*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Băng đô tiếp ứng trên đầu hòa thượng không thể nghi ngờ đã trở thành một cảnh quan tuyệt đẹp của nhà hát, khán giả trong phòng livestream vẫn đang thảo luận về nhóm hòa thượng cho đến khi buổi biểu diễn sắp bắt đầu.
【Những hòa thượng này đều là người ủng hộ Sở Thần sao? Quá ngưu bức!】
【Thì ra hòa thượng cũng truy tinh sao? Thế giới này quá ma huyễn, chuột làm phù dâu cho mèo.】
【Tôi đột nhiên nhớ ra, Sở Thần không phải nói cậu ấy là đệ tử phật môn tục gia sao? Những hòa thượng kia không chừng là đồng môn của Sở Thần nha! 】
【Nhân duyên của Sở Thần ở trong Phật môn cũng không tệ lắm, nếu không sẽ không có nhiều hòa thượng đến xem cậu ấy biểu diễn như vậy.】
【Nào chỉ là không tệ! Đáng hận là tui không có cách nào để tự mình đến hiện trường, A Di Đà Phật.】
【Anh bạn phía trước dừng lại! Cậu cũng là hòa thượng cũng là đồng môn của Sở Thần sao? Sở Thần ở trong Phật môn trông như thế nào? Cậu nói cho chúng tôi một chút đi.】
【A Di Đà Phật, thiên cơ không thể tiết lộ.】
【Cố lộng huyền hư...】
Dưới khán giả náo nhiệt, 8000 vị trí trong rạp hát dần dần được lấp đầy. Bên trong cũng phát ra một số giai điệu nhẹ nhàng để làm nóng sân khấu.
Khi kim đồng hồ tích tắc di chuyển, một thân ảnh mặc lễ phục mỹ lệ đi đến sân khấu: "Hello, các vị khán giả, tất cả mọi người! Một lần nữa cảm ơn tập đoàn Kinh Thị, trà thảo dược Lão Vương, điện thoại di động time7 đã tài trợ phát sóng chương trình 《 Sở trường trò hay 》 Những gì bạn thấy sẽ là sân khấu công 3 của chương trình! Trên sân khấu này, bạn sẽ quyết định người chiến thắng cuối cùng của chương trình. "
Tổ chương trình ở hậu trường chuẩn bị một phòng chờ cho thí sinh có thể xem trực tiếp. Thông qua livestream, các thí sinh có thể nhìn thấy đầu người đông đúc bên trong nhà hát. 8.000 người chỉ nhiều gấp ba lần so với 2.000 người trong buổi công chiếu thứ hai. Nhưng trên thực tế, hình ảnh mà nó mang lại là hoàn toàn khác nhau.
Nhưng lần này, các thí sinh trước đó ở công 2 rất hồi hộp, bây giờ ngược lại họ là người bình tĩnh trước.
Khi MC đưa nhóm thí sinh đầu tiên lên sân khấu biểu diễn, các thí sinh này không lên sân khấu ngay lập tức mà ôm nhau. Bọn họ đem những người khác ôm một lần sau đó, mới nhìn về phía Tu Tâm.
Đương nhiên bọn họ cũng rất muốn ôm Tu Tâm, dù sao sau khi lần biểu diễn này kết thúc, các thí sinh sẽ trực tiếp rời khỏi địa điểm ghi hình, chính thức nói lời tạm biệt với tổ chương trình 《 Sở trường trò hay 》 Sau đó, bọn họ cũng không biết khi nào có thể gặp lại Tu Tâm.
Nhưng mà thông qua bốn mươi ngày ở chung này, thật ra bọn họ cũng cảm nhận được dường như Tu Tâm không thích ứng được khi thân cận với người khác, cho nên nhất thời bọn họ có chút do dự. Kết quả không ngờ Tu Tâm chủ động đến gần bọn họ, sau đó sờ đầu một người trong đó.
