Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 1174: Người không thể trêu chọc 4



Hiện giờ, chỉ cần nghĩ đến ánh mắt âm lãnh vô tình của Thiên Bắc Dạ nhìn về phía nàng, Mộ dung Thiến hận đến nghiến răng!

Hắn càng chán ghét nàng, nàng liền phải gả cho hắn! Hơn nữa còn muốn hắn khăng khăng một mực yêu nàng! Đó là bởi vì hắn dám làm lơ nàng phải trả giá đắt!

" Thiến nhi, vậy ngươi có biết thân phận của nam nhân kia, trong nhà đã có tiểu thế chưa?" Lão giả bất đắc dĩ lắc lắc đầu, hỏi, " Nếu hắn có thê tử nhi nữ, vậy ngươi nên làm cái gì bây giờ?"

Mộ Dung Thiến trầm mặc, nói thật điểm này nàng cũng chưa có nghĩ đến, rốt cuộc đối với thân phận chân chính của Thiên Bắc Dạ, nàng căn bản không biết cái gì.

" Gia gia, ta đã nhìn trung hắn, nếu hắn thật sự đã cưới vợ, vậy ngươi liền cho thê tử hắn một chút chỗ tốt," Mộ Dung Thiến ngẩng đầu, mắt to nhìn lão giả, nói, " Gần đây trưởng lão trong gia tộc không phải đã đem đan phương từ trong lăng mộ nghiên cứu chế tạo ra? Đan dược kia gọi là Tụ Linh đan gì đó, hình như có thể đẩy nhanh tốc độ tu luyện của võ giả, đến lúc đó cho nàng mấy viên là được, chỉ cần có chỗ tốt thì nàng sẽ rời hắn mà đi."

Tụ Linh đan, là đan dược Cố Nhược Vân luyện chế sau khi trọng khi, cũng là đan phương duy nhất ở tầng thấp nhất trong tay nàng, nhưng hiện tại trong Đệ Nhất thành, lại có người coi như bảo bối mà trân quý, có thể tưởng tượng được, cho dù trong tầng thứ nhất có luyện đan sư tồn tại được là bởi vì đan phương thưa thớt, sở dĩ luyện chế ra đan dược quả thực rất trân quý.

Buồn cười chính là, đại tiểu thư Mộ Dung thế gia muốn dùng Tụ Linh đan để thu mua nàng.

" Thiến nhi, hiện tại trong Đệ Nhất thành, những người khác ngươi có thể không để trong mắt, mặt khác cho dù có thế gia bảo hộ ngươi, cũng bởi vì là gia gia còn tồn tại thì còn có thể che chở ngươi an toàn! Nhưng mà......" Sắc mặt lão giả bỗng nhiên trầm trọng, " Có một số người, ngươi ngàn lần vạn lần không thể trêu chọc, nói cách khác nếu đụng phải gia gia cũng không thể giúp được ngươi!"

Mộ Dung Thiến sửng sốt một chút, nàng vẫn luôn cho rằng Mộ Dung thế gia thân là gia tộc bảo hộ mạnh nhất Đệ Nhất thành, trên thế giới này đều không có người có thể trêu chọc nàng! Cho dù là không cẩn thận trêu chọc người phủ Thành Chủ, thành chủ cũng sẽ xem xét trên mặt mũi gia gia mà tha thứ nàng.

Thế nhưng gia gia nói, có một số người, nàng ngàn vạn lần không thể trêu chọc?

Nếu không, ngay cả gia gia cường đại như thế cũng không che chở được nàng?

" Nơi đó, chính là Ẩn Môn!"

" Ẩn Môn?"

Mộ Dung Thiến có chút ngây ngốc, cái nơi này nàng đều chưa có nghe nói qua, gia gia lại nói không thể trêu chọc người Ẩn Môn?

" Thiến nhi, ngươi không có nghe nói qua Ẩn Môn về tình cũng coi như có thể tha thứ, bởi vì nơi này tồn tại rất ít người biết, nhưng mà ngay cả thành chủ cũng không dám đắc tội người Ẩn Môn, ngươi có thể tưởng tượng được Ẩn Môn này có bao nhiêu cường đại," sắc mặt lão giả chưa từng thuyên giảm sự nghiêm trọng, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Mộ Dung Thiến, " Vốn dĩ những việc này cũng không nên nói cho ngươi, chỉ là hiện tại ngươi hành sự quá mức tùy hứng, ta mới bất đắc dĩ nói cho ngươi chuyện của Ẩn Môn!"

" Ta có thể nơi, Ẩn Môn này tồn tại so với Đệ Nhất thành còn lâu hơn, trước có Ẩn Môn sau mới có Đệ Nhất thành, cho nên thế lực Đệ Nhất thành như thế nào so sánh với truyền thừa của Ẩn Môn?"

Lão giả thở dài, cười khổ mà nói.

Mộ Dung Thiến lại lần nữa ngây ngốc, trước khi có Đệ Nhất thành đã có Ẩn Môn? Ẩn Môn này thế nhưng cường đại đến loại trình độ này?

" Nhung mà gia gia, vì sao nhiều năm như vậy ta đều không có nghe nói qua Ẩn Môn này?"

Lão giả mê mang đầy mặt nhìn Mộ dung Thiến nói: " Ẩn Môn sỡ dĩ bị xưng như vậy, bởi vì cái thế lực này vẫn luôn ẩn cư trong Đệ Nhất thành, trên cơ bản là sẽ không xuất hiện! Cho nên mới xưng là Ẩn Môn! Ẩn Môn này luôn luôn không hỏi thế sự*, chỉ vùi đầu tu luyện, thực lực cường đại bao nhiêu cũng có thể tưởng tượng được, trong Ẩn Môn hiện giờ, người ra mệnh lệnh chính là tộc trưởng đại nhân của bọn họ! Nhưng mà còn có một người, địa vị sau này còn cao hơn cả tộc trưởng!"

( *thế sự: việc đời)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.