*: Là loại đàn ông không ra gì, vong ân phụ nghĩa, phụ tình, lợi dụng tình cảm của người khác, nói chung là làm những chuyện xấu xa.
Quán trà sữa gần cục cảnh sát.
- Cửu Cửu, mình thật sự không ngờ được cậu sẽ đến làm tổ trưởng tổ trọng án, tuy mình thừa nhận cậu ưu tú hơn mình, nhưng mà lần này cậu thành thủ trưởng của mình, mình vẫn hơi không thích ứng được.
Hứa Nguyện vừa uống trà sữa vừa nói thầm.
- Thành thủ trưởng của cậu không tốt sao, sau này mình có thể bao che cho cậu.
Tô Cửu Cửu cười nói.
- Haizz, tóm lại là cậu đi du học, vừa về nước là có thể làm tổ trưởng, cậu nhìn mình xem, năm năm qua vẫn chỉ là vai phụ trong tổ trọng án.
Hứa Nguyện thở dài.
Không có cách nào, ai đã làm cho sự nghiệp và cuộc sống của cô ấy tồi tệ như vậy.
Hôn nhân không hạnh phúc, ngay cả sự nghiệp cũng vẫn ở trong thung lũng.
Điều duy nhất làm cho cô ấy vui mừng chính là cô ấy có một cô con gái khéo léo và hiểu biết.
- Được rồi, cậu cũng đừng tự coi nhẹ mình, tin tưởng chính mình, cậu hoàn toàn có năng lực thoát khỏi tình trạng bây giờ, chỉ là cậu còn chưa hoàn toàn phấn chấn để bắt đầu lại mà thôi.
Làm sao mà Tô Cửu Cửu có thể không nhìn ra vấn đề của Hứa Nguyện, lúc trước cô ở Mĩ, nước ở xa không thể giải được cái khát ở gần, bây giờ cô đã trở lại, cô phải trợ giúp Hứa Nguyện đi ra khỏi nhân sinh khói mù.
Đúng lúc này, mắt Hứa Nguyện nhìn chằm chằm nơi nào đó, tay run lên, ly trà sữa bị đổ ra bàn một ít.
- Ai da, Hứa Nguyện, cậu làm sao thế? Sao không cẩn thận như vậy?
Tô Cửu Cửu vội vàng lấy khăn giấy lau sạch chỗ trà sữa đổ ra bàn, thấy Hứa Nguyện vẫn còn ngẩn ngơ nhìn về một phía.
Cô nhìn theo ánh mắt của Hứa Nguyện, kết quả là nhìn thấy một người đàn ông mặc áo sơmi hoa đi vào quán trà sữa.
Người đàn ông không phải ai khác, đúng là chồng trước của Hứa Nguyện, Lâm Hạo.
Mà lúc này, Lâm Hạo đang ôm lấy một người phụ nữ dáng người xinh đẹp, trang điểm đậm, hai người vừa cười vừa nói, ngọt phát ngấy.
Nhớ năm đó Hứa Nguyện và Lâm Hạo yêu nhau, Tô Cửu Cửu chỉ từng gặp qua anh ta, từ trước đến nay người cô đã từng gặp là sẽ không quên được, cho nên, liếc mắt một cái cô liền nhận ra tra nam kia.
Đúng, anh ta không phải là tra nam sao.
- Hứa Nguyện, cậu yên tâm, mình nhất định sẽ thay cậu dạy dỗ tên khốn nạn đó thật tốt!
Nói xong, Tô Cửu Cửu đứng dậy, chuẩn bị ra mặt thay chị em tốt.
Thực ra bình thường Tô Cửu Cửu vẫn tương đối lý trí, dù sao xử trí theo cảm tính thì không thích hợp làm cảnh sát.
Nhưng mà hôm nay vì chị em tốt, cô tất phải xử trí theo cảm tính một lần.
Nhớ lại năm năm trước, cô và Hứa Nguyện cùng nhau tốt nghiệp, sau khi tốt nghiệp, Hứa Nguyện liền nhận lời cầu hôn của Lâm Hạo, không lâu sau hai người kết hôn, nhưng mà vì cô đi nước Mĩ nên không tham dự hôn lễ của cô ấy.
Nhưng từ lúc vừa mới bắt đầu, cô đã không xem trọng Lâm Hạo kia, Hứa Nguyện bị cái gọi là tình yêu làm cho hôn mê, ai khuyên cũng không chịu nghe, cô đành phải mặc kệ cô ấy, nhưng mà cô vẫn hi vọng những điều mình đoán là sai, hi vọng Lâm Hạo là người đàn ông tốt, có thể mang lại hạnh phúc cho Hứa Nguyện.
Nhưng sự thực chứng minh, Lâm Hạo là một tra nam bại hoại!
Lúc Hứa Nguyện mang thai, Lâm Hạo lêu lổng với tiểu tam tiểu tứ tiểu ngũ ở bên ngoài, cô ấy cho rằng sinh đứa bé ra, anh ta có thể thu liễm lại, nhưng nhà họ Lâm vì Hứa Nguyện sinh con gái, cho nên nhìn cô ấy không vừa mắt, cũng chính vì vậy mà sau đó cô ấy bị chứng u buồn sau sinh, một năm sau cô ấy thật sự không chịu đựng được hành vi của Lâm Hạo, ly hôn với anh ta.
May mà nhà họ Lâm không thích con gái, cho nên sau khi ly hôn Hứa Nguyện mới có quyền chăm sóc con gái.
Hứa Nguyện nắm lấy tay Tô Cửu Cửu, lắc đầu:
- Cửu Cửu, cậu đừng đi! Mình và anh ta đã không còn chút quan hệ nào nữa rồi.