Trong lúc mọi người ngạc nhiên, Tu Tâm cười giải thích: "Đây là lễ ban phước của Phật gia, chúc cậu diễn xuất thuận lợi. "
Đều nói đầu nam nhân, eo nữ nhân không thể sờ loạn, nhưng nam thí sinh đầu tiên bị Tu Tâm sờ đầu lại bày ra vẻ mặt vui mừng có chút ngượng ngùng, không nhịn được cũng đưa tay nhẹ nhàng chạm vào chỗ Tu Tâm vừa mới đụng phải.
Các thí sinh khác thì hai mắt tỏa sáng, trong nháy mắt tràn đến bên cạnh Tu Tâm, giống như gà con rầm rĩ nói: "Em cũng muốn! Em cũng muốn!"
Thế là Tu Tâm sờ đầu từng người, cũng không biết có phải ảo giác không, những thí sinh kia sau khi được sờ đầu, trong nháy mắt cảm thấy tinh thần mình đều toả sáng hơn.
Có người còn đang suy nghĩ, tuy rằng Phật gia sờ đầu phải có tu vi cao mới có tác dụng, nhưng họ nhất định sẽ không phụ sự chờ mong của anh Sở Thần!
Các thí sinh không chú ý, tình huống trong phòng chờ của bọn họ cũng sẽ được truyền lên màn hình lớn của sân khấu, khi nhìn thấy Tu Tâm sờ đầu bọn họ, dưới đài có một đám tăng nhân trán đang phát sáng nhao nhao bày tỏ ý hâm mộ, hận không thể thế chỗ của bọn họ.
Trên ghế cố vấn thì có một người lộ ra vẻ mặt không vui...
Có lẽ thật sự do được Tu Tâm sờ đầu mà gia tăng tác dụng, tổ thứ nhất biểu diễn vô cùng thuận lợi, các thí sinh phát huy so với lúc luyện tập xuất sắc hơn rất nhiều. Kinh Huy cũng không lấy việc công trả thù việc riêng, phần lớn thí sinh đều đạt được một điểm số không tồi.
Hai nhóm thí sinh kế tiếp trước khi lên sân khấu cũng đều năn nỉ Tu Tâm sờ sờ đầu bọn họ, mỹ danh "Không thể bên này dày bên kia mỏng", Tu Tâm bất đắc dĩ làm theo.
Sau đó biểu hiện của hai nhóm thí sinh này đều thuận lợi ngoài dự liệu, phải biết rằng biểu diễn trực tiếp trừ phi trải qua nhiều năm luyện tập, nếu không rất dễ xảy ra sai lầm. Ngoại trừ 《 Sở trường trò hay 》, trên thị trường cũng không phải không có buổi công diễn khác, nhưng mọi người chưa từng thấy buổi công diễn thuận lợi như công 3.
【Sở Thần lợi hại! Em cũng muốn anh sờ sờ đầu em. 】
【Đám thí sinh tự mình cố gắng, liên quan gì đến Sở Thần? Mặt fans Sở Thần thật dày.】
Tuy rằng có người cảm thấy lần biểu diễn này thuận lợi không liên quan đến Tu Tâm, nhưng lại có một đại V đăng lên Weibo --
@Miệng nhỏ bá bá bá, chuyển tiếp Sở Thần, tuần tiếp theo mọi chuyện đều sẽ thuận lợi. [Ảnh]
Weibo này vừa đăng lên trong vòng nửa giờ lập tức phá giới hạn chuyển tiếp! Hơn nữa đều là người sống thật sự chuyển tiếp!
Trong lúc Tu Tâm vô tri vô giác, cậu đã trở thành một chú cá koi thế hệ mới của cư dân mạng.
Đối mặt với một con cá koi, tất cả mọi người đều muốn cọ cọ một chút, khi nhóm Tu Tâm muốn lên sân khấu biểu diễn, các thí sinh khác cũng đưa ánh mắt chờ mong nhìn Tu Tâm.
Tu Tâm có thể làm sao đây? Chỉ có thể đáp ứng bọn họ.
