Có lẽ bởi vì hôm nay mọi người còn chưa đến đông đủ, cho nên trong bữa tiệc Thuận Thừa Đế cũng không nói thêm gì, mà một hồi yến hội qua đi, chỉ còn lại mưu tính trong lòng mỗi người.
Đương nhiên, phong ba nhỏ nhỏ cũng phải có. Tỷ như mấy vị phi tần âm thầm tranh phong ám đấu, cuối cùng Thuận Thừa Đế đành phải mở miệng, đè ép các nàng xuống. Hay Thái Tử Ân Phượng Hàn mượn cớ tìm Ân Phượng Trạm trò chuyện, nhưng Ân Phượng Trạm chỉ lạnh lùng đáp lại hắn vài câu, sau đó liền nhấp môi không nói.
Ân Phượng Trạm không giữ mặt mũi cho Thái Tử, nhưng cũng không không chừa đường lui cho hắn. Cho nên, bên ngoài nhìn như hai người họ vô cùng hòa thuận vui vẻ nhưng bên trong lại lộ ra tia quỷ dị không thôi.
Rốt cuộc yến hội cũng kết thúc. Tiếp theo chờ Thuận Thừa Đế cùng Đoạn Hoàng Hậu và Trương Quý Phi với một vài vị phi tần lần lượt rời khỏi, những hoàng tộc, thân thích ngồi phía dưới Ân Phượng Trạm, cũng sôi nổi đứng dậy rời khỏi.
Nhưng vào lúc này, Ân Phượng Trạm vừa đứng lên, lại thấy Tam Hoàng Tử Vân Vương Ân Phượng Cẩm liền bưng chén rượu đi tới.
"Ha hả ~, như thế nào? Tứ Hoàng đệ phải đi sao?"
Ân Phượng Cẩm gọi Ân Phượng Trạm lại, vừa nói chuyện, vừa đi nhanh tới trước mặt Ân Phượng Trạm. Nhưng vừa thấy Ân Phượng Cẩm đến gần, Ân Phượng Trạm chỉ nhìn hắn một cái, sau đó tiếp tục xoay người làm bộ rời đi... Tuy nhiên vào lúc này, Ân Phượng Cẩm lại nhanh chóng bước lên trước vài bước, chặn ngang đường đi của Ân Phượng Trạm.
"Ha hả ~, Tứ hoàng đệ gấp cái gì? Ngay cả việc uống rượu cùng bổn vương, Tứ hoàng đệ cũng không muốn sao?"
"Ân Phượng Cẩm, ngươi lại muốn làm gì?"
Ân Phượng Cẩm rõ ràng không có ý tốt. Nhưng không đợi Ân Phượng Trạm nói chuyện, Ân Phượng Hiên ở bên cạnh đã nhanh chóng một bước vọt lại đây.
...
Thuận Thừa Đế tổng cộng có bảy vị hoàng tử, trừ bỏ trừ bỏ Thất hoàng tử Ân Phượng Dương chưa thành niên, sáu vị hoàng tử khác, về cơ bản đều chia thành ba phe.
Phe thứ nhất là Thái Tử Ân Phượng Hàn cùng với Vân Vương Ân Phượng Cẩn luôn phụ thuộc vào hắn.
Phe thứ hai là Thần Vương Ân Phượng Trạm cùng Cung Vương Ân Phượng Hiên, người từ nhỏ lớn lên cùng hắn.
Mà cuối cùng là phe của Tần Vương Ân Phượng Liên cùng Thụy Vương Ân Phượng Tường!
Mà ba phe này, thế lực ở phía sau có chút bất đồng. Thái Tử Ân Phượng Hàn đứng đầu Đảng Thái Tử, bởi vì sau lưng có Đoạn Hoàng Hậu chống lưng cùng với thân phận Thái tử đương triều của Ân Phượng Hàn, cho nên ở trong triều có địa vị tối cao, vây cánh cũng nhiều nhất. Nhưng bàn về năng lực, Thần Vương Ân Phượng Trạm lại nổi danh hơn cả. Bởi vậy, tuy rằng Ân Phượng Trạm không có bối cảnh cường đại như Ân Phượng Hàn, cũng không có thân phận Thái tử, nhưng ở trong triều vẫn có không ít vị đại thần ủng hộ hắn. Còn Tần Vương Ân Phượng Liên cùng Thụy Vương Ân Phượng Tường, tuy rằng hai người không có quan hệ gì với nhau, nhưng bởi vì cả hai người đều không để ý tới việc triều chính, bởi vậy mới bị xếp về một phe!
Đương nhiên, tuy cùng không để ý tới triều chính, nhưng Tần Vương Ân Phượng Liên và Thụy Vương Ân Phượng Tường vẫn có điểm khác nhau. Từ nhỏ, Ân Phượng Liên đã coi giang hồ như là nhà của mình, cho nên, tuy rằng hắn xuất thân trong hoàng tộc, nhưng càng giống với người giang hồ hơn. Thường xuyên mười ngày nửa tháng không thấy bóng dáng, cả ngày đều giống một dã hài tử, cho nên chuyện triều chính, càng không liên quan đến hắn.
Mà tương đối khác Ân Phượng Liên tùy tính, Thụy Vương Ân Phượng Tường vì từ lúc sinh ra thân thể đã suy nhược nên sau khi thành niên tuy rằng sức khỏe được cải thiện không ít nhưng chung quy vẫn là một con ma ốm, cả ngày chỉ nhốt mình trong Thụy Vương phủ. Cho nên đừng nói vào triều thảo luận chính sự, ngay cả cửa phủ hắn còn ngại bước qua.
Bởi vậy, trừ bỏ Tần Vương Ân Phượng Liên cả ngày nhàn nhã, cùng cả người suy nhược - Thụy Vương Ân Phượng Tường, trên thực tế Đông Lăng Hoàng thất cũng chỉ có hai đảng phái chủ yếu là Đảng Thái Tử và Đảng Thần Vương.