Pháp Y Phu Nhân Lạnh Lùng

Chương 38: Tôi đại diện ánh trăng sáng tiêu diệt cô



"Chẳng lẽ không phải sao? Ai bảo ba trêu chọc người phụ nữ này, lão phù thủy chính là lão phù thủy, thật sự là một khắc cũng không được yên ổn!" Xe đã chuyển phương hướng, Tiêu Hàn lấy ra điện thoại di động điện thoại cho Quý Viễn, lúc này Quý Viễn đang ấm ức kết thúc sửa sang lại văn kiện, thấy điện thoại chỉ cảm thấy càng thêm buồn bực, thiếu gia anh về nhà đoàn tụ, còn muốn đến hành hạ chúng tôi những người đang độc thân sao, thiếu gia - - ngài như vậy là không đúng.

"Thiếu gia, ngài có cái gì phân phó sao?" Quý Viễn phẫn nộ nhận điện thoại, vốn đang là ỉu xìu đáp đáp, nhưng là vừa nghe đến Tiêu Hàn lời nói cả người tựa như là uống máu gà phấn khích đứng lên, vội vàng mở ra máy tính rất nhanh đã nhìn thấy sự phát hiện này tràng trực tiếp, người phụ nữ này có phải điên rồi hay không a!

"Được, tôi ngay lập tức đi chuẩn bị, ở hội trường cửa chờ ngài!" Quý Viễn nói xong kia bên cạnh liền cúp điện thoại, Tiểu Dịch nhìn nhìn Tiêu Hàn, "Ba, người phụ nữ này dầu gì đã đi theo ngươi lâu như vậy, không nghĩ tới ba thế nhưng như vậy vô tình a? Chậc chậc... Tâm tính thiện lương ngoan a, mẹ, đàn ông như vậy tâm quá độc ác..."

Tiêu Hàn thật sự là không biết nên nói những gì, chẳng lẽ chính anh cần bỏ mặc để cho cô ta làm càn như vậy sao? Còn Đông Thu Luyện đang nhìn ngoài cửa sổ không biết rõ suy nghĩ cái gì, mà bọn họ một đường đến, rất nhiều rất nhiều màn hình cũng bắt đầu trực tiếp buổi họp báo lần này, mỗi một màn ảnh đều tụ tập rất nhiều người, xem ra người hiếu kì xem náo nhiệt còn thì rất nhiều.

"Minh tinh Bùi Tử Đồng kiêu căng tuyên bố mang thai, muốn gả vào nhà giàu có? Hẳn là có ẩn tình?" Tựa đề bắt mắt chạy dọc trên màn ảnh, rất nhiều người đi đường giờ phút này đều vây xem tin tức, khắp nơi đều là tiếng thảo luận rôm rả, trên mặt Đông Thu Luyện thay đổi liên tục.

Thứ nhất là bởi vì vừa nãy cô gặp người không muốn gặp,  tiếp theo lại là chuyện này, Đông Thu Luyện thực không biết nên tin tưởng Tiêu Hàn hay không, dù sao thời gian hai người chân chính chung đụng không lâu, trên thương trờng Tiêu Hàn đều bày ra vẻ mặt cười nhè nhẹ, nhưng tuyệt đối sẽ không buông tha một người nào dám động anh.

"Ba, đã đến a! Người rất nhiều a, mẹ, người đợi ở trên xe nha, lão phù thuỷ kia để con đi thu thập!" Tiểu Dịch nói xong xoải chân liền mở cửa xe ra, rất nhiều truyền thông lập tức đem ống kính nhắm ngay xe, mà Tiêu Hàn một tay muốn đẩy cửa mở xe thì bị Đông Thu Luyện giữ chặt.

"Anh làm sao vậy, anh điên rồi sao!" Đông Thu Luyện hoàn toàn không nghĩ đến việc Tiểu Dịch bại lộ trước công chúng, giờ phút này trong lòng hoàn toàn là lo âu.

"Chuyện của Tiểu Dịch sớm muộn cũng sẽ bại lộ, em đừng lo lắng, em ngoan ngoãn chờ anh!" Nói xong duỗi tay đè chặt gáy của Đông Thu Luyện, Tiêu Hàn cúi đầu hôn lên cánh môi màu hồng của Đông Thu Luyện, môi nhẹ nâng, cắn môi trên của Đông Thu Luyện một cái, Đông Thu Luyện bị đau kinh hô một tiếng, đợi đến khi cô muốn cãi cọ thì điểm phát hiện Tiêu Hàn đã rời đi.

"Cành cạch - -" một tiếng, xe đã bị khóa lại, cả người Đông Thu Luyện ngây ngẩn, "Tiêu Hàn, anh khốn kiếp!" Đông Thu Luyện dùng sức đấu võ cửa xe, xe vẫn in lìm, hiệu quả cách âm cũng là hạng nhất, ở bên ngoài căn bản không nhìn thấy bên trong lại càng không nghe thấy bên trong còn có người đang gọi.

Tiêu Hàn đi tới ôm Tiểu Dịch liền hướng trong hội trường, mà trên đường đi vô luận là phóng viên hay người đi đường đều là tự động nhường ra một con đường, bởi vì này khoé miệng của ba con hai người đều khẽ nhếch cười, sau đó còn gật đầu với mọi người, thấy thế nào cũng đều là có chút ít ác hàn!