Hôm nay là một buổi biểu diễn chính thức, tất cả mọi người đều được tạo kiểu một tạo hình tương tự, hầu hết mọi người phun thuốc xịt định hình trên đầu. Tuy rằng mỗi lần Tu Tâm sờ đầu, cậu chỉ nhẹ nhàng phất qua, nhưng sau khi sờ một vòng, cậu cảm thấy tay của mình cũng đã bị dính hết thuốc định hình.
Nhưng mà hiện tại Tu Tâm cũng không thể đi rửa tay, chỉ có thể mang theo một tay dính thuốc định hình đi đến phía sau sân khấu xếp hàng chờ lên sân.
Lúc mới ở trong phòng chờ, mọi người vẫn mặc áo khoác che đậy tạo hình. Cho đến lúc này, mọi người mới cởi áo khoác ra khỏi người, sau đó dựa theo trình tự lần lượt đi lên sân khấu.
Khán giả dưới sân khấu sau khi thấy tạo hình của bọn họ, trong nháy mắt phát ra tiếng kinh hô. Chỉ thấy nhóm thí sinh Tu Tâm này lại mặc đồng phục thời dân quốc!
Các thí sinh nam mặc kiểu áo Tôn Trung Sơn, các thí sinh nữ mặc áo xanh nhạt và một bộ váy dài, điều này hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của khán giả.
Dù sao lúc trước bọn Tu Tâm nói họ muốn làm chủ đề trường học, sau đó còn tự mình đi tam trung lấy tài liệu, theo bản năng mọi người đều cho rằng câu chuyện họ muốn diễn chính là thanh xuân vườn trường thời hiện đại. Kết quả không ngờ nhân vật chính trong câu chuyện của họ lại là trường học thời dân quốc!
Trường học Dân Quốc cũng là trường học, không vấn đề gì.
Hơn nữa sau khi mọi người phản ứng lại mới cẩn thận ngẫm nghĩ, thật ra học đường dân quốc mới có thể thể hiện rõ phong thái thiếu niên nhất.
Trong lúc màn biểu diễn khán giả thảo luận vô cùng sôi động về chủ đề của nhóm Tu Tâm, cuối cùng khán giả im lặng, buổi biểu diễn cũng chính thức bắt đầu.
Câu chuyện bắt đầu khi các sinh viên mặc đồng phục trường học dân quốc, dáng vẻ trẻ trung, nghe tin nhà trường sẽ từ chối yêu cầu của nước C.
Một số sinh viên muốn đoàn kết đi dạo phố để phản đối, từ chối ký Hiệp ước Paris. Trong bối cảnh này, một số sinh viên tham gia mà không có bất kỳ sự phản đối nào, một số sinh viên ngược lại.
Lần này nhóm Tu Tâm khiêu chiến phương thức biểu diễn quần tượng, đầu tiên là kể lại tình huống khác nhau của các học sinh, có người gia thế đặc thù vốn nên đứng chung một chỗ với quan liêu, có người thân là nữ tử cả ngày nghe lời "an ổn sinh hoạt, tương phu dạy con", cũng có người nghèo không gánh nổi bất kỳ hậu quả nào nếu đắc tội quyền quý...
Nhưng đến cuối cùng, dưới tiếng kêu gọi, những học sinh còn đang băn khoăn cuối cùng vẫn phấn đấu liều mình tập hợp một chỗ. Bởi vì họ có linh hồn trẻ tuổi nhất, linh hồn thuần khiết nhất, linh hồn mạnh mẽ nhất và bất khuất nhất, được gọi là "tháp ngà" của học sinh trong trường.
Cuối đoạn của vở kịch, bọn Tu Tâm kết thúc phần biểu diễn bằng một bài thơ: "Thiếu niên cường thì quốc cường, thiếu niên trí thì quốc trí, thiếu niên phú thì quốc phú...".
