Pháp Y Lão Công: Tiểu Kiều Thê, Nghiệm Một Chút

Chương 106: Nhất định là cô trúng độc của người đàn ông kia



Có trời mới biết, lúc này Tô Cửu Cửu có tâm tình gì rời khỏi nhà họ Lục, cô chỉ biết tâm tính thiện lương của cô giống như bị thứ gì đó đốt, rất khó chịu.

“Đúng là mẹ chồng tốt quốc dân, nhớ ngày đó mẹ chồng của mình, không nói tới đối xử tốt với mình như vậy, chỉ cần không mặt nặng mày nhẹ với mình, mình sẽ đốt nhang luôn.” Đời này Hứa Nguyện hâm mộ có mẹ chồng tốt, đương nhiên tìm chồng tốt quan trọng hơn, chỉ là thấy mẹ chồng tốt hiếm có như vậy, cô ấy không khỏi cảm khái vài câu.

Nhưng cô ấy không biết, mấy câu nói đó của cô ấy, đã kích thích giới hạn lớn nhất của Tô Cửu Cửu.

“Có thể nghiêm túc một chút được không, chúng ta tới phá án!” Tô Cửu Cửu lạnh giọng nói, trên gương mặt tinh xảo phủ một tầng băng sương.

Lúc này Hứa Nguyện mới phát hiện Tô Cửu Cửu hơi lạ, nhưng dù sao cô ấy cũng là người từng trải, liếc một cái là ra manh mối.

Một giây sau, cô ấy không sợ chết tiến đến bên tai Tô Cửu Cửu, nhỏ giọng nói: “Cửu Cửu, không phải là cậu ghen đấy chứ? Nghe lời mình, thừa dịp Lục Diễn và Đồng Tiểu Nhã còn chưa phát triển hơn, cậu nhanh ra tay đi, cho dù thế nào, trong tay cậu cũng có pháp bảo tất thắng mà!”

“Pháp bảo tất thắng” mà Hứa Nguyện nói, tất nhiên là chỉ Đậu Đinh.

Tô Cửu Cửu trừng cô ấy một cái, cười nhạt nói: “Ha ha, mình ghen sao? Truyện cười, mình mà ghen vì người đàn ông kia!”

Thấy người nào đó không thừa nhận, Hứa Nguyện cũng không truy hỏi, nhưng cô ấy đã nhìn ra, rõ ràng là Tô Cửu Cửu có ý với Lục Diễn, hơn nữa ánh mắt Lục Diễn nhìn Tô Cửu Cửu cũng tràn đầy lửa nóng.

Thực ra cô ấy vẫn hi vọng Tô Cửu Cửu ở bên Lục Diễn, theo ý cô ấy, tuy Lục Diễn và Lục Tu là anh em ruột, nhưng Lục Diễn tốt hơn Lục Tu nhiều, ít nhất Lục Diễn không yêu linh tinh, không giống Lục Tu, đã ăn trong bát còn nhìn trong nồi, rõ ràng năm năm trước yêu Tô Cửu Cửu, nhưng lại kết hôn với Tô Đình Đình.

Còn nhớ lúc ấy, nếu không phải Tô Cửu Cửu cảnh cáo, cô ấy đã đến hôn lễ náo loạn rồi.

“Cậu gọi điện cho đám Kim Linh, hỏi bọn họ xem bên bọn họ tiến triển thế nào.” Tô Cửu Cửu lên xe, ngồi vào vị trí lái xe, bắt đầu sai bảo Hứa Nguyện.

Hứa Nguyện đâu dám nói chữ không, ngồi ở ghế trước, vội vàng gọi điện thoại, hiện giờ Tô Cửu Cửu là lãnh đạo trực tiếp của cô ấy, cho dù không có quan hệ này, nhớ năm đó, cô ấy cũng coi Tô Cửu Cửu như Thiên Lôi sai đâu đánh đó.

Tô Cửu Cửu nằm sấp trên tay lái giả chết, chỉ có cô mới biết, rõ ràng là vừa rồi cô mạnh miệng, cô thừa nhận, biết Lục Diễn và Đồng Tiểu Nhã ở cùng một nhà, trong lòng cô không nhịn được không thoải mái.

Xem ra, cô nhất định trúng độc của người đàn ông kia, nếu không trạng thái của cô hiện giờ, phải giải thích thế nào đây?

Hứa Nguyện tắt điện thoại, lắc đầu với cô, “Cửu Cửu, Kim Linh nói, Thẩm Anh Kiệt đi công tác với Trầm Vân Sơn, vẫn chưa trở về.”

Tô Cửu Cửu ngẩng đầu, hơi nhếch môi, cười nói: “Đi công tác sao? Mình không tin, hơn nữa một tên phá của như Thẩm Anh Kiệt ngoại trừ sống phóng túng, sẽ đi công tác sao?”

“Như vậy nhà họ Thẩm đang trốn tránh chuyện này ư? Cậu nói xem vụ án của Đồng Man Ny có liên quan tới Thẩm Anh Kiệt hay không?”

“Hiện giờ nói là có liên quan thì hơi sớm, phải tìm Thẩm Anh Kiệt, hiểu rõ tình hình một phen mới được.” Sau khi về nước, có vẻ như đây là vụ án phiền phức nhất, Tô Cửu Cửu cảm thấy đầu hơi đau.

“Nhưng lúc này phải đi đâu tìm Thẩm Anh Kiệt, nếu nhà họ Thẩm nói dối, nhất định sẽ giấu anh ta đi rồi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.