Pháp Y Trạch Đông Bạch

Chương 2-3: Xác chết không mặt



Ở thời đại này, nghề Ngộ tác chẵn có gì thú vị; dụng cụ cũng thô sơ căng bản là trong hộp gỗ của ông Bác có vài đôi găng tay vải, một cây gắp nhỏ bằng gỗ, hai con dao một lớn, một nhỏ; ngoài ra còn có vài lọ dược mà tôi không biết nó là gì. Thôi kệ, kiểm tra thi thể trước. Không có dụng cụ đo nhiệt độ gan để xác định thời gian tử vọng của nạn nhân, tôi đành dùng kiến thức căn bản trong nghề ra để phân tích độ phân hủy thi thể cũng như dựa vào hồ máu đã bắt đầu xuất hiện để đánh giá ban đầu thời gian nạn nhân tử vong.

[ Theo nền tảng thì giai đoạn chết của một xác người sẽ có bảy giai đoạn: Tái nhạt tử thi -> Mát lạnh tử thi-> Co cứng tử thi-> Hồ máu tử thi -> Thối rửa -> Phân hủy -> Xương hóa. Trong mỗi giai đoạn sẽ ước tính được thời gian nạn nhân chết cũng như dựa vào đó để tìm chứng cứ hung thủ lưu lại trên người nạn nhân, khi hồ máu xuất hiện cũng đồng nghĩa nạn nhân đã chết hơn 3 giờ, kèm các vật lý biến đổi trên xác để phán đoán].

Quay lại tử thi, đã xác định giới tính là nam; tử thi chưa có mùi hôi do hiện tượng phân hủy xác gây ra, kèm hồ máu đã xuất hiện, các cơ bắt đầu co cứng lại, nhiệt độ hiện tại ở Xuân Lạc thành đang vào hè nhưng vì ở trên cao so với mặt nước biển nên cũng không coi là ảnh hưởng lớn lên việc co cứng tử thi, ước chừng nạn nhân bị gϊếŧ vào tối đêm qua ( cách bảy - tám giờ đồng hồ kể từ khi phát hiện thi thể).

Tại hai cổ tay nạn nhân có vết bầm của đường trói, nhìn không giống dây thừng lắm vì bảng vết hằn này khá mảnh. Đầu gối có vết tụ máu chứng tỏ trước khi chết nạn nhân bị bắt quỳ khá lâu,.... trên cơ thể tử thi có mùi nhàn nhạt, giống mùi lên men ( rượu chăng?). Tôi quay sang hỏi Xuân Bách có nghe mùi gì không? Cậu ta mặt dù ánh mắt cố né tử thi nhưng khi nghe tôi hỏi, cậu vẫn chịu khó hơi khom lưng xuống ngửi thử

- " Là mùi rượu thanh mai" Xuân Bách trả lời.

- Tôi hỏi nhỏ: " Rượu thanh mai là gì?"

[ Thanh niên nghiêm túc chưa từng uống rượu, dù có nghe nhiều loại rượu nhưng bao giờ nghe loại rượu tên này ]

Xuân Bách nhìn tôi nói khẽ chỉ đủ hai người bọn tôi biết.

Tôi nghe xong cũng không hỏi thêm, tiếp tục công việc khám nghiệm tử thi. Điều tôi đáng chú ý là trên mặt tử thi đã bị lột toàn bộ lớp da, chỉ còn lại các sới cơ mặt, từng vết cắt trên mặt dường như hung thủ đã dùng loại dao khá bén, lưỡi nhỏ ( tựa dao phẫu thuật) tỉ mỉ cắt từng mảnh da sao cho liền đường, nhìn đường cắt chửng tỏ hung thủ rất tỉ mỉ, kì công.

Việc các mạch máu co lại, các cơ cũng co thì tính ra hung thủ còn nhân đạo tý là không lột da nạn nhân lúc sống.

Khám sơ bộ cũng đã xong, Xuân Bách đỡ tôi đứng dậy để quan sát hiện trường xung quanh. Nhìn sơ thì đây không phải nơi nạn nhân bị gϊếŧ. Cũng chẵn có gì khác lạ, tôi tiến lại gần Đại Nhân, nói: " Đại Nhân tôi có chuyện cần nói riêng với ngài". Nói xong thì ba người chúng tôi ra cuối hẻm nhỏ.

Cuộc nói chuyện giữa tôi và Đại nhân xong, ông ta quay lưng đi ho vài tiếng rồi bảo ông Bác tới khám tử thi đi, còn tôi và Xuân Bách đi về nhà.

[ Lên âm mưu để có công việc Ngộ tác, thủ đoạn vô biên trong mắt Xuân Bách tôi là con người như vậy].

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.