[Cường: hùng mạnh; Phú: phú quý - giàu sang]Khi họ cúi đầu, hầu hết ở phía khán giả đều phát ra những tràng pháo tay nồng nhiệt nhất cảm ơn vì màn trình diễn tuyệt vời của họ. Diễn xuất của bọn họ có máu, có thịt có nhiệt tình, không thể nghi ngờ đả động tất cả khán giả ở đây, đương nhiên cũng đả động khán giả trong phòng livestream.
【Ô ô ô, khi bọn họ đấu tranh, có một người chân bị gãy, tôi đã khóc rất lớn. 】
【Thật xin lỗi, lúc trước cho rằng hai người muốn đóng vai yêu sớm rồi sẩy thai tôi thật sự quá hời hợt! 】
【Tôi đơn phương tuyên bố, buổi biểu diễn của nhóm này là No.1 trong đêm nay! Thật quá ấn tượng!】
Khi các giám khảo bắt đầu đánh giá, họ cũng bật chế độ khen ngợi. Cung Chính Phi nói thẳng: "Trước khi tôi đến chương trình này chỉ muốn bắt cóc Sở Thần trở về, nhưng hiện tại tôi muốn đem tất cả các người đóng gói mang đi. "
Sau khi khẳng định lớn nhất cho các thí sinh, ông mới cười đánh giá màn trình diễn của mỗi người. Đạo diễn không hổ là đạo diễn lớn, dưới tình huống toàn bộ thành viên đều phát huy xuất sắc, cũng có thể chỉ cho họ làm thế nào để buổi biểu diễn càng thêm tiến bộ.
Chỉ là đến lượt Tu Tâm, ông thật sự không còn gì để nói: "Đối với Sở Thần, tôi chỉ có thể dùng hai chữ để hình dung, đó chính là "hoàn mỹ". Tôi không thể không cảm thấy may mắn khi vì cậu mà đến tổ chương trình này, đợi đến khi cậu rời khỏi tổ chương trình này vào đêm nay, chỉ sợ thời gian của cậu sẽ lập tức bị xếp đầy. Có tầm nhìn xa như vậy, không hổ là tôi. "
Đầu tiên Cung Chính Phi có chút tự đắc, sau đó lại có chút căm giận nói: "Đáng tiếc khối ngọc bội này lại bị Kinh Huy phát hiện trước... Hừ. "
Theo ánh mắt ông nhìn người bị cue, ánh mắt mọi người đều rơi vào trên người Kinh Huy, nào ngờ Kinh Huy chỉ treo một nụ cười nhạt. Mặc dù cái gì hắn cũng không nói, nhưng rất nhiều người không khỏi nhớ đến một bản meme -- Bản cung bất tử các ngươi chung quy chỉ là phi.jpg.
Đợi đến khi Kinh Huy bắt đầu đánh giá, hắn không nói gì trước, mà trực tiếp nói ra điểm của hắn -- Tu Tâm, max điểm!
Sau đó hắn mới nói: "Tôi cho thí sinh Sở Thần max điểm không phải bởi vì em ấy chỉ có thể đạt max điểm, mà là bởi vì trên giới hạn chỉ có điểm này. "
Đánh giá này của hắn chắc chắn đã gây ra một loạt la hét từ fan CP, nhưng không ai đặt câu hỏi về điểm số của mình. Bởi vì tuy rằng vừa rồi Tu Tâm biểu diễn tiết mục cùng bọn họ đều diễn một vở kịch tượng, nhưng Tu Tâm vẫn như cũ thu hút tầm mắt của mọi người, hơn nữa toàn bộ quá trình cũng dẫn dắt các thí sinh khác biểu diễn.
Có thể nói nếu như không có phần diễn xuất xuất sắc của Tu Tâm đem các thí sinh khác vào vở kịch, như vậy lần biểu diễn này tất nhiên sẽ không có hiệu quả như bây giờ.
