Phản Xuyên Vào Showbiz, Ta Cầm Nhầm Kịch Bản ''Hay Ra Vẻ''

Chương 297



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


Dân mạng nhìn giáo viên vũ đạo nghiêm túc trả lời, bất giác há hốc, họ đang mơ quay về thời gian học cấp ba? Học từ năm giờ sáng? Hơn nữa có trường cấp ba giờ tự học sáng cũng không sớm đến mức năm giờ sáng đâu!

Giáo viên vũ đạo trả lời xong, ngồi vào trong ghế lái, trước khi đóng cửa nhoẻn môi cười, “Đương nhiên, ngoài thời gian của Tang Tiếu ra cũng có nguyên nhân cá nhân của tôi.”

Nhân viên công tác của ê-kíp chương trình đương nhiên sẽ theo đó đặt câu hỏi, “Thầy cũng có nguyên nhân cần dạy vào năm giờ sáng ư?” .

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Bạch Nguyệt Quang Và Cái Bóng Của Hắn
2. Cô Gái Ngốc, Tôi Yêu Em
3. Chính Chủ Trở Về, Thế Thân Muốn Nghỉ Hưu Sớm
4. Siêu Thị Của Tôi Thông Kim Cổ
=====================================

“Đúng vậy.” Giáo viên vũ đạo đưa ra ba ngón tay cười tủm tỉm đáp: “Năm giờ sáng dạy lương cao gấp ba sáu giờ sáng, tôi thấy tiền là mở mắt.”

Dân mạng: …

Nhân viên công tác: …

Không đợi họ hoàn hồn, giáo viên vĩ đạo đã khởi động chiếc Ferrari màu vàng tươi phô trương rời đi, một lúc sau có dân mạng trong phòng livestream hỏi: [Một giáo viên lái Ferrari có thể vì tiền lương gấp ba lần mà năm giờ sáng đến dạy Tang Tiếu sao? Làm cho nhân viên văn phòng ngủ nướng đến tám giờ sáng như tôi khó xử làm sao?]

[Thật ra, bạn cũng có thể cho rằng giáo viên đến dạy không chỉ là vì tiền mà là nể mặt Tang Tiếu, ví dụ như Tang Tiếu là người khá có sức hút.]

[Vậy tôi xem trọng tiền.]

[+1, Tang Tiếu có sức hút hơn cũng không sánh bằng tiền.]

[Chị em hai lầu trên, hai người lái xe Ferrari trước, sau đó hẵng nói đến quan hệ giữa sức hút và tiền.]

[… Bạn già à, bạn đ.â.m vào tim tôi đây này.]

Thời gian lớp biểu diễn của Tang Tiếu tương đối ngắn, tám giờ rưỡi học đến chín giờ rưỡi, sau khi hậu kỳ cắt ghép xong cũng chỉ còn là nội dung ba đến năm phút, thời gian tan học, mọi người ngạc nhiên phát hiện Tang Tiếu và cô Phạm cùng nhau chờ thang máy, rõ ràng là chuẩn bị ra ngoài.

Thấy thế nhưng dân mạng nhà tiên tri trước đó lên tiếng, gì mà họ sớm đã nói rồi, cuộc sống ba ngày của Tang Tiếu và của Hà Túng chắc chắn không khác nhau là bao, cũng chỉ là ra vẻ thêm hai tiết học mà thôi, học xong chẳng phải cũng là đi gặp các sư huynh, sư tỷ?

Mắt thấy Tang Tiếu thật sự đeo khẩu trang ra ngoài, một số người qua đường cũng bị những dân mạng tự xưng là nhà tiên tri thuyết phục, có người trực tiếp cá cược ở trong bình luận, cược xem Tang Tiếu lát nữa sẽ đi gặp ai. Trong đó đứng đầu là gặp Tịch Ngôn Vãn và Quý Lâm Xuyên, dẫu sao thì Thẩm Thư Triệt và Nhậm Tương giờ cũng đang ở nước ngoài.

Tang Tiếu không lái xe cũng chẳng bắt xe, cô thong dong tản bộ như dẫn nhân viên ghi hình của ê-kíp chương trình đi dạo ngắm cảnh vậy.

