Pháp Y Vương Phi 2

Chương 83: Lại Lần Nữa Tiến Cung 1





Ân Phượng Trạm bỗng nhiên xuất hiện làm Nhiếp Cẩn Huyên kinh ngạc không thôi.

Nhưng chỉ một lúc sau, sắc mặt của nàng liền trầm xuống, tiếp theo lập tức xoay người rời khỏi...!
Dường như nhìn ra tâm tư của nàng, cho nên, ở thời điểm Nhiếp Cẩn Huyên vừa xoay người, Nhiếp lão Tướng Quốc đã kịp thời gọi nàng lại.

"Ha hả ~, Cẩn Huyên a, mọi người đều đang chờ mình ngươi, còn không mau lại đây ngồi!"
Vẻ mặt Nhiếp lão Tướng Quốc vừa từ ái vừa hiền lành.

Mà chờ bên này Nhiếp lão Tướng Quốc vừa mở miệng, Trần thị đang ngồi bên cạnh hắn cũng nhanh chóng hùa thêm một câu.

"Đúng vậy, Cẩn Huyên, mau mau tiến vào đi, Thần Vương gia cũng đã đến được một lúc rồi!"
Rõ ràng Trần thị đang nói chuyện giúp Ân Phượng Trạm.

Dứt lời, liền chuyển mắt liếc Ân Phượng Trạm một cái, thấy tình hình như vậy, Nhiếp Cẩn Huyên chỉ đành bĩu môi, sau đó từng bước từng bước đi qua.


...!
Nể mặt Nhiếp lão Tướng Quốc, rốt cuộc Nhiếp Cẩn Huyên cũng chịu ngoan ngoãn ngồi xuống.

Nhưng trong lòng không khỏi tức giận, cho nên dù đang ngồi bên cạnh Ân Phượng Trạm, Nhiếp Cẩn Huyên cũng không thèm liếc mắt nhìn hắn một lần.

Trong lúc nhất thời, cả căn phòng đều lâm vào tĩnh mịch, bốn phía lộ ra tia quỷ dị lạ thường.

Thấy tình hình như vậy, Nhiếp lão Tướng Quốc cuối cùng cũng không nhịn được chuẩn bị mở miệng, nhưng lại không biết nên nói gì bây giờ....!Vậy mà ở ngay lúc này, còn chưa đợi Nhiếp lão Tướng Quốc mở lời, lại thấy Ân Phượng Trạm nãy giờ vẫn luôn bất động bỗng nhiên trầm giọng nói.

"Hôm nay bổn vương tới đây, là muốn thông báo cho ngươi, ngày mai cùng bổn vương tiến cung!"
Ân Phượng Trạm bỗng nhiên mở miệng, làm mọi người ở đây hoảng sợ không thôi.

Mà chờ hắn đem mọi chuyện nói rõ ràng, Nhiếp Cẩn Huyên đang ngồi bên cạnh không nhịn được hừ lạnh một tiếng.

"Không đi!"
"Không đi cũng phải đi!"
"Vậy ngươi tự mình đi đi!"
Hiện tại, Nhiếp Cẩn Huyên thật sự không thể ngồi yên ở đây thêm một giây nào, dứt lời, nàng liền đứng dậy chuẩn bị đi ra ngoài.

Nhưng sau đó lại bị Ân Phượng Trạm giữ lại.

"Đây là khẩu dụ của Hoàng Thượng, nếu ngươi muốn kháng chỉ, có thể không đi!"
Biểu tình Ân Phượng Trạm vẫn luôn bất động như cũ, mà vừa dứt lời, không đợi Nhiếp Cẩn Huyên nói chuyện, đã nhanh chóng đứng dậy, buông tay Nhiếp Cẩn Huyên ra, trực tiếp cất bước rời đi!
Ân Phượng Trạm cứ như vậy diễn một màn kịch trước mặt mọi người Nhiếp gia.

Trong lúc nhất thời, cả hậu đường to như vậy, lại lộ ra tia xấu hổ nói không nên lời.

Mà lúc này, nhân vật chính của vở kịch Nhiếp Cẩn Huyên vẫn đang đứng ngây người tại chỗ, nhìn chằm chằm vào bóng dáng của Ân Phượng Trạm ở phía xa, sau một lúc cũng không chịu mở miệng nói một câu.


Thấy tình hình như vậy, Nhiếp lão Tướng Quốc có chút lo lắng.

"Ngạch...Cẩn Huyên a, ngươi không có việc gì đi?"
Nhiếp lão Tướng Quốc rốt cuộc nhịn không được đành mở miệng hỏi.

Mà nghe lời này, Nhiếp Cẩn Huyên lại giống như cũ, đứng yên tại chỗ, không chịu nhúc nhích.

Nhìn nàng không nói lời nào, lúc này Nhiếp lão Tướng Quốc không khỏi thở dài một cái, nhưng theo sau ở thời điểm Nhiếp lão Tướng Quốc còn muốn nói thêm cái gì đó, Nhiếp Cẩn Huyên vẫn luôn không nói chuyện lại giành trước một bước, mở miệng nói.