Cuối cùng khi tổng thành tích được công bố, không hề ngoài ý muốn Tu Tâm đạt được điểm tuyệt đối, đạt được quán quân, không phải thí sinh khác không đủ tốt, chỉ là cậu thật sự quá ưu tú.
"Tôi tuyên bố quán quân của 《 Sở trường trò hay 》 là -- Sở Thần! "
Khi MC tuyên bố kết quả, dưới sân khấu phát ra một trận hoan hô kịch liệt, theo hai tiếng "bang bang", hiện trường bỗng nhiên vung lên dải lụa màu, bên ngoài rạp hát lại còn bắn pháo hoa đầy trời.
Mặc dù bỏ lỡ chức vô địch, nhưng các thí sinh khác cũng không buồn, họ thật sự vì sự Tu Tâm mà vui mừng. Thật ra bọn họ đã sớm chuẩn bị tâm lý, hơn nữa còn chuẩn bị quà tặng trước cho Tu Tâm.
Chỉ thấy trong ánh đèn tối, có mấy thí sinh đẩy một cái bánh gato cao năm tầng lên sân khấu!
Trải qua thời gian ở chung lâu như vậy, mọi người đều nhìn ra Tu Tâm thích đồ ngọt, vì thế bọn họ len lén gạt Tu Tâm mời tổ chương trình đặt một cái bánh gato lớn.
Quý Hạo Quyền đẩy bánh kem đến bên cạnh Tu Tâm nói: "Anh Sở Thần, chúc mừng anh, đây là bánh kem bọn em chuẩn bị trước cho anh. Thành thật mà nói, thực ra, em vẫn luôn lo lắng nếu em đột nhiên bùng nổ năng lực, giành chức vô địch thì phải làm sao? May mắn thay, bánh không được chuẩn bị vô ích. "
Anh vừa dứt lời, lập tức khiến cho các thí sinh khác "la ó".
Thật ra không chỉ thí sinh có chuẩn bị, mà khán giả cũng có chuẩn bị mà đến. Chỉ thấy ở cuối sân khấu, đột nhiên xuất hiện một tấm biển chiếu sáng thật lớn, trên đó viết "Sở Thần, thực chí danh quy! "
Có một khán giả đột nhiên cầm hoa tươi xông lên sân khấu, nhét hoa vào lòng Tu Tâm, sau đó lại có thí sinh khác noi theo xông lên sân khấu, Tu Tâm lập tức bị biển hoa nhấn chìm.
Đây là một lễ tốt nghiệp long trọng, ngay cả tổ chương trình cũng không ngờ cuối trận đấu lại xuất hiện cảnh tượng như vậy, tất cả mọi người đều vì Tu Tâm mà vui vẻ, tự tay mở đường hoa cho cậu.
Nhưng mà cũng có người vui quá hóa buồn, nghĩ đến chuyện sau này bọn họ không thể xem livestream của Tu Tâm, có một đại hán dáng người khôi ngô, cơ bắp cuồn cuộn vừa nghĩ tới đây liền không nhịn được khóc rống thành tiếng, khóc như một đứa trẻ 200 cân.
Cuối cùng vẫn không nhịn được, hướng Tu Tâm trên sân khấu hô to: "Sở Thần! Anh có thể mở một tài khoản Weibo không?! "
Một tiếng khí thế như cầu vồng xuyên qua toàn bộ nhà hát. Suy nghĩ của anh rất đơn giản, sau này nếu không nhìn thấy livestream của Tu Tâm, có tài khoản Weibo có thể thường xuyên nhìn thấy động thái của Tu Tâm cũng tốt. Nhưng mà anh vừa mới hô xong liền có chút uể oải, bởi vì anh cảm thấy nếu Tu Tâm muốn đăng ký Weibo đã sớm đăng ký, làm sao còn phải đợi đến bây giờ?
Tuy nhiên, anh vừa chán nản chưa được 2 giây thì nghe thấy giọng nói của Tu Tâm thông qua micro truyền vào tai anh: "Có thể, nhưng mà Weibo là cái gì?"