Sau hai mươi phút, một cánh cổng lớn xuất hiện trong ống kính, cũng xuất hiện trước mắt các dân mạng là một ngôi trường cấp ba, không phải là cấp ba trọng điểm nhưng cũng xem như là một ngôi trường có chất lượng không tệ trong mấy năm gần đây của các trường cấp ba bình thường.

Trong lúc Tang Tiếu đưa giấy chứng nhận cho bảo vệ trong phòng bảo vệ xem, cô cũng đưa tay kéo khẩu trang xuống, tránh việc không đối chiếu được với ảnh chụp, “Đúng rồi chú ơi, cháu chỉ có một bản giấy chứng nhận tạm thời, nên không thể dẫn theo những người khác vào sao?”

“Cô cậu đến ghi hình chương trình à?” Bảo vệ căng thẳng chỉnh lại áo, không quá dám nhìn thẳng vào ống kính, chập chừng: “À, tôi cần gọi điện hỏi lãnh đạo.”

Sau vài ba câu, bảo vệ nhận được chỉ thị của lãnh đạo bảo ông ấy dẫn Tang Tiếu và hai nhân viên ghi hình vào trong trường, đến khi vào trong trường hai nhân viên ghi hình và dân mạng trong phòng livestream đều đờ ra.

Hành vi từ đầu chí cuối của Tang Tiếu đều nói rõ với dân mạng rằng, cô đến ngôi trường cấp ba này không chỉ có một lần, nếu không sao có giấy chứng nhận tạm thời? Hơn nữa bảo vệ trong phòng bảo vệ rõ ràng cũng quen biết Tang Tiếu.

Hai nhân viên ghi hình theo sau Tang Tiếu, không bị ngăn cản bước vào trong khuôn viên trường cấp ba, gần như trong lúc họ bước vào cổng trường đã nghe rõ tiếng chuông hết tiết, các học sinh mặc đồng phục tập trung ở giữa sân vận động, mỗi lớp tách nhau đứng xếp hàng.

Tang Tiếu vừa đến sân vận động, lập tức có giáo viên quen biết bước lên chào hỏi, “Tang Tiếu đến rồi, trong văn phòng có táo tàu, vừa giòn vừa ngọt, lát nữa em qua phòng cô ăn chút.”

Giáo viên dứt lời, nghiêng đầu nhìn hai nhân viên ghi hình sau lưng Tang Tiếu, lập tức đưa tay vén tóc vụn bên tai, cố gắng tạo khí chất ưu nhã, “Em mang cả máy quay à?”

“Thôi ạ.” Tang Tiếu ghé bên tai giáo viên, nhỏ giọng giải thích, “Công việc kiếm tiền đến đây, vốn cho rằng chủ nhiệm Vương có thể ngăn họ bên ngoài cổng, kết quả lại bảo chú Trâu cho họ vào.”

Nhân viên ghi hình và dân mạng vừa hay nghe được: …

Nghe xong, giáo viên cũng hiểu rõ, chẳng trách chủ nhiệm lại trong loa phát thanh bảo các lớp kiểm tra tình hình đồng phục của học sinh, ai không mặc đồng phục không chỉ không thể tập thể dục hơn nữa còn viết bản kiểm điểm, xem ra chủ nhiệm hi vọng có thể mượn lần ghi hình này tuyên truyền về hình tượng của nhà trường, được miễn phí , ai lại không thích chứ.

Mười giờ mười lăm, học sinh ba khối đều tập trung đầy đủ đứng xếp hàng ngay ngắn, Tang Tiếu và tất cả giáo viên đứng ở hàng cuối.

Thông thường thì lúc học sinh tập thể dục, có một vài giáo viên cũng sẽ ở phía sau làm theo, giãn cơ một chút.

Chủ nhiệm trường cấp ba cầm mic đứng ở sân khấu nhiệt tình cổ vũ, các học sinh dưới sân khấu có hơi thắc mắc bực dọc tại sao chủ nhiệm lại đột nhiên hành động như được bơm m.á.u gà vậy, nhưng vẫn rất nể mặt vỗ tay.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.