"Phụ thân, nữ nhi không sao.

Vừa rồi là nữ nhi thất lễ, còn thỉnh phụ thân, mẫu thân với các vị thứ lỗi, Cẩn Huyên cảm thấy trong người có chút không thoải mái, xin về phòng nghỉ ngơi trước."
Vừa nói xong, Nhiếp Cẩn Huyên cũng không đợi đám người Nhiếp lão Tướng Quốc đồng ý, đã trực tiếp đi ra ngoài.

...!
Nhiếp Cẩn Huyên chưa từng hy vọng xa vời, Ân Phượng Trạm sẽ vì nàng tự ý bỏ về nhà mẹ đẻ, mà cố ý đến đây một chuyến.

Chỉ là, đến khi sự việc xảy ra Nhiếp Cẩn Huyên lại phát hiện bản thân nàng lại đối với sự xuất hiện của hắn có chút chờ mong.

Nhưng cuối cùng, kết quả là gì?! Hắn đáp lại sự chờ mong của nàng bằng một vở kịch khôi hài, mà khán giả là người nhà của nàng, sau đó vênh mặt hất hàm, phất tay áo tiêu soái bỏ đi không một chút suy nghĩ!
Mà đối với mọi người trong Nhiếp gia, tuy rằng Nhiếp Cẩn Huyên không có thâm tình với họ, nhưng chung quy, dù nhiều hay ít, nàng vẫn có chút cố kị bọn họ.

Thế nhưng, thử nhìn Ân Phượng Trạm mà xem! Hắn không thèm để ý, thậm chí nói đúng hơn là hoàn toàn không để người Nhiếp gia vào trong mắt.

Cho nên, từ lúc ở hậu đường trở về, Nhiếp Cẩn Huyên vẫn luôn ngồi một mình trong phòng mà giận dỗi, ngay cả Tiểu Tú thường ngày vô tư vô lo cũng không biết nên nói cái gì để chủ tử bớt giận, mà theo sau ở thời điểm Tiểu Tú đang nôn nóng không biết nên làm sao, Nhiếp lão Tướng Quốc bỗng nhiên đẩy cửa từ bên ngoài bước vào.

Sắc mặt hiền lành của Nhiếp lão Tướng Quốc tràn đầy quan tâm.

Mà theo sau, vừa bước vào phòng, liền đem Tiểu Tú đuổi xuống, sau đó trực tiếp đi đến ngồi vào vị trí bên cạnh Nhiếp Cẩn Huyên.


"Cẩn Huyên a, còn sinh khí? Kỳ thật cũng không cần làm lớn mọi chuyện lên như thế!"
Hiển nhiên, nguyên nhân lúc này Nhiếp lão Tướng Quốc lại đây là muốn khuyên giải an ủi Nhiếp Cẩn Huyên một chút.

Nghe vậy, tuy rằng Nhiếp Cẩn Huyên không nghĩ sẽ nói thêm điều gì, nhưng đối với hảo ý của Nhiếp lão Tướng Quốc, nàng tổng không thể lạnh lùng từ chối được.

Cho nên theo sau Nhiếp Cẩn Huyên không khỏi bĩu môi nói.

"Những điều phụ thân nói, nữ nhi hiểu, chỉ là vừa rồi phụ thân cũng thấy được,...!nữ nhi thật sự, thật sự...."
"Được, được rồi, ý tứ của Cẩn Huyên, phụ thân đương nhiên hiểu được.

Nhưng hiện tại ngươi đã là Thần Vương phi, không thể chỉ vì những chuyện nhỏ nhặt mà cãi nhau với Thần Vương gia được! Lại nói, ai, vừa rồi ở nhà chính, phụ thân cũng không nói...!Kỳ thật, hôm nay Thần Vương gia bỗng nhiên đến đây, là phụ thân bảo hắn qua đây, bất quá về việc khẩu dụ của Hoàng Thượng, là có thật.

Hơn nữa, lúc trước hôn sự của Cẩn Huyên ngươi cùng Thần Vương gia là do Hoàng Thượng tự mình đứng ra làm chủ hôn, cho nên, nếu ngày mai ngươi không tiến cung, tự nhiên sẽ làm cho long nhan không vui."
"Cho nên, Cẩn Huyên a~, mặc kệ là như thế nào, cho dù là vì phụ thân cũng được, Cẩn Huyên ngươi vẫn nên làm rõ mọi chuyện cùng Thần Vương gia đi..."
Nhiếp lão Tướng Quốc tận tình khuyên bảo, mà nói tới đây, bỗng nhiên đứng thẳng dậy, sau đó lại lần nữa thấp giọng phân phó.

"Nếu ngày mai cảm thấy tâm tình vẫn chưa tốt, thì để Cẩn Huệ bồi ngươi tiến cung đi.

Đến lúc đó, hai tỷ muội các ngươi, coi như cũng có bạn mà nói chuyện, cũng đỡ làm cho ngươi cùng Thần Vương gia cãi nhau, nháo đến mọi người không thoải mãi!"
Nhiếp lão Tướng Quốc nói xong, liền trực tiếp rời đi.

....



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.