Lần duy nhất Tu Tâm xem Weibo là sau khi cậu bị Liên Bách vu hãm, Quý Hạo Quyền cho cậu xem bình luận trên mạng. Nhưng Quý Hạo Quyền cũng không giới thiệu cho Tu Tâm những bình luận này, theo Tu Tâm, những nền tảng xã hội này đều được thống nhất gọi là "mạng xã hội".
Sau khi nghe Tu Tâm hỏi như vậy, nhất thời mọi người không biết nên vì Tu Tâm đồng ý yêu cầu này mà vui vẻ hay vì ngay cả Weibo Tu Tâm cũng không biết mà bật cười.
Tổ chương trình nhanh rất đã phản ứng lại, để nhân viên công tác đưa điện thoại Tu Tâm lên sân khấu.
Tu Tâm không ngờ còn có thể đăng ký tại chỗ, sau khi nhận lấy điện thoại có chút mờ mịt.
Phải biết rằng trước đây Tu Tâm vẫn luôn dùng máy nắp gập người già, một tuần trước khi chương trình bắt đầu mới mua được chiếc điện thoại thông minh thổ hào trên tay này. Thực ra căn bản cậu cũng không dùng điện thoại nhiều, hiểu biết của cậu về chiếc điện thoại này chỉ giới hạn ở việc gọi điện thoại. Tất cả phần mềm đang có trên điện thoại thật ra đều do Kinh Huy giúp cậu cài...
Ngay cả cửa hàng ứng dụng mở ở đâu Tu Tâm cũng không biết, theo bản năng cậu hướng ánh mắt cầu cứu nhìn về phía Kinh Huy. Sau khi MC công bố kết quả, tất cả các thí sinh đều cùng nhau lên sân khấu, lúc này Kinh Huy đang đứng cách Tu Tâm không xa.
Kinh Huy nhận được ánh mắt cầu cứu của Tu Tâm, rất tự nhiên nhận lấy điện thoại trong tay cậu, hơn nữa còn tải Weibo.
Mọi người bị phần tự nhiên này làm cho kinh sợ, có một fan CP ở hiện trường vô thức phát ra một tiếng thét chói tai bén nhọn.
Tu Tâm nhìn ra mọi người không thích hợp, giải thích một chút: "Bởi vì tôi không giỏi sử dụng thiết bị điện tử, cho nên từ trước đến nay đều do Kinh Huy giúp tôi. "
Lời giải thích này của cậu còn không bằng không giải thích, cậu vừa nói xong, những người khác cũng ồn ào theo, bọn họ cũng không nói gì. Chỉ là liên tiếp: "Ỏ~~~~ "
Dưới hoàn cảnh này, thế mà Kinh Huy còn có thể yên tĩnh đem tài khoản Tu Tâm đăng ký xong. Người nổi tiếng bình thường khi đăng ký tài khoản cần cung cấp một ít giấy tờ để kiểm tra, nhưng không biết Kinh Huy sử dụng biện pháp gì, ở tại chỗ đem tài khoản Tu Tâm chuẩn bị xong.
Lần này mọi người cũng không vội ồn ào, đều nhao nhao lấy điện thoại ra mở Weibo, họ đều muốn làm fan đầu tiên của Tu Tâm!
Tài khoản Tu Tâm không có avatar, không bối cảnh, không có chứng nhận, fan bắt đầu theo dõi!
Từ 10 chữ số đến bốn chữ số, năm chữ số, sáu chữ số... Chỉ trong vài phút ngắn ngủi, Tu Tâm đã có được ba trăm vạn fans, mà số lượng này còn không ngừng tăng lên!
Ngược lại Kinh Huy không vội làm "màu", chậm rãi lấy điện thoại ra. Ngay khi mọi người tự hỏi, đột nhiên thấy số lượng sự chú ý của tài khoản Tu Tâm từ "0" thành "1".
Nhấn vào xem, số "1" này không phải Kinh Huy thì là ai?