"Chị!" Tiểu Dịch ôm Tiêu Hàn cái cổ đột nhiên nhìn một nữ phóng viên đang chụp hình liên tục nói, nữ phóng viên sững sờ trong chốc lát, kinh ngạc nhìn Tiểu Dịch, "Chụp em thật là đẹp mắt nha, mẹ em phải thấy được em!" Nữ phóng viên trực tiếp ngây ngẩn cả người, ở đâu lo lắng chụp hình a!

"Các vị truyền thông bằng hữu, phiền toái nhường một tý!" Quý Viễn đã dẫn theo là mười cái hộ vệ đã đi tới, trong tay cầm một văn kiện, "Thiếu gia, cậu xác định phải làm như vậy sao?"

"Cậu nghi ngờ quyết định của tôi?" Quý Viễn cúi đầu, ai dám nghi ngờ, chỉ có thể yên lặng đi theo phía sau của bọn họ, mà Tiểu Dịch còn lại là tò mò nói, "Ba, ba cầm cái gì vậy? Đồ chơi tốt sao? Chẳng lẽ là muốn cùng lão phù thủy giải ước?"

Dưới trướng Tiêu thị có nhiều công ty con trải rộng ở toàn cầu, lớn nhỏ bất kể là nơi phồn hoa hay là nơi ít người, tất nhiên các lĩnh vực cũng đa dạng, mà Bùi Tử Đồng là một nghệ sĩ ở công ty giải trí dưới trướng của anh, ỷ vào có chút quan hệ cùng Tiêu Hàn mấy năm nay vẫn luôn lên mặt, chẳng lẽ ba là muốn huỷ diệt cô ta? Cũng không phải nha, này văn kiện này được lấy từ trong két sắt, hẳn không phải là hợp đồng bình thường!

"Con hãy nhớ! Nếu lúc nào đó con muốn dạy dỗ một ai, hoặc là huỷ diệt, thì không phải chỉ  dựa  vào tiền tài vật chất mà có thể đánh người đó sụp đổ hoàn toàn, mà là đánh trên tinh thần  của người đó, về mặt vật chất nếu đánh sụp, thì người đó có thể xây dựng lại từ đầu, nhưng là một khi là tinh thần đã hỏng mất, hắn chỉ có thể rơi vào vực sâu!" Tiêu Hàn đâu ra đấy cùng Tiểu Dịch nói chuyện.

Tiểu Dịch còn lại là yên lặng nghe, lập tức gật đầu nhẹ, tựa hồ là cảm thấy nói rất có đạo lý đi, "Con đã hiểu được, cho nên lần này ba muốn làm cho cô ta sụp đổ về tinh thần?"

Cái gì một lần tính a, còn tuần hoàn lợi dụng, Quý Viễn đối với màn đối thoại hai người kia bày tỏ thật sâu bất đắc dĩ, thiếu gia, sao cậu lại giáo dục tiểu thiếu gia như vậy. Người ta còn chưa được năm tuổi, các gì mà sụp đổ tinh thần, làm cho tiểu hài tử tiếp xúc với chuyện như vậy?

"Đương nhiên rồi, đối với kẻ địch nhân từ chính là đối với mình tàn nhẫn!" Tiêu Hàn nói như chém đinh chặt sắt, mà Tiểu Dịch lại  gật đầu nhẹ bày tỏ hết sức đồng ý!

Mà Quý Viễn đang đi sau lưng bày tỏ sự lo lắng sâu sắc với tương lai của Tiểu Dịch, không biết là phu nhân có biết chuyện ba con hai người trao đổi như vậy không, không biết khi phu nhân biết thì sẽ thế nào!

Bên này Đông Thu Luyện ngồi ở trong xe xem xe tải truyền hình, trên màn hình đang chạy một hàng chữ, "Người thừa kế Tiêu thị lộ diện, thừa nhận chính mình có mẹ, chẳng lẽ Bùi Tử Đồng không đấu lại người phụ nữ thần bí?" Trên mặt xuất hiện là cái bóng người màu đen, Đông Thu Luyện nâng trán, đối với năng lực xử lí của hai cha con này thật sự lo lắng.

Nhưng mà Tiêu Hàn chấp nhận lời nói của Tiểu Dịch, nói như vậy, có phải là Tiêu Hàn thừa nhận chính mình là đã kết hôn sao? Không biết rõ như thế nào, trong lòng Đông Thu Luyện có chút mừng thầm, đồng thời kèm theo là sự bất an cùng thấp thỏm.

"Tiêu tổng đến!" Bùi Tử Đồng cùng người đại diện của nàng ngồi ở trên bục, nhìn hai cha con trong đám người càng đi càng gần, nhưng là nội tâm của lại e ngại tới cực điểm, sau đó bởi vì tên nhóc nào đó đột nhiên nói ra một câu làm toàn hội trường đều cuồng cười không ngừng!

"Lão phù thủy, tôi đại diện cho ánh trăng sáng đến tiêu diệt cô a!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.