Pháo Hôi Đại Náo Thịt Văn: Vật Hi Sinh Từng Bước Phản Kích!!!

Chương 6: Buổi tập huấn... biến thái (biến thái thôi, H vụn vặt)



Dạ Tiểu Vũ ngước mắt lên nhìn.

Đây là một khuôn mặt rất đỗi bình thường, nhưng lại mang theo hơi lạnh cùng đề phòng xunh quanh. Cũng phải thôi, gián điệp mà lại không đề phòng mới là lạ. Nhất là tên nam phụ này lại là một gián điệp chuyên nghiệp a.

Trong phiên bản thường, tên này bị nữ chính bắt gặp, sau đó đem lòng mến mộ nữ chính, giao cả bí mật quốc gia vào tay nàng ta, cuối cùng bị đập bẹp.

Với phiên bản biến dị nữ phụ xuyên qua, tên này lại bị phong thái âm hiểm tàn nhẫn đầy mê hoặc của nữ phụ quyến rũ, giao cả tất cả cho cô ta, cuối cùng vẫn không chọi nổi với nam chính mà bị nổ tan xác dưới lốp xe tăng.

Nay - phiên bản pháo hôi nghịch tập, anh chàng nam phụ số phận bị thảm sẽ có bàn tay vàng, có vầng sáng mary sue của nhân vật chính ( mary sue: bàn tay vàng tới tấp, liên tục, nhân vật đánh mãi không chết).

"Cô nhìn đủ chưa, mang cái góc chăn kia cuốn xéo khỏi giường của tôi!" Sở Lưu cảm giác được ánh mắt đồng tình cùng thương hại của cô gái kì lạ, lời nói càng thêm lạnh lùng.

"A được được được..." Dạ Tiểu Vũ gật gật đầu, xê xịch người sang chỗ khác, mắt vẫn dán lên tấm lưng lạnh lùng. Tên này bị chứng ám ảnh sạch sẽ quá mức, không chấp. Sau này thích nữ chính/nữ phụ rồi thì lại đi trộm đồ lót của hộ để...(các bạn tự hiểu nha), rất biến thái!

Dù sao hắn cũng là mục tiêu, nhưng thật là khó hạ thủ. Tên này ít nhất có thể xài chiêu quyến rũ, nhưng lại bị bệnh sạch sẽ, lỡ mới cởi đồ một lát, hắn lại bỏ chạy hay ngất xỉu thì sao? Hành động của biến thái rất khó để lí giải...

Dạ Tiểu Vũ không biết, cô đang lẩm nhẩm những gì mình mĩnh, tuy rất nhỏ, nhưng hai người giường bên đều là quái vật, làm sao mà không nghe được chứ. Nhưng cùng một nội dung, cả 2 lại có cách nghĩ khác nhau.

Bạn học Sở Lưu sờ sờ cái súng bên cạnh để bớt đi cảm giác muốn bắn chết cô gái giường bên. Còn thanh mai trúc mã Tần Đông thì nhìn vào tấm lưng của Dạ Tiểu Vũ, ánh mắt cõ chút kì lạ và âm trầm.

... .........

Buổi sáng, Tần Đông phải sang trại huấn luyện của Sư đoàn 1, còn Sở Lưu đi trại huấn luyện của nam binh hậu cần, cả hai đều không thèm chú ý đến Dạ Tiểu Vũ, coi cô thành không khí.

Dạ Tiểu Vũ cũng không thèm quan tâm hai cái mục tiêu đang nghĩ gì, vui vẻ đi đến trại huấn luyện. Trên đường đi, cô lại bắt gặp Mã Lạc. Trước hết phải làm tan đề phòng của cô ta đã, sau này mới dễ hạ thủ.

"Chào chị, chị cũng đến trại huấn luyện sao?"

"Ừ." Mã Lạc miễn cưỡng nở nụ cười, dáng đi có chút kì lạ. Không chỉ Mã Lạc, hơn 9 phần nữ binh đều là một bộ như vậy, bọn họ thậm chí còn lấy đó làm kiêu ngạo. Quần áo rất nhiều người bị rách rưới lộ da lộ thịt, vậy mà lại nhận được ánh mắt hâm mộ của người khác.

Ôi cái thế giới này...

Mã Lạc dường như cũng không muốn nói nhiều, tránh đi.

Trên đường đi đến trại huấn luyện vẫn loạn cào cào như hôm qua, thậm chí là rất nhiều vụ abc tập thể diễn ra ngay trên đường. Dù sao không phải lúc nào cũng phải huấn luyện a.

"Mạnh... mạnh... mạnh quá...ah..."

"Nữa, nữa... làm chết tiểu dâm đãng em đi...ah...oh...A---"

"Tư thế tọa kỵ này thật tuyệt em yêu...oh... chụt chụt..."

Không nghe thấy gì, không nghe thấy gì cả a... Dạ Tiểu Vũ lấy khăn giấy ra lau máu mũi, mắt hướng phía trước cố định. Tôi không muốn thành biến thái, nên tôi phải lơ mấy chuyện này, tôi không muốn thành biến thái, không muốn thành biến thái, không muốn trở thành một phần của thế giới biến thái này a...

"A... đến rồi!"

"A----, em ra rồi....!!!!!" Mở cửa, chính là một cảnh này.

Nam nhân điên cuồng đung đưa, nữ nhân bị gắt gao đè dưới đất, vẻ mặt sung sướng thỏa mãn, run rẩy xuất ra yêu dịch.

"Dâm đãng!" Nam binh phun một bãi nước bọt lên tay, xoa xoa bộ hạ, bắt đầu một vòng mới, hắn ta còn cố ý trưng ra trước mặt tân binh cảnh này nữa chứ.

"Ah... oh... các em... vào sân bắn... bắn được điểm càng cao càng tốt... oh... quá đã... anh yêu, mạnh nữa lên...oh..."

Dạ Tiểu Vũ lau lau máu mũi, tiến vào bãi tập bắn. Cô cầm súng lên, là loại súng máy nòng nhỏ, tốc độ chậm, năng lượng bị bòn rút tối đa. Súng huấn luyện cũng cỡ này trình độ thôi a.

Nâng súng, Dạ Tiểu Vũ nhìn vào mục tiêu, ngẩn người.

Trước mắt cô là một tên đàn ông lõa thể, bộ vị cương cứng hướng thẳng lên trời đang ra sức đâm chọt, vẻ mặt dâm đãng khó coi. Ở phía của quí của hắn là 10 điểm, hai nụ hoa 5 điểm, chỗ khác là 0 điểm.

Dạ Tiểu Vũ có kích động muốn đập súng. Cô quên, thế giới này là do cô viết ra.

Nuốt nước mắt vào bụng, Dạ Tiểu Vũ nhắm súng vào chỗ... "Bùm!"

"Oh... honey... em thật mạnh bạo..." Ảo ảnh cười dâm đãng, ôm chỗ của quý bị bắt, liên tục đẩy a đẩy a.

"Em bắn trúng rồi, thật giỏi, thưởng cho em này...oh..." Một dòng nước màu trắng phun ra.

Dạ Tiểu Vũ chai mặt, quay lại nhìn một vòng.

Huấn luyện viên đang "oh ah oh ah", vài nữ binh dẫn nam binh đến để "oh ah oh ah" tập thể, những người tham gia huấn luyện thì mặt đỏ lựng, một bộ nôn nao khó nhịn, sờ sờ hạ thân, liếm môi cười khanh khách.

Ôi cái thế giới biến thái này...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.