Pháp Sư Đôi Mươi

Chương 30



"Dậy đi anh Hoàng ơi, dậy đi. Trời sáng rồi kìaaaaa."

"Anh ra ngay đây..."

Mới sáng sớm cái Ngọc con gái thầy đã nheo nhéo gọi Hoàng dậy từ ngoài cửa.

Hoàng cố gắng mở mắt ra, lết xuống giường đi mở cửa, thì bị hù cho hết hồn.

"Hihi, chào anh Hoàng."

"Ôi mẹ ơi cái gì thế này?!?"

Cậu nhảy cẫng, hét toáng lên.

Cái Ngọc có lẽ mới sáng ra đã lên cơn, không biết nó bôi cái quỷ gì lên mặt mà như yêu quái. Môi son đỏ loét, mắt đánh phấn xanh, mặt thì trắng bềnh bệch như hồn ma chết đuối. Tốn cả một cân phấn chát lên là ít.

"Cái gì thế hả?"

Vợ chồng ông Long nghe thấy tiếng hét thất thanh của Hoàng, có chút bất ngờ mà hớt hải chạy đến, đứng đằng sau cái Ngọc nhìn vào phòng.

Hoàng ái ngại lấy tay chỉ chỉ vào cái Ngọc, vợ chồng ông cũng không hiểu, bà Liên - vợ ông Long lấy tay kéo cái Ngọc quay lại hai người họ.

"Thầy, mẹ..."

"Aaaaaaaaaaaaa..."

Không hẹn mà trùng, đôi vợ chồng già cùng nhau hét toáng lên, tiếng thét kinh thiên động địa, còn ghê hơn tiếng hét khi nãy của Hoàng.

"Cái quỷ gì đấy hả con?!?"

Ông Long không kiềm chế được cảm xúc, nhảy vội ra đằng sau bà Liên.

"Thầy, mẹ, đây là mốt trang điểm mới mà, con mới thử có một tí mà cả nhà đã hét toáng lên rồi."

Cái Ngọc phụng phịu, cúi đầu xuống, lấy tay vằn vằn vạt áo.

-_-

Bà Liên có lẽ là đã hoàn hồn, nhìn cái Ngọc, rồi lại quay sang nhìn Hoàng, mặt có chút biến sắc, sau đấy bất ngờ túm cổ cái Ngọc đi về phòng.

"Cái con bé này, từ đó đến giờ có như thế đâu? Sao dạo này nó dở chứng như thế nhỉ?"

Thầy Long hói nhìn theo sau hai mẹ con, thắc mắc. Sau đấy lại nhìn Hoàng, cậu cũng không biết, nhún nhún vai.

"Có trời mới biết."

Ông Long thở dài.

"Mau đi đáng răng rửa mặt rồi ra nhà ăn sáng đi, sau đấy tiếp tục vào phòng học đạo pháp."

Hoàng ngán ngẩm.

"Vâng, con biết rồi."

Nhà thầy Long xây theo lối miệt vườn miền tây, cả nhà có kết cấu hình chữ U, nói đúng hơn là hình bán nguyệt. Ở sân có trồng rất nhiều loài cây để trấn yểm, xanh tốt um tìm quanh năm, thi thoảng còn có chim đến hót, mùa hè rất mát mẻ. Cả nhà được làm bằng gỗ, theo kiến trúc cổ xưa. Nhìn sơ sơ qua, căn nhà chẳng có gì mà lại được nhiều người định giá vô cùng cao.

Hoàng rất thích căn nhà này, cậu hài lòng ở lại, có lẽ là do một phần vì mẹ, một phần do cậu là sinh viên khảo cổ, thích những thứ cổ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.