Pháp Y Lão Công: Tiểu Kiều Thê, Nghiệm Một Chút

Chương 111



Tô Cửu Cửu không muốn để ý tới anh, dừng bước chân.

“Lục Diễn, anh lại muốn làm gì?” Cô không kiên nhẫn liếc mắt nhìn anh.

Lục Diễn cợt nhã nói: “Sếp, có phải sếp rất muốn nhanh chóng lấy được kết quả khám nghiệm tử thi?”

“Vô nghĩa!” Bây giờ vụ án này vẫn chưa tìm được Thẩm Anh Kiệt, báo cáo khám nghiệm tử thi cũng không có, cảm giác giống như hai mắt bị bôi đen, thiệt tình chẳng ra gì.

“Vậy thì được, giúp tôi một tay, làm trợ lý cho tôi.” Lục Diễn cũng không muốn khách khí, nhưng cái này cũng không phải là do anh cố ý, quả thực hiện tại anh cần có một trợ thủ.

“Cục cảnh sát không có người nào xứng làm trợ lý cho anh sao? Lại kêu tôi đi làm trợ lý cho anh, anh không bị gì đó chứ.” Tô Cửu Cửu hừ một tiếng, biết tên này nhất định lại giở trò gì rồi, cô sẽ không bị lừa đâu.

“Như thế nào? Không dám sao?” Lục Diễn nói rồi nở một nụ cười xấu xa.

Anh bước đến nhà xác, cầm lấy con dao phẫu thuật.

Tô Cửu Cửu xem như đã nhìn ra, tên này muốn đi giải phẫu thi thể, ôi trời ơi, cho dù cô là cảnh sát, đã sớm quen với cảnh máu me, cũng không thể chịu nỗi cái này nha.

Tên Lục Diễn này chắc chắn là cố ý.

Trên thực tế, là cô không muốn để ý tới, hay nói thẳng ra là cô không dám, nhưng nhìn đến ánh mắt xem thường của anh, cô lại không phục.

Không phải chỉ là giải phẫu thi thể thôi sao? Chỉ là làm trợ thủ thôi mà? Bà đây không có ngán đâu.

“Được thôi, ai sợ ai!” Nói xong cô lại xoay người vào phòng, đi đến bên cạnh anh.

Càng đến gần, cô càng cảm thấy hối hận, tự dưng đi làm anh hùng, đứng nhìn Lục Diễn giải phẫu thi thể, nghĩ đến đây, dạ dày cô lại cuộn lên từng cơn.

Lục Diễn trộm nhìn cô một cái, đôi môi nhỏ khẽ cong lên.

Bước tới trước bàn giải phẫu, cô mới chỉ nhìn thoáng qua cái thi thể bị đốt trụi kia, bữa trưa vừa ăn xong liền vọt tới cổ họng.

Vì không để Lục Diễn có cơ hội cười nhạo mình, cô lại cố nhịn cảm giác kia xuống, nhưng mà, giờ khắc này thiệt tình cảm thấy khó chịu.

Lục Diễn tiện tay đưa một cuốn sổ cho cô, “Đây là bản ghi chép về giải phẫu trước đây của tôi, bây giờ em tới ghi đi.”

Không thể không nói, nghe anh nói xong, Tô Cửu Cửu nhẹ nhàng mà thở một hơi, còn tưởng rằng làm trợ lý thì phải tham gia mỗ xẻ, hóa ra cũng chỉ là đứng ghi chép mà thôi.

Nhưng mà tên tiểu tử thúi này lấy đâu ra lá gan, bắt cấp trên như cô đến làm trợ lý cho anh chứ.

Cô nghĩ tới nghĩ lui, vẫn không chắc chắn mà tiếp tục truy vấn: “Chỉ là ghi chép thôi sao?”

Lục Diễn mỉm cười quay đầu lại nhìn cô: “Nếu không, em cũng có thể tới làm giải phẫu, tôi đứng ghi chép cũng được.”

Nói xong anh còn thuận tay đưa con dao về phía cô.

Tô Cửu Cửu theo bản năng lui lại một bước, vội vàng từ chối: “Vậy để tôi ghi đi.”

Thật ra, cục cảnh sát đã cấp trợ lý cho Lục Diễn, nhưng mà, anh một mình quen rồi, nên không có thói quen hợp tác với người khác, mà đem thi thể Đồng Mạn Ni giải phẫu là do Đồng Tiểu Nhã khẩn cầu anh, nên anh phải giúp đỡ, tên pháp y Trần Minh Huy rãnh rỗi lại trốn rồi.

Chuyện là một mình vừa làm giải phẫu, vừa ghi chép, thật sự có chú phiền phức, cho nên mới tạm thời phải bắt Tô Cửu Cửu tới thay.

Trước nay Lục Diễn là một người không thích hợp tác với người khác, đột nhiên cảm thấy có người hỗ trợ, thật ra cũng không tệ.

Cái này chẳng lẽ là nam nữ hợp tác nên làm việc không thấy mệt???

Tô Cửu Cửu xem xét hồ sơ các lần giải phẫu trước đó.

Bởi vì vụ nổ quá mạnh, trên bề mặt thi thể đã không tìm được chút dấu vết, chỉ có thể giải phẫu tử thi kiểm tra dạ dày, còn có máu, xem có gì bất thường không.

Kết quả là, trong dạ dày phát hiện ra một ít đậu phộng chưa tiêu hóa hết, còn có bò bít tết cùng điểm tâm.

Đối với báo cáo xét nghiệm máu, vẫn chưa có kết quả.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.