Tang Tiếu không nhận mình đã tỉnh, vì thế cô giả vờ đang ngủ: “Chưa tỉnh!”
Vừa nói xong...
Trong phòng ngoài phòng đồng thời yên lặng.
Tang Tiếu:...
Hình ảnh phạm phải ngu ngốc này giống như đã từng xảy ra.
Rất nhanh, Tang Tiếu nghe thấy được tiếng cười của Quý Kỳ Tây như trong dự kiến.
“Bạn gái.” Quý Kỳ Tây sợ quấy rầy đến hai vị sư tỷ ở cách vách Tang Tiếu, do đó ảnh hưởng thời gian hai người ở riêng, cho nên nói rất nhỏ: “Ngủ một giấc rồi em quên luôn hứa hẹn hôm qua à? Thế mà từ chối bạn trai mà em luôn cưng ngoài cửa à?”
Tang Tiếu: QAQ
[Reng...]
Tang Tiếu lại lần nữa nghe được tiếng di động. Cô vốn dĩ không muốn xem, nhưng cái tay không nghe lời đã đưa điện thoại đến trước mắt. Quả nhiên, Quý Kỳ Tây nhắn tin WeChat.
[JQX: Không có em, một mình anh tập thể dục cũng không có tinh thần. [Đáng thương.jpg]]
[JQX: Chẳng lẽ sau khi em tỉnh ngủ thì thay lòng đổi dạ? Em không muốn sủng anh nữa à? [Khóc lớn.jpg]]
Lúc lướt Wechat, Weibo của Tang Tiếu cũng nhảy ra mấy tin nhắn. Cô theo bản năng ấn vào, đột nhiên thấy đến từ một tin nhắn người của tạp chí VLLU.
Tang Tiếu nhìn nội dung tin nhắn, vẻ mặt mờ mịt. [Tiên Duyên] còn không phải là game mobile mà Sầm Luật nói ngũ sư huynh từng chơi à? Người của VLLU sao lại hỏi cô có sắm vai NPC ở [Tiên Duyên] không?
Về chuyện sắm vai NPC, nếu không nghĩ ra, Tang Tiếu tạm thời cũng không nghĩ nữa. Cô một lần nữa về giao diện WeChat.
Sau khi Quý Kỳ Tây gửi hai icon đáng thương và dễ thương qua WeChat, sự ngượng ngùng do say rượu tiêu tan một chút Cô do dự mãi rồi xốc chăn bao lấy mình ra, lê dép ra mở cửa.
Ngoài cửa, Quý Kỳ Tây vừa nghe thấy tiếng tay nắm cửa thì nháy mắt thay đổi tư thế lười biếng dựa vào tường. Anh thẳng lưng, thẳng eo, anh khí quanh thân bừng bừng.
Lạch cạch.
Cửa mở.
“Ôm!” Không đợi Quý Kỳ Tây có phản ứng, Tang Tiếu đã cắm đầu vọt vào trong n.g.ự.c Quý Kỳ Tây. Giọng cô vừa buồn lại vừa tủi thân: “Bạn trai, mau để em chôn trong chốc lát. Em không dám gặp người hu hu hu.”
Quý Kỳ Tây cũng không nghĩ tới vừa buổi sáng anh đã được một niềm vui bất ngờ. Anh vội ôm chặt Tang Tiếu, đỡ phải để Tang Tiếu ôm một nửa lại thôi.
Giây lát, anh một tay ôm lấy Tang Tiếu, một tay vỗ nhẹ sau lưng Tang Tiếu, mỉm cười hỏi: “Tỉnh rượu rồi à?” Nhìn dáng vẻ có lẽ không chỉ tỉnh rượu mà chuyện xảy ra ngày hôm qua cũng không quên chút nào. Tang Tiếu dùng sức chôn đầu vào n.g.ự.c Quý Kỳ Tây, cực kỳ tủi thân: “Tỉnh rồi. Về sau em không bao giờ uống rượu nữa!”
Quý Kỳ Tây mặt không đổi sắc: “Uống nhiều thương thân, uống ít quên tình.” Không uống rượu thì cô sẽ hơi một chút thẹn thùng nhào vào n.g.ự.c không nhìn người tựa như sáng nay, nào còn chụt chụt hôn người đâu.
“Không uống! Không uống!” Tang Tiếu liên tục lắc đầu: “Sau khi uống say em quá không biết tự lượng sức mình.” Ở chương trình chê bai đầu bếp chuyên nghiệp, sau khi về nhà lại khiêu chiến sư huynh sư tỷ.
“Không biết lượng sức? Em có như vậy à?”