Tất cả mọi người nhìn Kinh Huy bình chân như vại cũng không khỏi thầm mắng một câu: Anh cái đồ khốn kiếp!
Ngay khi mọi người vì phẫn nộ mà bất bình, nhạc nền của chương trình dần dần trở nên nhẹ nhàng, đây là âm nhạc kết thúc, chứng tỏ bọn Tu Tâm cuối cùng cũng rời khỏi nơi này một lần nữa rời khỏi sân khấu của mình.
Mắt thấy bọn Tu Tâm sắp rời đi, khán giả dưới sân khấu đều rất không nỡ. Bầu không khí ấm áp ban đầu trong nhà hát dần được thay thế bằng nỗi buồn chia tay. Rất nhiều người cảm thấy có một hơi nghẹn uất trong lồng ngực, bọn họ muốn nói gì đó với Tu Tâm và các thí sinh khác nhưng lại không biết nói cái gì cho tốt.
Đúng lúc này cũng không biết là ai bỗng nhiên hô một câu: "Tốt nghiệp vui vẻ! "
Dần dần, nhiều người cũng hét lên: "Tốt nghiệp vui vẻ -- "
Đây là một sân khấu thi đấu, theo lý thuyết nên hét lên "Chúc mừng để giành chức vô địch", "Sau này cùng nhau đi theo con đường hoa", nhưng họ lại hét lên "tốt nghiệp vui vẻ", cũng không có ai cảm thấy không đúng. Ngay cả màn hình cũng được phủ đầy các màu sắc khác nhau của "Chúc mừng tốt nghiệp".
Có thí sinh cuối cùng không nhịn được đỏ hốc mắt, quay đầu đi, trong làn sóng như vậy, Tu Tâm dẫn đầu cúi chào khán giả, các thí sinh khác thấy thế cũng cúi đầu thật sâu.
Mấy giây sau, bọn họ không còn nhìn về phía khán giả nữa, trong từng tiếng "Tốt nghiệp vui vẻ" cũng không quay đầu lại rời khỏi sân khấu, hình ảnh trong phòng livestream trong nháy mắt cũng biến thành màu đen.
Dưới đài có mấy hòa thượng tháo băng đô tiếp ứng trên đầu xuống, có một người trong đó hỏi những người khác: "Chúng ta có nên đi tìm Phật tử không? "
Bọn họ vốn đã quyết định sau khi biểu diễn kết thúc liền đi bái phỏng Tu Tâm một lát, nhưng không biết vì sao hiện tại bọn họ lại không muốn quấy rầy Tu Tâm.
Một trong những hòa thượng có một hòa thượng nhìn qua lớn tuổi nhất thở dài: "A Di Đà Phật, chúng ta vẫn không nên quấy rầy Phật tử rèn luyện, đợi đến khi Phật tử trở về cửa Phật, lại đi quấy nhiễu cũng không muộn. "
*
Sau khi bọn Tu Tâm rời khỏi sân khấu, các thí sinh liền nhấc hành lý của mình lên, bắt đầu lần lượt rời đi.
Trong đám bọn họ có người vẫn đi một mình, có người lại đã có người quản lý đến đón, mỗi người đều có chỗ riêng.
Tu Tâm tiễn biệt từng người một, cho đến khi nhân viên công tác cũng vác máy móc rời đi. Trong bãi đậu xe chỉ còn lại hai người Tu Tâm và Kinh Huy.
Vừa rồi bên trong nhà hát có bao nhiêu náo nhiệt, lúc này bãi đỗ xe ngầm có bao nhiêu yên tĩnh. Tu Tâm nghe tiếng động cơ xa xôi, suy nghĩ về nơi mình đi tiếp theo.
Cậu không nhịn được nghĩ, mình hiện tại có thể trở về núi sao?
