mà không hâm mộ chứ!
Ở trong lòng Tang Tiếu thì bốn sư huynh tỷ đều là người trên đỉnh kim tự tháp, cho nên người rất lợi hại trong miệng Diệp Doãn Đồng là đang nhắc tới ai A Tửu hiểu ngay lập tức. Điều duy nhất khiến cô không hiểu là, chơi một đêm là có thể tăng giá trị con người à?