Tang Tiếu từ trong n.g.ự.c ngẩng đầu, ngơ ngác nhìn Quý Kỳ Tây: “Đương nhiên là có.”
Quý Kỳ Tây nhướn mày: “Đầu bếp trong chương trình giải trí chính miệng thừa nhận kém em. Tối hôm qua ở trong sân thi đấu với mấy người cháu trai, em cũng không thua lần nào. Sao có thể gọi là không biết tự lượng sức mình?”
Tang Tiếu:!!!
Buổi sáng thấy sau khi thấy WeChat, cô chỉ lo e lệ xấu hổ. Bây giờ nhớ lại, đúng là cô thắng từ đầu đến đuôi nha!
Thấy Tang Tiếu chưa hoàn hồn, Quý Kỳ Tây hơi khom lưng hôn một cái lên mặt Tang Tiếu. Anh ôn hòa nói: “Hiện tại thế nào? Em dán xong kim tự tháp rồi, em cũng giỏi hơn mấy người cháu trai lớn.”
Anh nói rất chậm, mang theo kiên nhẫn vô tận: “Tuy say rượu có thể làm lá gan em lớn ra, nhưng không thể tăng năng lực của em lên. Em hoàn toàn dựa vào thực học thắng bọn họ.”
Tâm linh của Tang Tiếu vẫn ở trong chấn động, cô hỏi lại Quý Kỳ Tây như xác nhận: “Em hoàn toàn dựa vào thực học? Cho dù không uống say, em cũng có thể thắng sư huynh sư tỷ?”
Quý Kỳ Tây cong môi cười, phun ra từng chữ đầy kiên định: “Đúng vậy.”
Tang Tiếu chớp chớp mắt, Quý Kỳ Tây nói làm cô cảm thấy như đang nằm mơ.
Dù sao trong thế giới trước, cô vẫn luôn bị những người khác đè xuống đánh. Hiện tại, sau khi đi vào thế giới tương lai, cô không chỉ đụng phải cải thảo, còn đánh bại sư huynh sư tỷ?
“Vì sao chứ?” Tang Tiếu khó hiểu: “Kim tự tháp thần kỳ như vậy à?”
Quý Kỳ Tây xoa xoa đầu Tang Tiếu: “Nó đương nhiên không thần kỳ như vậy. Nhưng em vẫn luôn kiên trì dán đầy kim tự tháp đã thuyết minh em vẫn luôn chuyên tập học tập tiến bộ. Mấy người cháu trai lớn dừng chân tại chỗ, đương nhiên bị em đánh bại.”
Tang Tiếu cái hiểu cái không. Từ buổi sáng bị video Miêu Miêu gửi làm kinh hãi, lại đến ký ức say rượu ngượng ngùng, cho đến bây giờ...
Cô là dựa vào thực học đánh bại sư huynh sư tỷ?
Lúc Tang Tiếu trầm mặc, Quý Kỳ Tây cũng không nói chuyện, cầu thang ầm ầm rung động. Ngay sau đó, một giọng nói dịu dàng bất đắc dĩ truyền đến: “Mới vừa về nhà đã thấy hai người phát cơm chó.”
Tóc Thẩm Thư Triệt dài hơn một chút so với lúc rời đi. Tóc mái trên trán khi tự nhiên buông xuống có thể che hết gương mặt anh. Anh dùng hai tay vuốt ra sau một cái rồi duỗi tay về phía Tang Tiếu: “Tang Tiếu, mau tới ôm một cái. Huấn luyện, thi đấu lâu như vậy, tam sư huynh sắp mệt chết.”
Ngày hôm qua, khi Tang Tiếu tuyên bố bạn trai ở "Tủ lạnh nhà tôi - Mùa 2" thì đội tuyển của Thẩm Thư Triệt đang cùng đang cùng một đội nào đó đấu tập. Chờ anh ra ngoài, quản lý đội tuyển cầm di động liền hấp tấp vọt lên: “NO! Book, sư muội cậu tuyên bố yêu đương trước toàn bộ cư dân mạng! Cậu dám giấu diếm chúng tôi lâu như vậy!”
Thuận tiện nói một câu, đội tuyển của Thẩm Thư Triệt có một đội viên, sớm là fan của Tang Tiếu. Trước đó cậu ta là fan của Tang Tiếu, Thẩm Thư Triệt thậm chí còn chưa nhận ra Tang Tiếu. Rất nhanh, dưới sự dụ dỗ của cậu ta, quản lý đội tuyển cũng thành fan của Tang Tiếu. Hơn nữa mỗi ngày bọn họ hy vọng có thể làm em rể của Thẩm Thư Triệt.
Ai ngờ...