Trong khoảng thời gian này, cậu đã trải nghiệm rất nhiều thứ cậu chưa từng trải qua, thậm chí còn đi công viên giải trí một lần. Tu Tâm là một người biết đủ, cậu cảm thấy hiện tại mình đã rất thỏa mãn, giống như lúc này lên núi cũng không có gì tiếc nuối, chỉ là không biết lúc này Phàm có để cho cậu về núi không.
Đúng lúc này, Kinh Huy bỗng nhiên nói với cậu: "Đi thôi, chúng ta cũng về thôi. Ngày mai còn có lễ công chiếu《 Hiệp sĩ 》anh cố ý đem《 Hiệp sĩ 》phát hành trước, như vậy có thể bắt kịp giải Trường Bách cuối năm, đến lúc đó đoàn phim có thể sẽ báo danh cho em giải nhân vật mới xuất sắc nhất. Qua một thời gian em còn phải vào đoàn phim《Thương Lan》, mấy ngày nay phải nghỉ ngơi thật tốt. Đoàn làm phim bên ông Cung ngược lại không vội, kịch bản của ông ấy còn chưa viết xong. "
Kinh Huy đối với hành trình tiếp theo của Tu Tâm rõ như lòng bàn tay, quả thực so với Tu Tâm còn rõ hơn: "Thật ra bên Lục Thiếu Đào đã chất đống không ít thư mời của em, em tranh thủ thời gian nhìn xem, nếu như không muốn quá bận rộn, cũng có thể đem toàn bộ những thứ này đẩy đi. Anh sẽ nhân cơ hội này đưa em đến bờ biển ngắm sao, em nghĩ thế nào? "
Đối mặt với một loạt an bài mà Kinh Huy nói, nhất thời Tu Tâm có chút trợn tròn mắt, lúc này cậu mới phản ứng lại, vừa rồi cậu giống như có chút điên rồ. Hiện tại cũng không phải cậu muốn trở về núi là có thể trở về, không nói cái gì khác, cậu còn có hai bộ phim truyền hình và một bộ phim chưa quay, cứ chạy đi như vậy, cậu sẽ thiếu nhân quả.
Hơn nữa... Vẫn còn rất nhiều thứ tốt đẹp trên thế giới này mà cậu chưa từng thử.
Tu Tâm cười cười nói với Kinh Huy: "Được, chúng ta trở về thôi. "
Nói xong cậu đi theo Kinh Huy lên xe.
Hắn bảo tài xế trở về trước, sau khi Tu Tâm ngồi lên ghế lái phụ, hắn tự mình lái xe, phóng thẳng trên con đường thẳng tắp phản chiếu bầu trời đầy sao.
Tác giả có lời muốn nói:Bé con Tu Tâm, tốt nghiệp vui vẻ! Mục tiêu tiếp theo của chúng ta là trở thành máy cắt cúp, một đường đi về phía trước xuất ngoại trở thành siêu sao quốc tế!
Về phần lúc nào về phật môn, cuối cùng có trở về phật môn không, trước hết mình sẽ không tiết lộ ~
Chú thích:- Áo Tôn Trung Sơn:
- Áo váy học sinh thời Dân Quốc:
- Bản cung bất tử các ngươi chung quy chỉ là phi.jpg.
- Cố lộng huyền hư: Hán ngữ thành ngữ, phát âm "gù nòng xuán xū", chỉ mánh khóe cố ý đùa bỡn, khiến người ta mê hoặc, không cách nào thoát ra. Xuất từ 《Hàn Phi Tử · Giải Lão 》.
- Thực chí danh quy: Hán ngữ thành ngữ, ghép vần là shí zhì míng guī. Ý là có học vấn, bản lĩnh hay công lao thật sự trong sự nghiệp, tự nhiên sẽ có danh dự. Xuất từ · Ngô Kính Tử 《 Nho lâm ngoại sử 》.
- Chuột làm phù dâu cho mèo: Bây giờ thế giới càng ngày càng bất khả tư nghị, rất nhiều thói thường không hợp lẽ thường đều phát sinh. (Lời giải thích của: 风幻竹爽)